Anh Là Sự Lựa Chọn Đúng Của Em
vui thôi tác giả ngu môn văn còn nhiều sai sót xin được mn bỏ qua.…
vui thôi tác giả ngu môn văn còn nhiều sai sót xin được mn bỏ qua.…
Truyện: Thú cưng hay nô lệThể loại: vampire, nhân miêu(người mèo), vkook,...…
Lưu ý: Xin đừng mang con tôi đi nơi khác ạh@Hannhi…
"Ý, đất nước sinh ra thứ Latte say đắm lòng ta ngay từ ngày đầu tiên, cũng nhờ Latte mà cho anh gặp được người con gái mà anh đã chờ đợi bấy lâu..."-Cheese- mọi thông tin mình đều tra trên mạng, nếu có gì sai sót mong mọi người bỏ qua-…
Cửa hàng này là của YoonGi.Tae Hyung thích nơi này.Và cả chủ của nó."Gi ah~em nghiện caffe anh pha mất rồi, làm sao đây? Vậy anh sẽ dùng cả đời này để pha cho em, đồng ý chứ? "…
Người ta nói, những sai lầm được nói ra trong ngày đầu tiên của tuổi mười tám sẽ được tha thứ....Beta: @Yukaaa_Cám ơn Yu đã bỏ ra chút thời gian beta cho em. yêu yêu ạ...…
Do mình viết theo phim Diaboliklover nên có phần hơi giống các bạn viết . Thông cảm nha! Chúc các bạn may mắn trong cuộc sống.Khi hết theo phần trong phim thì mình sẽ thêm 1 số phần ngoại truyện nhé. Không giống phim.…
tôi là rina .học lớp 11 .tôi có thích một đàn anh khối trên, bởi vì anh ấy là hotboy trường. tôi thích anh ấy cũng đc 5 năm ,vì ở cấp 2 chúng tôi học chung trường. nhưng ko biết có thích tôi ko . anh ấy tên là Jen. một hôm tôi nghe nói là trường tổ chức cuộc thi bóng rổ. tôi biết là anh sẽ tham gia nên tôi đã rủ bạn thân đi xem ,trước khi đi tôi có mua nước ,tôi đến thì vừa hay trận đấu cũng bắt đầu. chúng tôi hết mực cổ vũ cuối cùng thì đội anh đã thắng. tôi đến đưa nước cho anh và nói :à anh .......em .....em ..có mua nước anh ..anh cứ uống đi cho mát ạ.Anh ấy cũng chấp nhận và bảo: anh cảm ơn nhé .trong lòng tôi vui như hoa nhưng lúc anh định uống thì có 5 cô gái đến .1 cô gái cũng đưa cho anh nước và vứt chai nước của tôi rồi kéo Jen đi chỗ khác ánh mắt tôi thất thần rất buồn. sáng hôm sau khi ra về tôi thấy anh mời đi uống cafe ☕. hóa ra anh xl rôi chuyện hôm trước .tôi cg đồng ý 🆗👍tối hôm đó tôi suy nghĩ 1 hồi và quyết định ngài mai sẽ tỏ tình với anh Jensáng mai . trong lúc về tôi có gọi anh lại và nói:em......emmmm ... thích anh ................................anh im lặng 1 hồi và bảo :anh......anh xin lỗi khi nghe câu nói đó tôi thật sự rất buồn .anh cũng ns thêm anh có người yêu rồi toi nghe câu nói đđó cũng gần khóc. 😢nhưng anh bảo :em đừng buồn anh chx ns hết câu thì tôi đã bỏ đi .về nhà tôi nghĩ .hóa ra anh ấy đã có người yêu. mối tình 5 năm của mình cũng đã kết thúc .kể từ đó tôi đã chọn cách từ bỏ anh và cố gắng học tập .và rồi tôi cũng đã đổ đại học. tôi đỗ vào ngành kế toán. làm việc cũng đ…
Tên gốc: 骄纵/ Kiêu túngTác giả: Giác giác kim thiên dã tưởng thụy giác/ Giác Giác hôm nay cũng muốn ngủThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Cường thủ hào đoạt , 1v1Độ dài: 42 chươngEdit: YurivCố chấp bình tĩnh điên cuồng nhưng yêu chiều thụ vô điều kiện công X tính tình kém mà kiêu ngạo thụPhương Bạch Cảnh đụng phải một gã điên, y đẹp trai hơn một chút, có tiền hơn một chút, quyền thế hơn một chút so với những kẻ điên khác.Cậu lần đầu chạm mặt Phó Phong là ở bữa tiệc mừng công, bị xúi bẩy kính rượu với y. Phương Bạch Cảnh cong môi, nâng chén rượu tự ý mà cụng vào ly