Author: Minh Lii Kian ShuPairing: SeSoo (EXO)Warning: Không thích xin đừng ác ý, hãy nhấn Esc hoặc click back. Cảm ơn rất nhiều!Chúc mừng sinh nhật lần thứ 22 của anh. Oh Sehun! Tôi tặng anh cái shot nhàm chán hư cấu này đây! Tôi viết văn rất dở, nhưng yên tâm vì tôi không dùng teencode và sẽ không sai chính tả đâu ^^Thật sự nó rất là ngắn luôn.Note: Tôi biết SSs không nhiều nhưng đủ để tôi biết mình không đơn độc.…
Chỉ là vài mẩu truyện nho nhỏ ra đời trong lúc rảnh rỗi.Nhưng ngạc nhiên là mỗi phần đều là một mắc xích. Và lâu lâu lại lọt mấy cái oneshot vào.P/s: Hoàn toàn là hứng thú nhất thời trong lúc lười biếng nên truyện cực kì rời rạc và có phần khó hiểu. Thật lòng xin lỗi.…
Ewedihalehu (tiếng Amharic): Tôi yêu em nhiều lắm Au hiện đại. Sinh viên đại học x Giám đốc công ty !!! Age gap, không hợp thì hãy lướt qua. Đây là truyện dài (dài tới lúc nào thì tuỳ xem chất xám tác giả đến đâu). Đây là hàng tự làm tự ăn, văn phong có thể sẽ không được mượt mà mong mọi người hoan hỉ bỏ qua. Cảm ơn bạn đã quan tâm…
Đây là đứa con đầu lòng mình mang nặng đẻ đau đã qua kha khá nhiều lần edit lại... ㅠ^ㅠThể loại: Ngọt , ngược (chút xíu) Kết : HETác giả : tạm thời gọi là au nha Lần đầu viết fic có gì sai mong mọi người góp ý, mình sẽ tiếp thu mọi ý kiến để khiến fic trở nên hoàn thiện hơn♡~…
"Lạc Giữa Nhớ Thương" là bản tình ca xưa cũ giữa lòng Sài Gòn lặng lẽ, nơi hai tâm hồn lạc lối chạm nhau giữa cơn mưa, để rồi cả đời chỉ còn lại tiếng vọng của những điều không kịp nói.…
Người phụ nữ này đầu óc có vấn đề à? Từ nhỏ đến lớn nhìn khuôn mặt lạnh của anh mà vẫn còn cười nịnh nọt lấy lòng được, ngay cả khi bị phụ thân lấy bệnh ra uy hiếp đính hôn với anh, mà cô cũng không bày tỏ chút ý kiến nào. Quên đi, cầu người không bằng cầu mình, cô không phản kháng lại thì anh đành phải tự chống đối thôi, nên anh cùng với tình nhân giả vờ dùng thủ đoạn nói giỡn, ép cô sớm đưa ra lời từ hôn. Cứ tưởng chỉ cần dùng tài hùng biện về hồng nhan tri kỉ của mình để cô tự từ hôn thì cô tình nhân kia lại dám đẩy cô xuống nước. Tức giận đến mức quên mất cả ước nguyện ban đầu của mình, anh phi thân xuống cứu người, cứu lần này toàn bộ đều trở nên không bình thường. Anh bắt đầu lỗ mãng, khó chịu vì cô bị thương, bắt đầu nghiện nụ cười tươi của cô, mà cho tới bây giờ anh vẫn không phải là loại người tự bạc đãi chính mình. Nên, không kìm được, kết quả là anh ăn cô sạch sẽ, nhưng anh lại không nghĩ rằng, mưu kế âm độc của cô đến tận bây giờ mới bắt đầu.....…
But It’s my birthdayAuthor: MaddymoonchildCp : Hunlay, SeXing Link gốc: asianfanficsDescription: Buổi tối, Sehun say rượu trở về từ bữa tiệc sinh nhật của mình, và muốn biết tại sao Yixing lại không đến đó cùng cậu.Foreword: oneshot dành cho sinh nhật của Sehun!Happy Sehun’s day!______________…
Tùy theo con mỗi người tồn tại những sắc thái dục vọng khác nhau, có khi bùng nổ, có khi chảy ngầm. Bọn họ đến với nhau căn bản chỉ là bắt đầu từ những trò chơi không rõ nguyên nhân, dần biến thành những mối quan hệ không rõ ràng, lại càng không trong sáng.Liệu chỉ đơn giản là thõa mản các gọi là ám vọng? hay là thứ gọi là tình yêu?…
Sehun là một cậu bé sinh ra ở khu ổ chuột của thành phố Seoul, mồ côi cha từ nhỏ- chấp nhận bán thân dưới cái lốt "thợ hồ" để kiếm miếng qua ngày.....Luhan, một anh chàng thực tập sinh ngờ nghệch, đón Hun về và không biết phải làm gì... Anh bật khóc khi Sehun cởi đồ ra trước mặt mình... Sehun thất vọng và chán nản, cậu "vô tình" bỏ đi ngay trong đêm mưa tuyết với "cả đống tài sản của Luhan" ... Mọi chuyện thực sự là như thế nào? Mời các bạn đón đọc fic của mình nhé!…
Chỉ đơn giản, là yêu nhau thôi.Đến với nhau qua những điều bất ngờ, ở bên nhau sau bao nhiêu chông gai.Họ, chính là dũng cảm như vậy, cũng chính là yếu đuối như vậy.Một lời yêu thốt ra, nguyện thề trăm năm bên nhau."Oh Sehun, là em yêu anh như vậy.""Xiao Lu, cũng chính là tôi yêu em như thế."Yêu - Shortfic HunHan.…
夏影 h ạ ả n h Title: Hạ ảnh Pairings: SeJun (Suho & Sehun) Disclaimer: không ai thuộc về tôi. Rating: PG-13 Genre: oneshot, tản mạn nhẹ nhàng. Word count: 2197 từ. Summary: Sehun áp trán vào trán Junmyeon, thì thầm từng câu. "Hyung à, anh có biết lúc nãy em ước gì không?" "Em ước rằng, dù vất vả hay sung sướng, dù đau khổ hay hạnh phúc, dù là người bình thường hay là ngôi sao, thì em vẫn chỉ muốn mãi mãi ở cạnh bên anh." Đom đóm bay thành đàn, gió đêm mùa hạ thổi, hàng trúc hai cánh rừng cũng rung rinh. "Đồ ngốc, anh cũng ước như vậy." Nụ cười của Junmyeon lại rạng rỡ hơn bất kỳ điều gì. p/s: Cám ơn thông gia vì đã bỏ công beta cho nhà Quàng Thượng :* ~ Chúc một ngày đẹp trời Miên Phi sẽ được đón ra khỏi lãnh cung =))))).…