"hãy cười lên nào cô bé, ta sẽ bảo vệ con , hãy cười lên khi con còn có thể , mẹ sẽ luôn theo con " - mẹ ơi cười là gì , nó có giúp con sống tốt không- đưa tay đặc lên môi nó tự hỏi cười hỏi cười lên có ý nghĩa gì " cậu cười lên , nhìn cậu đẹp lắm" ???- tại sao ai cũng kêu mình cười hoài vậy, ngộ nhờ .,- đừng có kêu tôi cười nửa :…
đọc cũng đc mà ko đọc cũng ko sao nhg cấm súc phạm ko thì OUT...MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ NHA.....................................................................................…
Hai người bạn trẻ Lâm Mặc và An Tước Tước gặp nhau trong một buổi hội chợ việc làm vào kỳ thực tập hè năm tư đại học. Họ đã phải lòng nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên và sau khi tìm hiểu về nhau, họ quyết định đi đến hẹn hò. Khi mùa tốt nghiệp đến gần, cả hai cùng nhau bước từ thế giới mộng mơ ra ngoài xã hội, cùng nhau làm thêm, xin việc và lên kế hoạch cho tương lai. Dù chặng đường đời không mấy suôn sẻ nhưng với sự khích lệ lẫn nhau, họ đã dần đi đúng hướng. Khi mọi thứ tưởng chừng diễn ra suôn sẻ, Lâm Mặc được chẩn đoán mắc bệnh xơ cứng teo cơ một bên(ALS). Căn bệnh đã chấm dứt cuộc đời tưởng chừng bình dị nhưng tràn đầy hy vọng của Lâm Mặc. Tuy cuộc đời bị rút ngắn, nhưng Lâm Mặc, với sự ấm áp và yêu thương của gia đình, người yêu, bạn bè và các đồng nghiệp, đã từ bỏ ý muốn buông xuôi, học cách chung sống với căn bệnh nan y và dũng cảm chiến đấu với nó...…