rượu của Phó Phong.Dưới tiếng vang giòn giã, cậu chứng kiến Phó Phong nâng mắt lên nhìn mình.Lần thứ hai gặp phải Phó Phong, y cầm một phần hợp đồng cùng chi phiếu, thả xuống trước mặt Phương Bạch Cảnh.Phó Phong nhìn cậu nói: "Ở bên tôi."Y nói chính là ở bên, không phải bao nuôi.Phương Bạch Cảnh thì cười lạnh hất tách cafe trước mặt vào mặt y, thần sắc Phó Phong không thay đổi, lặp lại lần nữa: "Ở bên tôi."Sau đó, Phương Bạch Cảnh mới biết được, Phó Phong chỉ là thông báo, chứ không phải thương lượng với cậu.Cậu từng thử trốn, thử phát điên mất kiểm soát*, dưới tình huống cực đoan còn thử giả tự sát. Song Phương Bạch Cảnh phát hiện, Phó Phong chính là đồ thần kinh chính gốc.*Nguyên văn 歇斯里底 (Hysteria): một rối loạn tâm thần phát sinh từ sự lo âu dữ dội. Bệnh nhân mất kiểm soát đối với hành vi và cảm xúc của mình và nó thường đi kèm với cơn co giật đột ngột bất tỉnh với những cơ…
Tên: Hạ Dược Duân DuânTác giả: Khánh AnThể loại: ngôn tình học đường, ngôn tình hắc đạo, nữ cường, ngọt, sủng, ngược, HE,...Văn án:- Câu chuyện xoay quanh tình yêu đầy trắc trở của chàng trai Phác Mục Duân và tiểu ma đồng Tịch Khả Du ( Tống Thiên Tư). Cô bỏ công theo đuổi anh ba năm trung cấp, anh lạnh nhạt với cô trọn ba năm, chẳng bao giờ để tâm hay ngó ngàng gì đến cô. Thời gian cuối cấp 3, anh dần động lòng trước Tống Thiên Tư. Nhưng đây cũng là lúc, anh và cô phải chia ly.Gia đình cô xãy ra biến cố, bị ám sát 26 mạng người. Chỉ còn mình cô- Nhị tiểu thư Tống gia còn sống. Gia tài bị cướp, nhà cửa bị bán. Cô chỉ còn biết nhương nhờ con sói độc Ân Dục. Sao đấy Tống Thiên Tư ra nước ngoài 5 năm. 5 năm sau trở về. Cô đã trở thành tổng giám đốc tập đoàn lớn và gặp lại Phác Mục Duân- chàng tổng tài, quân nhân thành đạt.Phác Mục Duân tìm mọi cách để lấy lại trái tim cô, muốn bù đắp những lỗi lầm anh đã gây ra cho cô trong quá khứ. Tình cảm của hai người rất đẹp, đẹp đến mức nên thơ nên truyện. Rồi mãi cho tới khi, chàng quân nhân này biết được kẻ gây xôn xao dư luận trong thời gian qua, một sát thủ giết người hàng loạt. Được người đời run rợn nhắc đến với biệt danh Die- cái bóng của thần chết…
Tác giả: Ngọc HuyềnThể loại: Hiện đại, dị năng, tận thế. Mưa vẫn rơi, tầm tã, ào ạt, thành phố chìm trong làn nước mờ nhạt. Sự ẩm ướt khiến người ta khó chịu, những vũng nước đục ngầu chỉ chực chờ vấy bẩn đôi giày trắng bạn mới mua, hay mùi quần áo ẩm mốc vì phơi ba ngày chưa khô. Một con chim sẻ ướt rũ nép mình bên cửa sổ kí túc xá, nó lạnh run, từng chùm lông bết lại với nhau, nếu mưa không sớm tạnh, có thể nó sẽ chết. Bồng Kế bước ra khỏi phòng tắm, vừa đi vừa lau tóc, quần áo vẫn chưa khô, có lẽ cô sẽ phải mặc lại đồ ướt. Thật khó chịu. Kí túc xá chật hẹp bừa bộn, quần áo sặc mùi ẩm mốc, danh sách deadline dằng dặc nối nhau như không bao giờ có kết thúc, hay chỉ đơn giản là ly cafe vừa pha đã bị bạn cùng phòng uống mất? Không, không riêng một việc nào, mà là tất cả, tất cả như dồn lại, đè nén trong lòng khiến cô khó thở. Mà bây giờ, cơn mưa kéo dài ngày này qua ngày khác này càng khiến cô bức bối. Tới mức khi thấy chim sẻ nhỏ tội nghiệp kia, cô chợt nghĩ, không ai giải thoát cho cô cả, tại sao cô phải cứu nó? Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau, ích kỉ che lấp mất.Bỗng một tia chớt sáng lòa, rạch ngang trời, mang theo tiếng "đùng đoàng" đinh tai nhức óc cắt đứt mạch suy nghĩ của Bồng Kế. Chim sẻ nhỏ dường như càng run rẩy, nhưng nó chẳng còn sức đâu mà bay nữa. Có lẽ, cái chết đang cận kề nó? Rốt cuộc, Bồng Kế vẫn mở cửa sổ, đặt chim sẻ v…
