Tựa gốc: Tiểu thụ, nhĩ lão công hảm nhĩ khởi sàng học tập lạpTạm dịch: Tiểu thụ, chồng cậu gọi cậu rời giường đi họcTác giả: Hoặc Trạc TrạcThể loại: Đam mỹ,đoản văn, vườn trường, HEVai chính: Mâu Quý Đồng x Yến GiaVai phụ: Bạn cùng phòng A, B…
Gió đêm thổi nhẹ, mang theo hơi lạnh se sắt, luồn qua mái tóc rối bù của Niragi. Hắn khẽ rùng mình, kéo cao cổ áo khoác. "Mày có bao giờ cảm thấy... cô đơn không, Chishiya?" Hắn hỏi, giọng nói trầm khàn vang vọng trong không gian tĩnh mịch.Chishiya im lặng một lúc, rồi quay sang nhìn Niragi, ánh mắt xanh xám sâu thẳm như vực thẳm. "Tao không biết." Cậu đáp, giọng nói đầy ẩn ý. "Có lẽ... tao đã quá quen với việc ở một mình."Niragi nhìn hắn, ánh mắt có chút phức tạp. Hắn biết, Chishiya không phải là một người dễ dàng mở lòng. Nhưng hắn cũng biết, đằng sau vẻ ngoài lạnh lùng và kiêu ngạo đó, là một tâm hồn cô độc và tổn thương."Mày biết không, Chishiya," Niragi nói, giọng nói trầm thấp và dịu dàng hơn bao giờ hết. "Tao nghĩ... chúng ta không cần phải cô đơn."Chishiya nhướn mày, ánh mắt có chút ngạc nhiên. "Ý mày là gì?"Niragi không trả lời, hắn chỉ tiến lại gần Chishiya hơn, đưa tay chạm nhẹ vào má hắn. "Ý tao là... chúng ta có thể tìm thấy nhau." Hắn nói, giọng nói thì thầm như một lời hứa. "Chúng ta có thể... cùng nhau phá vỡ sự cô đơn này." Hắn nói khẽ, bàn tay khẽ đan vào tay ChishiyaChishiya im lặng, hắn nhìn Niragi, ánh mắt có chút dao động. Hắn chưa bao giờ gặp một ai như Niragi, một người có thể nhìn thấu tâm can hắn, một người có thể chấp nhận hắn với tất cả những khiếm khuyết của mình.Gió đêm vẫn thổi, mang theo hơi lạnh se sắt, nhưng trong lòng hai người, một ngọn lửa ấm áp đang dần bùng cháy. Họ ngồi đó, im lặng, nhưng giữa họ là một sự kết nối kỳ lạ, một sự thấu hiểu sâu sắc. Họ biết, họ đã tìm thấy nhau…
Gió biển đưa em về với tôi.đây chỉ là fic thôi lmao, nhân vật của tác giả Mặc Hương Đồng Khứu nhéchỉ là fic nhỏ thôi đừng tấn công tui hjjhjpairing: Hạ Huyền x Thanh Huyền.có thể gọi là OOC…
Author: Đông NguyênOriginal: One Piece (manga & anime)Pairing: Roronoa Zoro x Monkey D. LuffyA/N: - Truyện có yếu tố đồng tính nam x nam, cân nhắc trước khi đọc - Không đục thuyền dưới mọi hình thức. - Tuyệt đối không reup, chuyển ver nếu không có sự đồng ý của tôi. - Fic được post tại 3 nơi, tại wattpad này, wordpress của tôi (https://makinowwdongnguyen.wordpress.com) và fanpage Facebook One Piece, One ZoLu. -11/10/2019-…
Book (34 tuổi), một fan trung thành của idol Force, nhờ một sợi dây chuyền phép thuật màu cam mà ba lần quay về quá khứ để cứu Force khỏi cái chết.Sau nhiều lần thay đổi dòng thời gian, hiểu lầm, hy sinh và cả rời bỏ, cuối cùng định mệnh cũng được thay đổi - Force sống sót, nhớ lại tất cả, và chạy đến ôm chầm lấy Book.Sợi dây chuyền biến mất. Tình yêu được giữ lại. (17 tập)Ba lần xuyên không & khả năng đặc biệt của BookLần 1 - Năm 17 tuổi: Khả năng: Nhìn xuyên áo Force khi trời mưa (bắt buộc, không kiểm soát được). Tác dụng: Gây ra nhiều tình huống dở khóc dở cười, giúp Book tiếp cận và bảo vệ Force.Lần 2 - Năm 19 tuổi (đại học): Khả năng: Đọc được suy nghĩ của Force. Tác dụng: Giúp Book hiểu rõ tình cảm của Force, dẫn đến mối quan hệ yêu đương.Lần 3 - Trước tai nạn liệt chân (17 tuổi): Khả năng: Không có năng lực đặc biệt, nhưng có quyền thay đổi số phận bằng hành động lựa chọn. Tác dụng: Book chủ động rời khỏi cuộc đời Force để bảo vệ cậu khỏi cái chết định mệnh.…
