Phong
Phong không phải là một cá thể tồn tại hữu hình. Phong là một ý niệm được những đàn bà của Phong đặt tên cho.…
Phong không phải là một cá thể tồn tại hữu hình. Phong là một ý niệm được những đàn bà của Phong đặt tên cho.…
Đây là câu chuyện vừa có thực vừa kết hợp với những suy nghĩ tưởng tượng của cá nhân về mối tình đầu của cô gái tuổi đôi mươi.…
1. vô tình mượn rượu tỏ tình mà nó lạ lắm...2. em bé…
Câu Chuyện tôi viết này giống như một lời tâm sự mà tôi mang , tôi muốn viết chúng ra để có thể lưu giữ ở nơi này…
Truyện nói về Umika và Kairi nha…
Nếu có một ngày bạn thức dậy và thấy bạn không còn ở nhà mình nữa mà là mot nơi xa lạ bạn se nghị gì? có 3 tình huống + tình huống 1 :nhà bạn có trộm và nó đã trộm luôn bạn về nhà nó (phi thực tế)+ tình huống 2 :nửa đêm bạn bị bệnh nặng được người nhà đưa vàoviện (có thể.)+ tình huống 3 : là bạn xuyên không rồi.... (vộ cùng phi thực tế) Vâng trường hợp hi hữu ấy nữ chính chúng ta đã được hưởng thụ là cô ấy dã xuyên không…
Xung quanh chúng ta là một thế giới rộng lớn với nhiều khung bậc cảm xúc, có kẻ cô đơn có người thì không. Và nếu bạn muốn biết thêm về các câu chuyện hãy đến đây nó sẽ là trải nghiệm tốt cho bạn về những điều đó. Nếu bạn muốn tôi nghe câu chuyện của bạn và cho nó vào trong đây hãy cứ nói với tôi, tôi sẽ nghe bạn và viết cho bạn. Thân yêu ♡…
Mùa hạ năm ấy tôi và em hai chúng ta có nhau,mùa hạ năm sau hay nhiều năm nữa vẫn vậy chỉ là định kiến đã bắt hai chúng mình không thuộc về nhau.Chị xem em là cả thế giới,em xem chị là ánh sao đêm, chỉ tiếc mình là nữ nhân không thể cho cả hai một cuộc sống mà chúng ta hằng mơ.Hi vọng kiếp sau hay 10 ngàn năm nữa,chị vẫn có thể gặp em dẫu có li biệt,bởi gặp em là điều hạnh phúc nhất của đời chị.…
TÁC PHẨM : ĐÔI MẮT CỦA BÓNG TỐITHỂ LOẠI : ACTION, LINH DỊ,...TÁC GIẢ : BẠCH DIỆP UYỂNGIỚI THIỆU TRUYỆN :Một cô bé mười tuổi, mù lòa, bị bỏ rơi giữa thành phố hiện đại lạnh lẽo.Không ai thấy được sừng nhỏ hay đôi cánh thiên thần giấu sau lớp áo của em .Không ai nghe tiếng em gọi giữa những đêm săn quỷ, khi bóng tối len lỏi cả vào con tim người sống.Bên cạnh em chỉ có con búp bê cũ kỹ biết nóivà một con đường không ai dám bước - nơi từng tiếng hát có thể cắn rách linh hồn.Đây là câu chuyện về một đứa trẻ không cần được cứu giúp mà chỉ cần được thấu hiểu.Và có thể... một ngày nào đó, em sẽ học cách mỉm cười thật sự.…
Tôi muốn được chia sẻ, được đồng cảm...…
Min mong mọi người ủng hộ đây là lần đầu Min viết có 4 cặp nha…
Nơi đây từng yêu người khác,nhưng liệu em có thể cho tôi thêm em vào trái tim tôi được không...…
"Thì, đợi trời tắt nắng hạ, dọn dẹp chỗ ngồi, đóng cửa vào, khoá lại Đôi mươi..."…
Kí ức của anh và cậu ( một câu truyện dựa trên lời kể của một vị khách mời tham dự Người Ấy Là Ai )…
Đọc đi rồi biết…
Tôi sẽ không bao giờ tin vào thứ định mệnh chết tiệt đó,cuộc sống tôi chỉ do chính tôi định đoạt chứ không vì ai hết…
GIỚI THIỆU TRUYỆN"Có những ánh mắt không muốn nhìn ai, cũng chẳng để ai nhìn thấy mình.""Nhưng đôi khi... chỉ cần đúng người lặng lẽ bước đến, mọi bức tường cũng có thể tan chảy."Nguyên Lam - cô gái có ánh nhìn lạnh hơn cả sương mai, sống tách biệt với phần còn lại của lớp học. Học giỏi, xinh đẹp, sắc lạnh đến mức không ai dám lại gần. Nhưng Lam không hề cô đơn. Bởi đứng sau vẻ ngoài băng giá ấy, là cả một nhóm bạn thân mà người ta vẫn đồn là "bất khả xâm phạm": Ngũ Long Công Chúa.Mỗi người một màu, một cá tính, một bí mật riêng, nhưng gắn bó như gia đình. Một nhóm con gái tưởng như chẳng bao giờ cần đến ai - cho đến khi một chàng trai chuyển trường tên Khải Nam xuất hiện.Không phải bad boy. Không phá phách. Nhưng cậu ấy quậy ngầm - thông minh, ít nói, khó đoán, và chẳng hứng thú với việc hòa nhập.Cậu ấy không làm quen với ai, nhưng lại chọn ngồi cạnh Lam. Không cố gắng tiếp cận cô, nhưng ánh mắt cậu lại luôn lặng lẽ quan sát. Từng bước nhỏ, từng lời nói vô tình, từng lần khựng lại - tất cả dần phá tan khoảng cách tưởng không thể lấp đầy.Một người chưa từng mở lòng. Một người chẳng muốn bước vào trái tim ai. Nhưng rồi ánh mắt họ cứ va vào nhau - lặng thầm, nhưng không thể quay đi."Khi Ánh Mắt Cũng Biết Lạnh Lùng" không phải là một câu chuyện học đường màu hồng.Mà là hành trình chữa lành - qua những tình bạn không cần phô trương, qua những tình cảm không cần nói ra, nhưng vẫn đủ khiến người ta thay đổi.…
Viết về các senshi từ Lupinranger và Patranger.Có thể là một câu chuyện lâm li bi đát, cũng có thể là vài dòng cảm xúc chẳng đâu vào đâu. P/s: Nội dung các phần không liên quan đến nhau nhé…