Văn Án Tôi từ nhỏ đã sống ở một vùng quê nhỏ tại Tô Châu, gia cảnh không tốt, bố thường xuyên rượu chè, thứ gọi là tình cảm gia đình tôi chưa bao giờ hiểu được. Để thoát khỏi cái cảnh khốn khó, tôi đã nỗ lực hơn người thường vừa làm vừa học và đặt chân đến Bắc Kinh, nơi xa hoa nhưng cũng không kém phần cổ kính. Năm đầu tiên ở đại học sư phạm Bắc Kinh tôi như ngạt thở trước tốc độ phát triển của thành phố này, tôi làm cùng lúc nhiều công việc để trang trải học phí và cả chu cấp cho ba mẹ. Năm thứ hai tôi bắt đầu quen với nhịp sống nơi đây và có thêm nhiều người bạn. Vào năm ba, trong độ tuổi tràn ngập thanh xuân mẹ tôi buộc tôi quay trở về để đi xem mắt với một người mà tôi có thể gọi bằng chú vì ông ta lớn hơn tôi tận 12 tuổi, tôi cũng chấp thuận để ba mẹ không chì chiết tôi,... nhưng rồi tôi cũng không chấp nhận đến với ông ta. Trong kỳ nghỉ đông, tôi quay trở lại Bắc Kinh để tiếp tục công việc của mình và cả đi thực tập, Thư Hoa người cùng khoa sư phạm toán và cũng là người thân nhất của tôi đã điện thoại giục tôi " Sầm Chi, cậu mau qua quán của chú tớ làm cùng tớ đi, tớ sắp mệt chết rồi đây này " Giọng nói của cô ấy vừa nũng nịu lại có chút đau khổ " Tớ biết rồi, mai tớ sẽ thu xếp để đến phụ cậu "" Thật sao "" Ừm,..."" Cậu là tốt nhất"Lúc đầu tôi cứ đinh đinh mình sẽ từ chối Sầm Chi nhưng để có thêm thu nhập tôi đành đồng ý, tôi không nghĩ một quán cafe nhỏ lại trả cho tôi tận 2000 tệ một tháng. Ngày đầu tiên đi làm, khác với tưởng tượng của t…
Anh(Trần Thạc Niên) 28 tuổi là tổng thống của nước M, nhưng cũng là vị tổng giám đốc công ty Trần Thị diện mạo tuấn tú, đẹp trai nhưng rất lạnh lùng. Là mẫu bạn trai lý tưởng của bao cô gái khắp đất nước. Một vị tổng thống rất quan tâm lo lắng cho sự phát triển thịnh an của đất nước. Là người cuồng công việc, một ngày 24h thì anh đã làm hết 16h rồi nha. Đặc biệt không gần phụ nữ,. Không phải giới tính anh có vấn đề mà anh là người thích "sạch sẽ" Cô( Cố Hạc Chi) 21 tuổi cô là "hoa khôi học đường" bởi đây là biệt danh mà bạn đặt cho cô bởi cô đẹp nghiêng nước nghiêng thành vả lại cô học rất giỏi, cô rất thích trêu người khác cũng rất bướng bỉnh. Cô là sinh viên năm cuối nghành thiết kế thời trang và cũng là con út của tập đoàn tài chính Cố Thị lớn nhất toàn cầu. Cô không thích bị ràng buộc bởi sự nghiệp mà gia đình sắp sếp cho mình. Mà từ học cấp ba cô đã thích nghành thiết kế thời trang khi sau nay cô cũng định hướng cho mình là sẽ học nghành này. Ngoài ra cô còn một sở thích đó là điều chế thức uống tổng hợp, nhưng đặc biệt là cô đi rất nhiều nơi để tìm hiểu về trà xanh và cafe. Bởi hiện tại cô đang học và ngoài giờ thì quản lý tiệm "Coffe.T" Do một lần có một cuộc họp tại cao ốc Trần Thị do anh chủ trì thì lúc này chắc do duyên số đưa hai người chạm mặt nhau và từ đó xảy ra chuyện giữa cặp đôi này. Rồi hai người sẽ ra sao?! * Mọi người hãy cùng mình theo dõi nhé.^-^ * Trong quá trình mình viết có sai sót gì mong m.n thông cảm nhé!!…