THUẦN TÌNH (Tình yêu thuần khiết)Tác giả: Mã Đặc (马特) Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, siêu cao H, song tính nhược thụ x quỷ súc tra công, 1x1, ngược thụ, có tí SM, HE.Dù công học cao nhưng trên giường miệng đầy phụ khoa cho nên tui xin gắn thêm tag dirty talk cho nó, xin nhắc lại lần hai, đây là truyện THÔ TỤC! Bộ này chỉ có H thôi (H cao nhưng vẫn có tình yêu nha).…
Mark đặt chỗ tiền thối lên trên quầy, nhảy xuống khỏi ghế, rồi anh chìa tay ra trước mặt Jeno. "Mark Lee, ghita chính của City Dreamscape."Nụ cười của Jeno đủ lớn để đôi mắt cậu hóa thành những vầng trăng lưỡi liềm sáng rực.Cả thế giới của Donghyuck chậm lại trong thời khắc đó, như thể quãng ngắt cuối tại đỉnh đường tàu lượn siêu tốc trước khi cỗ máy trượt khỏi đường ray."Lee Jeno," cậu phục vụ giới thiệu bản thân, bắt lấy bàn tay chờ đợi của Mark.[Dịch từ nguyên bản tiếng Anh from dusk to dawn (and then some) của SeeTheVision.Ủng hộ tác giả và bản gốc tại https://archiveofourown.org/works/27333244https://archiveofourown.org/users/SeeTheVision/pseuds/SeeTheVisionBản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. Vui lòng không tự ý mang ra ngoài dưới mọi hình thức.from dusk to dawn (and then some) by SeeTheVision: 2020 edition by SeeTheVision.VIETNAMESE edition by JAY (seizethejay).]…
TÔN TRỌNG CÔNG SỨC NGƯỜI DỊCH BẰNG CÁCH KHI BÊ ĐI NƠI KHÁC THÌ GHI NGUỒN LẠI!!!!Tổng hợp giả thuyết, bài viết, bản dịch, ...À và dùng để gửi giúp đỡ nữa.Các cậu có thể dùng mấy bản dịch, cứ thoải mái bưng bê đi đâu cũng được, miễn sao nhớ ghi lại là do "Miseo Leford" (mình đây), hoặc ngắn hơn, Miseo, "dịch bởi Miseo". Thế là được rồi. (Thực sự mình không tự tin lắm về khả năng dịch của bản thân, vẫn có thể có những sai sót không thể tránh khỏi. Mong các bạn giúp đỡ.)Nhân tiện, nếu các cậu có câu hỏi nào, cứ thoải mái hỏi đi... thực tình mình không tự tin về khả năng hiểu biết FNaF của bản thân, chỉ muốn được "đâm đầu" vô động giả thuyết mà thôi.…
"Em ở đây. Ở đây rồi thì thật là tốt, anh đã rất nhớ em."16 là số bước chân để đi từ văn phòng thiết kế tới cửa hàng tiện lợi phía đối diện, cũng là số bước chân Tiêu Chiến chạy tới Vương Nhất Bác khi nhận ra tình cảm của mình.50 là con số Vương Nhất Bác đề xe lên chừng đó km/h để đi tìm Tiêu Chiến nơi thành phố đông đúc.1650 là tổng sự thay đổi thói quen nhỏ nhặt của cả hai người trong suốt quá trình từ gặp gỡ đến yêu đương.--Và bạn biết không, trùng hợp là ngày 16 tháng 5, chiếc hố to đùng này được mình ngẫu nhiên đào.*đây là sản phẩm fanfiction, nội dung và nhân vật đều hư cấu, không áp dụng lên người thật*…
Đây là những truyện one piece mình đã dịch, đây là lần đầu tiên nên có gì mọi người góp ý giúp mình.Những tựa truyện bằng tiếng anh là mình để theo thói quen không dịch tựa truyện và cũng để dễ tìm truyện đó màTruyện dịch trên trang Archive of Our Own…