Yujin vô tình dính phải lời nguyền kỳ lạ, khiến em biến thành thỏ con mỗi khi màn đêm buông xuống. Quyết tâm không để điều này cản trở hành trình chinh phục nam thần của trường, Yujin bắt đầu tìm hiểu nguyên nhân và tìm mọi cách để hóa giải lời nguyền đó…
Mingyu, ác mộng bao năm cũng đến lúc tỉnh rồi, anh mong em sau này thật hạnh phúc, phải hạnh phúc thay cho mười năm quaWarning: NGƯỢC. 📌 Background music: Leftover…
Kế hoạch thực hiện lập đi lập lại của em cả năm trời chẳng bao giờ bị phát hiện , xui thay em động vào nhầm người rồi... FIC CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ tác giả gốc : ppatt_choichoichoicouple gốc : Choi Soobin - Choi Yeonjun couple chuyển : Kang Taehyun - Choi Beomgyulink fic gốc : https://www.wattpad.com/story/366414124?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=kangchaeseung…
Tôi xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết ngược cổ điển.Tin tốt: Tôi không phải là nữ chính, vì tôi là nam.Tin xấu: Tôi là chủ nợ của nam chính và còn quấy rối cậu ta.Tin tệ hơn nữa: Cậu ta đang bị trói trên bàn trà, còn tôi thì đang cầm một quả nho đông lạnh và định nhét vào chỗ yếu nhất của cậu ta.!Bản chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không bưng đi nơi khác!…
Truyện lấy bối cảnh Sài Gòn hoa lệ những năm 70. Cậu công tử họ Khương không biết tự bao giờ đã đem lòng yêu mến một cậu nhóc tên Thôi Phạm Khuê đang giúp việc ở một tiệm may có tên là Viễn Đông.Và cũng không biết từ khi nào mà Thôi Phạm Khuê đã trở thành những điều rực rỡ, đẹp đẽ như trăng sao trên trời đối với cậu công tử Khương Thái Hiền.…
"TÌM MÈO LẠCĐặc điểm nhận diện: Mèo đen lông ngắn, cận hơi nặng (?), chắc vì vậy nên lạc hơi lâu, còn không nhớ được đường về nhà.Bình thường kêu ăn không ăn, giận lên một cái là hỏi lí do sẽ không thèm đáp luôn. Cào rất đau nhưng lại thích được ôm lúc đi ngủ. Gia đình có người đang rất nhớ, nhưng không biết làm cách nào để mèo quay về.Ai thấy mèo ở đâu, nhờ nhắn gửi đến mèo là, dù là mấy giờ thì ở nhà cũng luôn luôn có người đợi cửa.(Nếu mèo nghe xong mà lại chạy đi mất, xin hãy liên hệ số điện thoại sau: Kim Mingyu - 0406 071 797)"---Tags: Architect!Kim Mingyu, Detective!Jeon Wonwoo, Writer!JeonWonwoo (yes he has 2 jobs), Coming Of Age (Past), (Ex) Situation-ship, Misunderstanding, Getting Back Together(?)…
"Không phải một căn biệt thự ven biển, cũng không phải là một căn dinh thự giữa đô thị xa hoa""Vì chỉ cần có anh, nơi đâu cũng là nhà"-‼️Chú ý : một số nội dung, kiến thức, thực nghiệm, tình huống và sự việc trong fic chỉ để phục vụ cho nội dung đc hay và hấp dẫn hơn. Không chính xác 100%, một số hành vi nguy hiểm cũng không khuyến khích làm theo.-Đọc fic dui dẻ dui dẻ hoi nha mụi ngườiiiiiiii…
QUYẾT TÂM ĐẠT 200K VIEWSSSSSSSLịch up: Thứ 6, 7, CN hàng tuầnLà những cậu chuyện nhỏ lặt vặt mang những yếu tố không có thật.Lưu ý khi xem các sen phải bật công tắc Ima lên.'Chiếc bánh' đa 'hương vị'KHÔNG ĐƯỢC MANG CHIẾC BÁNH NÀY ĐI ĐÂU.…
Tác giả: Khổ TưThể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Chủ công, Slice of life, Office workers, Nhẹ nhàng, Ấm áp, Tình đầu, Cuộc sống thường ngày, Lâu ngày gặp lại.Văn án: Kim Mingyu vẫn luôn là một người nghiêm túc, chuẩn mực, tựa như một chiếc đồng hồ tỉ mỉ nhất, cứ lặp đi lặp đi những thứ thường ngày không chút trì hoãn và thay đổi.Có điều, đôi khi có những lúc ngẫu nhiên giữa lúc nhích sang giây khác, Mingyu sẽ nhớ về người bạn trung học Lee Seokmin của mình.Anh còn nhớ như in hình ảnh Seokmin đeo máy trợ thính, ngồi ở chiếc bàn cạnh cửa sổ làm bài thi. Ánh mắt anh xuyên qua đám đông giữa họ, lặng yên đậu lên bóng dáng mảnh khảnh của Seokmin.Rất nhiều rất nhiều năm về sau, Mingyu vẫn luôn coi Seokmin như giấc mộng đẹp của mình, chỉ khi say ngủ mới có thể gặp lại.Cho nên Mingyu cực kỳ ghét việc mất ngủ, anh phải mua loại gối thoải mái nhất, chiếc giường êm ái nhất.Dù sau khi mở mắt ra, tất cả đều tan biến, nhưng Lee Seokmin mãi mãi là áng văn sinh động nhất giữa cuộc đời nhạt nhẽo đơn điệu của Kim Mingyu.Bản chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang đi nơi khác.…
Độc ác!! Kim Mingyu là đồ độc ác!!!!Au viết để phục vụ bản thân là chính, thể loại huấn văn, ai không thích có thể lướt qua, xin đừng buông lời cay đắng nha.…