Tác phẩm: Hệ Thống Tự Cứu Của Nhân Vật Phản DiệnTác giả: Mặc Hương Đồng Khứu/XúThể loại: đam mỹTruyện viết theo góc nhìn của nhân vật Lạc Băng Hà [fanfic]Văn có vấn đề, đang nằm trong bản thảo.Nguồn: Mặc Thanh Quân (Chu Hồng)…
Tác giả: Quân KhuynhEditor: Bạch Tử ViThể loại: Hệ thống, ngôn tình, ngọt sủng, 1v1, sạch, HETiến độ: Trung bình 2c/ngàyTruyện được cập nhật nhanh nhất tại https://dembuon.vn/threads/edit-mau-xuyen-nu-xung-sung-anh-hac-hoa-nam-than-quan-khuynh.50578/Văn án:Yến Lạc là "người bình thường", nhưng cũng là người có khả năng nhìn thấy được một số đồ vật kì quái.Bị ép buộc tiến hành khảo sát tìm kiếm "nhân viên công vụ", mục đích là cứu vớt nam thần hắc hóa? Không, cự tuyệt, làm ơn hãy để cho cô ăn no chờ chết đi.Cái gì? Sau khi làm "nhân viên công vụ" có thể sẽ không nhìn thấy được những đồ vật ghê tởm đến phát hoảng đó?* * *Đến, đến, nam thần hắc hóa mau tới đây!Nhưng mà đợi chút, một lời không hợp liền hắc hóa, không thể hiểu được bị nhốt vào phòng tối..Đây là kiểm tra "nhân viên công vụ" hay là muốn cô đi tìm đường chết vậy?"Bổn cô nương quan tâm anh, anh còn lì lợm la liếm cái con khỉ. Chúng ta thành thành thật thật tẩy trắng, chờ khôi phục bình thường rồi mới gặp lại có được không?"Người nào đó tiến lại gần, nhướng mày cười: "Vừa rồi gió có chút lớn, em lặp lại lần nữa."Yến Lạc: "Tôi muốn về nhà. QAQ"…
Thể loại: 1×1, hiện đại độ thị, thanh thủy văn, hoan hỉ oan gia.Lưu manh công - phúc hắc, thoát tuyết thụ. Cường công cường thụ.Truyển kể theo ngôi thứ nhất.Nhân vật:Trịnh Hạo Thạc (tôi, công)Phác Chí Mẫn (em, thụ)HEDưới màn mưa xám xịt của Seoul,Tôi thấy bản thân mình dần trở nên mờ nhạt.Sau cơn mưa, đọng lại những vũng nước,Tôi nhìn thấy thật tệ hại khi nhìn vào ảo ảnh của mình trong đó."Em từng nói rằng em ghét mưa. Em luôn ghét chúng vì chúng chính là thứ khiến em ở nhà và không được đi chơi.""Vậy cớ sao bây giờ, trong nhật kí của em lại viết thời tiết tôi yêu nhất là mưa?"Không có sự đồng ý của tác giả thì không được mang truyện đi đâu cả…
Thâm niên ám vệ Phó Thu Phong, tinh thông ẩn thân thử độc chắn đao, biết rõ làm này sẽ không thể chết già.Sau đó hắn liền xuyên đến một quyển sách về cung đấu quyền mưu, trở thành hậu phi chết vào hoả hoạn ở chương 3, vừa mở mắt còn có thể thấy nguy cơ cấp bậc trên đỉnh đầu người khác, [1] an toàn nhất, [9] nguy hiểm nhất.Làm hậu phi so ám vệ càng phí mệnh, Phó Thu Phong quyết định trốn chạy ra cung, kết quả ở đầu tường đối diện thấy một người, đỉnh đầu con số cư nhiên là "Triệu".Phó Thu Phong chấn động không thôi đồng thời bệnh nghề nghiệp phát tác, nhảy xuống tường đi đánh bạo thích khách, cố gắng tìm về nghề cũ.Hoàng đế nguy hiểm nhất lịch sử. Dung Tụy: "......."Hắn cùng hoàng đế ăn cái cơm chiều, thuận tiện từ đám cháy anh dũng cứu ra hoàng đế, muốn một kiện binh khí, Dung Tụy: "Hảo."Sau đó thưởng một thanh khắc hoa chủy thủ, không mài bén.Hắn cùng hoàng đế cải trang vi hành, mang theo hoàng đế sát ra phản quân vây quanh, thỉnh cầu xứng mấy tên thủ hạ, dung tụy: "Có thể."Sau đó đưa hắn một đội thân tín, đều là mảnh mai tỳ nữ tiểu cô nương.Hắn vì cấp hoàng đế tìm giải dược, độc thân đối địch trọng thương mà hồi, hoàng đế lại hỏi hắn muốn gì phong thưởng.Phó thu phong nhìn dung tụy rốt cuộc giảm xuống đến nhất con số, khổ tận cam lai: "Thần muốn làm ám vệ thủ lĩnh."Dung tụy nhẹ nhàng lau đi trên mặt hắn vết máu, ôn nhu nói: "Không chuẩn.""Ái phi, đứng ở quang xuống dưới, đây là chúng ta cùng canh giữ thịnh thế non sông.…
"Em là thành viên mới ạ,rất mong đc giúp đỡ""Anh thích em""Cả anh nữa""Anh nữa..." "1 trong 7,em chọn ai?""Cô biến đi nếu ko muốn chúng tôi nổi điên""Rầm""Mưa rơi rồi""Các anh ko tin tôi,tôi cũng chẳng níu kéo""Chúng ta quay lại nhé!""Các anh nghĩ dễ dàng thế sao""Các anh bc vào cuộc đờ tôi như một định mệnh,tôi nghĩ tôi và các anh sẽ hạnh phúc.Nhưng ko,các anh bc vào rồi làm cho nó đau...rồi các anh bỏ đi để lại cho tôi một sự lừa dối""Tôi sai vì đã tin các anh,sai vì đã trông chờ vào cái tình yêu đó-một tình yêu ko đến với tôi""Chúng ta quay lại nhé"câu nói nghe dễ dàng nhỉ,nhưng chưa chắc đã làm đc,tôi sẽ ko tin những gì...thốt ra từ miệng các người""Em à!""Là lỗi của tụi anh,là tụi anh sai...vì ko tin em""Dù em có mắng,có đánh...thậm chí là giết tụi anh,tụi anh đều chấp nhận,miễn là em đừng giận tụi anh nữa,tụi anh...đau lắm""Các người mà cũng biết đau sao,vậy các người tưởng tôi ko biết ""Pằng...pằng""E..m đ..đừng g..giận tụi a..nh nữ..a n..nhé!""Em sẽ ko giận nữa đâu,các anh tỉnh lại đi""Mau tỉnh lại đi chứ!""Vợ yêu à!tụi anh về rồi đây""Papa à,papa có yêu mama ko?""Có chứ!""Tình yêu là gì thế papa?""Là một thứ do ông trời sắp đặt,dù chỉ lướt qua nhau nhưng đó có thể định mệnh,định mệnh giúp đưa ta đến đc với nhau cũng đưa ta rời xa nhau nhưng vẫn níu đôi ta lại.Đó được gọi là "tình yêu""Tình yêu có vị gì papa""Tình yêu có nhiều vị lắm con vị ngọt,vị cay,thậm chí là đắng.Tình yêu giống như một món ăn,khi món ăn đó nhạt con phải cho muối,khi mặn thì cho đườn…