nếu em nghĩ có thể vượt qua tôi dễ dàng như thế, thì sai rồi, người đẹp.minwon - cheolhan.mafia au - secret au?…
cô gái hoạt bát, năng động, vui vẻ, vô tình xa vào ngôi trường danh tiếng của những gia đình giàu có ,..... chuyện tốt đẹp khi cô đụng phải hot boy trường và là thiếu gia của nhà họ Bạch và mối tình bắt đầu bằng một nụ hôn,.....…
Lưu ý cần đọc: KHÔNG XÚC PHẠM ĐẾN BẤT KÌ NƯỚC NÀONHỮNG SỰ VIỆC TRONG TRUYỆN ĐỀU KHÔNG CÓ THẬTĐỪNG TOXIC HAY XÚC PHẠM QUỐC GIA BẠN KHÔNG THÍCHĐỌC TRUYỆN LÀM ƠN MANG NÃO, HÃY THẬT VĂN MINH. CẢM ƠN xoay quanh góc nhìn của 1 người dân được chọn của đất nước ấy(Countryhumans đó) bộ này Ship country/Flag không ship người thườngNội dung:bộ này có 2 nv9 là Tổ quốc và người được chọn để xem cuộc sống, con dân của ngàiBộ này xuất phát từ việc các nhân quốc và tổ chức muốn xem xem các người dân của những Countryhumans khác ra sao cũng như muốn coi coi những người họ có đúng trách nhiệm không (thật ra là họ muốn lấy cái này ra cà khịa và đá đểu nhau về cách làm việc và quản lí)Và tổ quốc không muốn tham gia vì nó lảng phí thời gian cũng chẳng hay ho gìvì vậy nên nước ta là nước duy nhất là phản đối nên bắt buộc tham giavà tổ quốc kêu họ để nước ta ở cuối cùng và được đồng ý 2 Nhân vật tổ quốc và người được chọn kia có tính cách và sở thik na ná nhau Đều là những người cuồng công việc còn rất thik trà và cafe rất lười ăn nên mọi người đừng hỏi tại sao hai người này giống nhau thế Nhân vật người được chọn để xem là ngẫu nhiên, nhưng lại giống tổ quốc đến lạ.kể tứ đó mọi phiền phức bắt đầu diễn ra {lưu ý một số country là linh hồn}…
(Dựa trên hình tượng về người Hải dương - Gypsies(Gypsy) có thật. Bối cảnh pha tạp không rõ ràng, nên không tái hiện đúng lịch sử đâu nha)- Em là ai?Trong một thoáng, chỉ lướt qua. Chợ sầm uất náo nhiệt, những cô gái mặc xường xám, áo dài, váy tây, những quý ông và quý bà...một thời hỗn loạn đầy đen tối của Sài Gòn - như là Thượng Hải, Mọi cảnh tượng đều như bao phủ bởi thước phim đen trắng, giãy giụa cùng cực trong những điều cũ rích.Đã gần chục năm qua.Tôi là kẻ ghi lại những khoảnh khắc đầy biến động của Sài Gòn, có lúc là cả Thượng Hải.Trong khoảnh khắc nhanh chóng vánh trên con phố, hàng tơ lụa vượt biển tới đây bày bán đang ngả trong gió - nơi mà tôi đang cố lưu nó trong bức tranh của tôi - cơn gió thổi tung bay những thước vải yếu đuối. Mười năm qua, đã không thể quên, mười năm qua, đã không thể bỏ nó đi khỏi trí óc bị ám ảnh, hôm nay - đã không thể nhầm lẫn: Nếu như tôi đã thấy điều lướt qua khoảnh khắc ấy? Chỉ mỗi đôi mắt, phần còn lại của gương mặt đều bị sự yếu đuối của những thứ xung quanh - sự gập ghềnh của thước lụa bị tôi cho là yếu đuối ấy che giấu. Tôi đứng bất động như thời gian ngừng trôi, khoảnh khắc ấy: Tôi đã thấy em. Tôi chắc chắn, tôi đã thấy em, đôi mắt ấy không thể là ai khác, chính em - một Gypsies tôi gặp 10 năm trước.…
đáng lẽ ra là phải up lên vào giáng sinh nhưng mà do mình cứ chỉnh tới chỉnh lui nên tới tết rồi mới up =))) thôi thì cứ đọc giải trí thui nhe vì nó cũng chỉ là draft, câu từ không chỉnh chu cho lắm đâu. vậy nhe from.chocowithluvpic by cafuné…
Truyện mình cop từ wikidth để đọc offline nên chủ nhà khiếu nại mình sẽ gỡ xuống ạk https://wikidth.org/truyen/vai-ac-su-de-nguyen-lai-yeu-tham-ta-X8BQYlS4CAfYrp87…