Bạn Cùng Bàn Là Crush Tôi
Văn án Người ta thường nói, chốn học đường là nơi dễ sinh tình cảm nhất - không phải vì nó quá đẹp đẽ, mà bởi những rung động đầu đời luôn đến vào lúc ta chưa kịp phòng bị.Tôi - Lâm Nhất An, học sinh hệ "học tra" chính hiệu, sống ung dung qua ngày, miễn là không bị giáo viên gọi tên.Cô ấy - Nguyễn Thư Diệp, học bá nổi tiếng, dáng vẻ lạnh nhạt, gọn gàng đến mức khiến người khác chỉ muốn tránh xa để khỏi bị so sánh.Thế mà, trong một lần kiểm tra bị điểm liệt, tôi lại bị ép ngồi cạnh người giỏi nhất lớp để "cải tạo tư tưởng".Một bên lười biếng - một bên nguyên tắc.Một bên thích vẽ vời linh tinh - một bên chép bài bằng ba màu bút khác nhau.Chúng tôi - hai đường thẳng song song, vì một câu "ngồi cùng bàn" mà bất ngờ va chạm.Lúc đầu là cãi vã, sau là thỏa hiệp... rồi lại chẳng biết từ khi nào, tôi chỉ cần xoay đầu sang trái đã thấy tim mình loạn nhịp.Bạn cùng bàn của tôi, sao lại xinh đẹp thế này?Bạn cùng bàn của tôi, sao lại khiến tôi muốn cố gắng vì cô ấy như vậy?Thanh xuân này, có lẽ tôi không cần trở thành học bá.Tôi chỉ cần trở thành lý do khiến cô ấy mỉm cười.…