lưu bút bằng thơ
cuốn lưu bút được viết bằng những câu thơ của tôi…
cuốn lưu bút được viết bằng những câu thơ của tôi…
Phạm Duy Thuận và Nguyễn Huỳnh Sơn, sinh lời tự động, ở một vũ trụ nào đó.…
Không phải lúc nào cũng phải vui vẻ, hạnh phúc mới là tình yêu. Có thể chính nỗi đau mới khiến tình yêu thêm sâu đậm.…
Đây là 1 hành trình của một cô bé ma cà rồng đang cố gắng lấy lại ngôi vị vốn thuộc về cha mẹ cô......…
Những khi trống rỗng, mình chẳng biết làm gì ngoài trút nỗi lòng vào thơ ca. Nên ở đây là những câu chuyện tình khắc khoải bóng hình của cái chết.…
Đang chỉnh sửa lại cốt truyện.Thời gian đăng dự kiến: Tháng 10.Author: Vân Anh.…
Tác giả drop bộ này rồi nha…
mẹo,nghi thức,spell,thảo mộc ,.........."ko có bìa đâu lười"…
Kaito/Kid sẽ làm gì khi Aoko bị bắt cóc? Và sẽ như thế nào nếu cậu tìm thấy Conan/Shinichi cũng đang tìm kiếm Ran? Aoko và Ran rốt cuộc xảy ra chuyện gì, liệu Kaito và Conan có hợp tác với nhau để giải cứu hai cô bạn (gái) của mình?*Warning: Nhân vật trong fic này thuộc về tác giả Gosho Aoyama.*Fic này được viết theo mong muốn của mình, nếu có tình tiết nào làm bạn khó chịu xin hãy bỏ qua nhé!Vì mình bias couple KaiAo (KidAo) nên bạn nào ship 1 trong 2 người với người khác xin đừng đọc nhé, vì mình tung hint nhiều lắm :">…
Tên: Mưa hạTác giả: ThanhThể loại: xuyên không, cổ trangVăn án: Bùi Như Tâm vốn là một cô bé không may mắc căn bệnh hiểm nghèo. Vào một ngày nọ, cô đột nhiên bị đưa đến một thế giới khác. Ở đây cô gặp Mục Thanh Vân và Hi Lễ, cả ba đã cùng mở ra một hành trình mới, hành trình của sự trưởng thành. Lưu ý:- Truyện tự viết - Không hợp mời đi, ném đá thì tôi cũng đến chịu. - Thanh xuân ngắn lắm, đừng bỏ lỡ Tuổi trẻ hay lắm, thỏa sức bay…
để anh vẫn luôn gọi em là em bé…
Người con gái mười bảy tuổi ấy thích ngắm khoảng trời vào buổi hoàng hôn, thậm chí cô có những lúc bỏ buổi học chỉ để chờ đợi khoảnh khắc này ở sân thượng từ chiều. Những lúc thấy thế giới vụt tắt, cô thường ước trở về sẽ được nhìn thấy nụ cười của gia đình. Nhưng số phận không chờ đợi cô, không để cô đợi một ngày gặp lại nụ cười hạnh phúc của cha và mẹ. Bởi vì hôm nay thần chết sẽ đưa cô đi,....đi xa đến cánh đồng hoa cải trắng, nơi mà linh hồn sẽ được thanh tẩy. "Buổi hoàng hôn vụt tắt, nhưng nhanh thôi, bình minh sẽ lại ló dạng và mang đến niềm hy vọng mới."Tác giả: Sứa Nhỏ…
Tổng hợp những gì bạn nên biết.Những bài báo, thuyết, cảm nghĩ,... về những vấn đề đang làm dư luận xã hội đau đầu được tiêm vào não ta mỗi ngàyTopic chỉ được lập và đăng lên theo ý kiến cá nhân mình, nếu bạn có ý kiến khác, xin các bạn hãy để lại bình luận để chúng ta cùng bàn luận nhé!…
Những mẩu chuyện nhỏ hằng ngày của mấy anh.thể loại : hài, bựasẽ có những mẩu chuyện do tui nghĩ ra, cũng sẽ có những cái do tui tham khảo ý tưởng từ nhiều nguồn (google, insta, twitter...)🌰🌰🌰…
Username : DilyshelenThể loại : Đồng nhân, romanceMọi ngừi vào truyện rồi sẽ bít nháMọi người cố đọc khoảng chục chương đầu nha ;-; hồi đấy mới biết viết nên còn viết tắt và sai chính tả, bây giờ văn phong đã khá hơn nhưng lười sửa lại, khi rảnh thì mình sẽ cố ngồi sửa( Truyện được viết lại vì nick cũ đã bị xoá ;-;)⚠Lưu ý: Nhân vật có thể bị OCCNếu bạn nào đọc có vướng mắc về việc truyện của mình có những chi tiết khá giống bộ "Cha tôi là thanh tra Megure" thì mình đúng là có dùng ý tưởng bên đó và đã xin phép tác giả rồi nhé ạ…
Tác giả: Lạc Tư DoanhMộc Mỹ Lâm chuyển đến trường cấp ba L. Cô quen được những cô bạn thân cùng phòng ký túc xá là Bạch Họa Y, Dương Tịnh Kỳ, Lạc Hân Nghiên. Cô cũng gặp được soái ca siêu cấp thân thiện - Mạc Tử. Tại đây cô còn đụng phải Trương Anh Kiệt - lão đại của trường. Ai cũng phải sợ hắn ta, nhưng cô thì không a. Cô sẽ trêu tức hắn nha.*Lạc Hân Nghiên và Trương Anh Kiệt hình như có quan hệ gì đó?!*…
Tác phẩm của tôi không có gì ngoài lời thì thầm tự nhủ, một chút thơ ca thi hoạ. Chẳng hay cũng chẳng đáng nhắc tới@Đây là thành quả của tôi và anh trai tự sáng và sưu tầm khi nhàn rỗi, đừng thắc mắc tại sao hai người viết mà lại ít như vậy. Đơn giản là vì anh em tui...LƯỜI 😹🐼…
đến đây và viết câu truyện của mình.…
Tôi muốn ôm một nhành hoa phượng vĩVà nói với em, rằng cái chết thật buồn.Nhưng tôi im, giữa dòng đời oán thanHồn tôi bay lên, nhẹ nhàng và bát ngátTôi nhìn thấy đôi mắt em ngấn lệChẳng đau đâu, hoa đẹp mấy cũng sẽ tàn.Đừng đưa tôi những tháng năm lặng lẽThứ tôi yêu là một buổi trưa hè.Trái tim tôi chôn giấu bao hoài niệmThân xác này gửi nắng hè chói changHồn phiêu du theo cánh bướm muôn ngànHương cau non còn vương trên khóe miệng.Nhưng tôi đã thành một khoảng vô biênChiều nghiêng nghiêng, dáng chiều đổ xuống suốiMắt mờ sương thấy gương mặt ai tủiDẫu chiều nay tôi có thấy ai đâu.Đóa sen thơm phảng phất trong màn đêmLà hương vị cuối cùng tôi ngửi thấyCuộc đời tôi, một khoảng trời vô vọngRồi tôi tan ra, trong mùa hạ vô cùng.Đừng tiếc chi, hạ ơi, hạ ơiHãy ngân nga tan vào làn khói nhẹTan vào chiều tà như lời nói khẽChỉ còn lại cơn mưa bất chợt trong hồn người.***Ảnh: bức tranh "Mùa hè" của hoạ sĩ Rene Gerin (1862-1895)…