DẮT EM ĐI KHỎI ĐÂY
Anh ở đây để yêu em.…
Anh ở đây để yêu em.…
Tôi thầm ngước nhìn em, nhìn em ôm lấy hào quang chính mình thầm mơ ước.Em lặng Ngước nhìn tôi, nhìn tôi với nổi khát khao cuộc sống bình lặng.…
tình cảm ấy liệu sẽ ra sao…
cảm ơn vì đã chở che cho emđã hôn lên những vết thương tuổi trẻ của emtái sinh em thêm một lầnđể em cất cao nốt nhạcthảnh thót như một thiên thần...!…
" ối dồi ôi, thằng An nó quay lại với người yêu cũ kìa thầyyyyyyyyy "" hỡi con yêu nghiệt kia, nếu như không chia tay thầy sẽ tiễn con về cơ sở 1 "Hành trình cua lại nờ i cờ aka ex của Lê Hồng SơnChuyến đi chữa lành của cặp Chú Cháu Ngân An…
Textfic vui vẻ, gương vỡ lại lành.…
Sara từng nghĩ: chỉ cần học giỏi, ngoan ngoãn và cố gắng thật nhiều... thì sẽ được yêu thương. Nhưng sau biến cố ở trường cũ, cô bị đuổi học, bị chính ba mẹ quay lưng- với trái tim đầy vết cắt và im lặng.Tại ngôi trường mới, Sara ngồi một mình. Không cười, không nói chuyện, không mở lòng. Cho đến khi LyHan - cô bạn cá biệt luôn sống tự do, không màng đánh giá của người khác - bước vào đời cô, ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.Từ một chỗ ngồi lặng lẽ, một tình bạn chớm nở. Từ một câu chào nhỏ, một trái tim bắt đầu hồi sinh."Đôi khi, một ánh mắt cũng đủ cứu rỗi. Một người ngồi bên cũng đủ làm mình tin trở lại."…
bế hai bạn lyhan - yeolanmình không có nhu cầu để 9q thấy.…
Bên kia bí quá gòi qua đêi viết cái khác :(((…
❝ có những mối quan hệ không thể gọi tên.không phải bạn bè bình thường, nhưng cũng chẳng phải người yêu. một kiểu mơ hồ, mong manh đến mức chỉ cần một bước lùi là rơi hẳn ra ngoài vòng tay nhau, mà một bước tới cũng chẳng biết phải đi đâu. ❞↬"tao thích mày" "tao chỉ coi mày là bạn thôi"…
Tên: Bánh Nướng Mèo ConTác giả: MìnhThể loại: Nhẹ nhàng, dễ thương, fanfiction.Nội dung: Sự ra đi đầy tiếc nuối của một thành viên và sự tái ngộ sau mười năm đầy thương tổn.Warning: Tác giả bị nhảy cảm, flop là đòi drop đòi xoá fic dễ gây hụt hẫng. Không gán ghép lên người thật!…
sao mason với congb dễ thương vậy trời?…
"anh hết thương em òi"..."anh thương em mà..."KHÔNG ĐƯA RA KHỎI WATTPAD…
chung cư 30 người mà ngày nào cũng hát hò làm nhạc thì ai mà chịu nổi?…
Cảnh sát x bác sĩ pháp y…
Tôi là Thảo Linh, 19 tuổi, mang dòng máu con lai giữa phù thuỷ và người thường. Bọn chúng hay gọi tôi là con nhỏ bán huyết. Nhưng tại sao, những người mang dòng máu thuần chủng - xinh đẹp - quyền lực - hoàn hảo. Lại lần lượt...nhìn tôi với ánh mắt không giống bạn bè?…
Ở một khu tập thể cũ kỹ nằm gần biển, người ta sống chậm hơn một nhịp.Mỗi căn phòng là một câu chuyện. Mỗi con người là một nốt nhạc trầm bổng trong một bản tình ca nhiều màu.Sara - cô gái mới trở về từ Hàn, mở một tiệm cà phê tầng trệt với mùi hương dịu dàng và âm nhạc lặng lẽ. Trần Thảo Linh - chủ tiệm đĩa than đối diện, có giọng nói trầm và đôi mắt luôn như đang nghĩ điều gì rất xa.…
khoa truyền thông chuyên gia truyền thông bẩn về khoa kinh tế .…
nhận order cúp le…
Tên truyện: Nữ phụ chia tay hằng ngàyTên gốc: 穿书之女配的分手日常Tác giả: da Thanh OaEditor: Tiểu VũBìa: thay ngày 17/9/2020, do bạn @MuVanh xinh gái desNguồn: Tấn Giang, tangthuvien, wikidich...Tình trạng raw: Hoàn (132 chương)Tình trạng edit: Hoàn13/07/2019 - 21/05/2020------------------------------------------------------Văn án:Sau khi La Thiến xuyên thư, trở thành một nữ phụ ác độc thì cô tuyệt đối không muốn đi tìm đường chết. Mỗi ngày cô đều nơm nớp lo sợ chờ đợi việc lui thân thành công rồi đi làm Bao Tô Bà (*).(*) Bao Tô Bà: nhân vật trong phim Tuyệt đỉnh Kungfu của Châu Tinh Trì, là bà chủ của một dãy các phòng trọ cho thuê. La Thiến cũng muốn mua nhà rồi cho thuê như Bao Tô Bà =)))Đầu tiên, cô ngồi đợi nữ chính xuất hiện.Sau đó, cô ngồi đợi tình cảm của nam nữ chính thăng hoa.Tiếp đến, cô ngồi đợi nam nữ chính chia tay.Cuối cùng là ngồi đợi nam nữ chính gương vỡ lại lành, vui sướng hạnh phúc, kết hôn sinh con, happy ending.Kết quả thì sao chứ? Sao lại biến thành cô và nam chính sinh em bé rồi? La Thiến mông lung, rốt cuộc là cô tính sai bước nào?Chú ý:1. Nữ chính (La Thiến) không mạnh mẽ, là một nữ chính bình thường, bình thường, bình thường.2. Là ngọt văn, nhưng vẫn có một chút khúc mắc.…