Hellu~ Cứ gọi mình là "rosa", mình 14tThuộc trong nhóm @-seesaw_team- nhaVì muốn xem tiến bộ của mình ntn nên mình đã nảy ra ý tưởng là làm 1 cái art book áThiệt sự là mong mng ủng hộ mình nhé! Lần đầu tiên làm mấy cái như thế này ;))Cứ thoải mái cmt để mình tiếp tục cố gắng nhéHiện tại Rosa đang hâm mộ @SCR000Ig: @lrbomsaFB: Rosa Lê…
đây là thể loại truyện ngắn mình đã làm vào những đêm khuya mất ngủ, nên còn gặp phải nhiều sai xót, mong các bạn bỏ qua, và trong quá trình đọc, các bạn cỏ thể đưa ra một số ý kiến nhận xét của bản thân để mình có thể rút kinh nghiệm ạ!!!**chú ý: khuyên chỉ nên đọc truyện chứ kh nên đọc ngoại truyện, vì phần ngoại truyện mình đã dành ra và làm riêng vào những thời điểm tâm trạng mình bất ổn nhất! cân nhắc trc khi đọc.-GeminiFourth.…
không có gì cần thiết để phải nói, đơn giản chỉ là một số ảnh đam mỹ, giới hạn độ tuổi hơi cao một chút, bởi vậy cho nên những bạn nào dưới 18 tuổi, hãy nhẹ nhàng lướt qua...…
Quéo queo quèo cái Art book này nó dở tệ, nó không có gì nổi bật. Nó là các thời gian khác nhau nó không thể xác định được. Nó được vẽ và tạo bởi HP, nó sinh ra tại Wattpad ngày 5 tháng 3 lúc 1 giờ 58 phút chiều. Một ngày đẹp trời để chuẩn bị lên thớt ( thi ).…
Nói về cậu ấm nhà giàu và cô gái nhà nghèo mẹ gặp sự cố nên mất sớm mà trước đó bà đã kí giấy hiến tặng nên người đc bà hiến tặng sẽ chăm sóc cho cô gái này và người đc hiến tặng này là bố của cậu ấm nhà giàu kia…
Editor: Cá muối Thể loại: xuyên không, phép thuật Nội dung: đọc rồi biếtMình là tay mới và đây là truyện dịch đầu tiên của mình nên là mong mọi người đọc đừng ném đá, nếu có lỗi sai hãy nhắn tin và góp ý cho mình. Mình dịch truyện này do mình thích và không hề có nhóm gì cả là do mình tự dịch nên con nhiều lỗi sai và mong mọi người thông cảm . Mình dịch là cho bạn mình và mình đọc ạ…
"Cuộc đời con người ngắn ngủi, chúng ta luôn cố gắng tiến về phía trước, hy vọng phía cuối con đường nhìn thấy phong cảnh đẹp. Nhưng khi chúng ta thực sự đến điểm cuối đó, chờ đợi chúng ta lại là phong cảnh nào? Tôi không thể nghĩ ra nên nói chuyện với một vài người... là những người bước lên "chuyến tàu cuối" của cuộc đời. Đối với họ, hành trình sinh mệnh chỉ còn lại trạm cuối cùng, họ muốn dừng chân, ngắm thật nhiều phong cảnh hai bên đường, cho dù chỉ là một bông hoa nở, một chiếc lá rơi... Thì ra, câu chuyện của cuộc đời không giống như tiểu thuyết, câu chuyện của cuộc đời luôn không biết lúc nào thì đột nhiên dừng lại, chỉ còn lại là bông pháo hoa rực rỡ và ngắn ngủi trong ký ức mỗi người. Tôi viết cuốn sách này là muốn ghi lại nhữnh bông pháo hoa xán lạn, rực rỡ nhất ấy." - Diệp Lạc Vô TâmTác giả: Diệp Lạc Vô TâmNgười đăng: Handsomeys…