Khi Tôi Lớn
Mỗi thứ dần đi mất chỉ còn sự tuyệt vọng và thất vọng ...…
Mỗi thứ dần đi mất chỉ còn sự tuyệt vọng và thất vọng ...…
Anime: ClassicaloidNhân vật được mô phỏng theo tên các nhà soạn nhạc nổi tiếng thế kỉ XVII-XVIII, có phần biến dị, đã gắn tag OOC, vui lòng không reup khi chưa có sự cho phép."Kẻ theo đuổi chân trời để chờ đợi ngày ngoảnh lại ánh nhìn thấy người thương đang đứng đấy, hờ hững như không."Writer: William Cholonogita…
ko có…
Gia Đăng thích Nguyệt Vi 6 năm, yêu thầm Nguyệt Vi 8 năm, coi Nguyệt Vi là ánh trăng sáng duy nhất của đời mìnhCậu luôn âm thầm bảo vệ cho Nguyệt Vi. Là người lạnh mặt ấm lòng, Gia Đăng luôn quan tâm Nguyệt Vi nhưng mãi không chịu nhận, có khi còn nói chỉ là tình cờNhiều khi cậu ngầm tỏ ý chi Nguyệt Vi, nhưng Nguyệt Vi không hiểu, còn cố ý né tránh cậu nữa chứ"Mày ghét tao à? ""Không có ""Chứ sao tao thấy mày né tao như né tà vậy""..."…
tác giả (bút danh thứ 2): cá mặnchuyện là tiểu Uyên đang chạy hết sức bình sinh để tiềm chỗ trú mưa thì thấy một cái hộp nhỏ bên trong là một con mèo đang bị thương, vì thấy tội cho chú mèo (thật ra là lão công) nên cậu mang về chửa trị và nhận nuôi mà không biết rằng vị đương kim hoàng thượng này sau này sẽ đè cậu ra ăn sạch (ôi con tôi)"tiểu Uyên à ~,anh muốn ~"Văn khiêm (con mèo)đang làm nũng với cậu"tránh xa ra,hôm qua đã làm 12 lần rồi còn chưa đủ à?!!!!!!!!!!" tiểu Uyên giật bắn mình cố chạy thoát(cá mặn: ôi,con tôi)…