Henrry's Artbook
Tranh cho tôi tự vẽ!Mong được ủng hộ!…
Tranh cho tôi tự vẽ!Mong được ủng hộ!…
Summary: North để mắt đến Night, cảm thấy bị hấp dẫn bởi điều gì đó nằm bên trong lớp vỏ bọc trầm lặng.Tác giả: limingingBản gốc: 6/6Bản dịch: đang tiến hànhBản dịch đã có sự cho phép của tác giảhehe chưa có pìa nên để tạm ảnh pé iu =)))))))…
Chỉ là những tâm sự, hi vọng nhỏ nhặt. Gửi gắm trong từng câu chữ. Liệu như thế, thì đời người có bớt đau thương!? :)…
.Đây chỉ đơn giản là những tâm sự thầm kín của mình 👀.Vì không biết phải chia sẻ với ai nên mình quyết định lên đây để giãi bày .Các bạn không thích thì có thể bỏ qua C ả m ơ n ❤️…
"ngày mặt trời đến, ánh hạ ấy soi rọi xuống lớp băng lạnh lẽo, chạm vào lòng tôi."…
Know about their own storythat has never untold...…
Là mình đây -Nanh - Mình muốn viết những than thở nặng nề của chính mình…
Một bộ truyện thấu hiểu nỗi lòng bạn giống như một cái ôm nhẹ nhàng dành cho bạn khi mệt mỏi…
" Chúng ta ngồi với nhau mà...nói tên cậu cho tao đi!"" Tịnh Tịnh..bé yêu..em ơi"nam×nam…
○ Disclaimer : Nhân vật thuộc về Eiichiro Oda. Tác phẩm của mình được viết ra không vì mục đích lợi nhuận.○ Author : Sage○ Rating : M○ Category : SA○ Pairings : Doflamingo x Rosinante ( Corazon )○ Fandom : One Piece○ Status : One-shot ○ Note : Mong mọi người đọc và nhận xét giùm mình. Cảm ơn ! ○ Warnings : Truyện thuộc thể loại boy x boy○ Summary : Những cảm xúc khó gọi tên mà Doflamingo đã dành cho em trai của mình.…
Mỗi ngày 2 châm ngôn vừa giỏi tiếng Anh vừa thông tuệ…
Thể loại ABO×🔞…
kể lại những mẩu chuyện nhỏ nhặt của cô gái 20 tuổi hay suy nghĩ lo âu cùng một người chị 22 tuổi lần đầu yêu đương.…
Truyện không có thật là do tác do tưởng tượng mà viết !Truyện nói về tình cảm của 1 nam sinh lớp 12 dành cho 1 nữ sinh nhỏ hơn mình 1 tuổi…
Đoản ngắn cp Joseph x Aesop…
Tác giả : Diệp Lạc Vô TâmEditor : Voi ( it's meee )Nguồn tác phẩm: http://lilicious14.wordpress.comVương Nguyên , từ năm 8 tuổi đến năm 18 tuổi, cả cuộc sống của cậu chỉ biết có anh, cần anh, theo anh, vì anh... Nếu đó không phải là tình yêu, phải chăng Vương Nguyên sẽ không cần đau lòng thêm nữa? Khi nhận ra tình yêu trẻ thơ của mình đối với anh chỉ là gánh nặng, cậu đã quyết định buông tay, rời xa sự che chở, ấm áp của anh. Nếu hạnh phúc của cậu phải đánh đổi bằng sự chịu đựng của anh thì có lẽ cả đời này Vương Nguyên không cần thứ hạnh phúc xa xỉ ấy nữa.Vương Tuấn Khải, từ năm 14 tuổi đến năm 32 tuổi, từ lúc nào mà thứ tình cảm cưng chiều, che chở của người anh trai với em trai đã biến thành những cảm xúc khó kiểm soát? Anh vẫn nghĩ rằng cậu bé con của anh còn quá nhỏ để hiểu thế nào là tình yêu, còn quá nhỏ để đánh đồng sự dựa dẫm ấy là thứ tình cảm thật sự, chỉ cần đợi đến khi cậu tìm thấy tình yêu thực sự ở một người khác thì tình thân giữa họ vẫn là một mối dây liên hệ không thể tách rời.Anh đã đợi, đợi từ khi Vương Nguyên 8 tuổi đến khi cậu 15 tuổi, đợi đến khi Vương Nguyên nản lòng thoái chí mà buông tay, lúc ấy anh mới nhận ra chính mình mới là người không hiểu tình yêu là gì? Nếu nỗi nhớ nhung khi xa cậu không phải là tình yêu, nếu sự cô đơn bao trùm khi thấy cậu bên người khác không phải là tình yêu, có phải Vương Tuấn Khải sẽ không thấy đau đớn như thế?*Lưu ý : Truyện này edit lại chưa được sự đồng ý của tác giả vì ở tận bên Trung Quốc cơ mà nên pls đừng mang ra bên ngo…
Những câu chuyện tặng người cơ hội được làm những điều đời tước đi.…