Khu Vườn Ảo Mộng
Dễ thương…
Dễ thương…
đọc đi r bt…
inazuma eleven…
câu chuyện kể về lục Thâm là một hũ nữ chân chính . Trong một lần cô được bạn tặng cho một cuốn sách theo chủ đề ngôn tình , khi cô đọc cô cảm thấy nhàm chán và không muốn đọc nữa . cô định vức vào sọt rác nhưng nghĩ lại đó là sách của bạn tặng nên cô đã giữ lại và đặc cuốn sách trên bàn . bỗng nhiên trước mặc cô xuất hiện một luồn sáng , luồn sáng đó hút cô vào trong . Lúc cô tỉnh lại thì cô đã ở một nơi xa lạ , gặp những người kì là . Mọi người ở đó gọi cô là Tiểu Mạch . Từ đó cô bắt đầu cuộc sống trong chuỗi ngày tìm kím được về nhà . Các bạn muốn biết diễn biến câu chuyện như thế nào nữa thì hãy đón xem…
Vì mò mò dc 1 quyển xuất bản năm 1929, xúc động quá nên type lại với chính tả 2017, là 88 năm sau ((((: --Lời nói đầu: Người xưa dẫu khuất, truyện cũ còn ghi. Trăm năm bia đá thì mòn, ngàn năm bia miệng hãy còn trơ trơ. Nói một câu mà muôn đời sử xanh còn chép, luận một lẽ mà mấy kiếp miệng thế còn truyền. Nhất ngôn hưng bang nhất ngôn táng quốc, một lời nói ra mà nước vững nhà yên, một lời nói ra mà bể dao núi động. Quan hệ thay là lời nói ! Xét ra các bậc đế vương, vĩ nhân, anh hùng, hào kiệt ; chí khí hiên ngang, công danh cái thế, sự nghiệp ngang tàng, non song chung đúc, kể đã bao phen vật đổi sao dời, mà tiếng tăm còn lừng lẫy, muôn thuở nào quên. Ấy chẳng phải là những người đã dìu dắt dạy khôn cho hậu sinh ư ! Gương sáng ví tầy nhật nguyệt, khí thiêng tựa với càn khôn ; những lời vàng tiếng ngọc đó, ta há nỡ quên sao ? Vậy nên lưu giữ lấy mà mở mang chí khí, mà nghiền mà nghĩ cho kỹ càng cho thấm thía, họa may óc non đổi nên sắt đá, khỏi phải như sáp, mà muốn nặn vuông nên vuông, nặn tròn nên tròn, mang tiếng nhược nhu. Vậy thì anh em ta, đang lúc ở vào buổi Âu Á dao thời này, cũng nên đọc mấy câu cổ ngữ sau đây chẳng cũng là một phương thể thao cho tinh thần ư ? Mong thay ! Mong lắm thay !Ngày mồng 3 tháng chạp năm Mậu Thìn(13 Janvier 1929)T. T. V.…
cậu luật sư may mắn và diêm vương bất lực…
Thì là về thanh mai trúc mã @@…
có một ngày tôi đột ngột yêu sắc tímcũng đột ngột như khi tôi yêu em…
Câu chuyện về một nhóm những người bạn trẻ, hành trình trải nghiệm, đánh mất, lạc lối, tìm lại được chính bản thân mình,...Lấy bối cảnh ở Trung Quốc, Anh Quốc,...Mỗi nhân vật đều là nhân vật chính trong câu chuyện của họ. ___________________________________________________…
mẹ cô là một cô gái xin đẹp dịu dàng sống ở một nông trại nơi xa xôi ông ta là một dám đốc công ty nhỏ ở thành phố lớn tại trung quốc qua việt nam ký hợp đồng đượhẻo lánh c ông bạn dẫn về nơi nông trại của ông ta chơi tình cờ gặp cô liền hỏi thăm và biết được gia đình cô là người được ông bạn ông thuê làm người chăm sóc cho nông trại bạn ông thấy cô xinh đẹp dịu dàng thùy mị liền sinh lòng thương tuy ông đã 54 đã có một người vợ và cậu con trai ở trung quốc nhung nhưng vì lòng tham nên đã mang cao trầu rước cô về trung quốc cưới khi mẹ cô chỉ mới 19 tuổi về nhà ông ko được bao lâu thì đã sinh ra cô , khi sinh ra cô sinh ra ko cười không khóc chỉ im lặng mẹ cô liền đặt tên cô là Lê Lệ Băng khi cô được 10 tuổi mẹ mất do bị đánh khi đang nằm bệnh liền bị khó thở lên cơn đau tim mà chết. Sorry nha mình ko có biết tiền trung Quốc kêu như thế nào nên mình chỉ viết số còn nếu ai biết thì vào bình luận chỉ cho mình nha cảm ơn nếu ai có lòng tốt…
mk đã nói ở phần 1 tập 1 nhé…
TL: Xuyên không, Sư Đồ Luyến, Đam Mỹ, Tiên Hiệp.Nhân vật chính :_ Nguyên Tôn/ Người bị xuyên vào tiểu thuyết của Chính Mình! Là sư tôn của NVC nhé! Còn hắn bị xuyên vào NVPD! Trách mệnh xui xẻo./_ Hàn Thiên / Trọng sinh trở lại về đứa trẻ nhìn như 7,8 tuổi thôi! Hắn là Ma Vương Đại Nhân!!!! Nhưng không biết vì sao lại có một cảm giác kỳ lạ, Không phải là Thù Hận , Không ghen ghét đối với chính sư tôn của Mình./🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿🌿Lời nói phần GT truyện!• Mình viết truyện không hay mong thông cảm!• Mình không nhận gạch• Đây là truyện thứ 3 Mình viết nên không hay lắm• Không thích truyện thì đi đi không tiễn• Truyện mình không nhận người quá nghiêm túc ( Hơi nghiêm túc thì không sao vì mình cũng có mà 🤭♥️)______________Cảm ơn đã đọc truyện_______________…