Tình yêu học trò sẽ thế nào đây?Cô đã và đang mếm chải cái vị của tình đầu như thế đấy sao?Còn anh? Anh có chăng là yêu cô hay coi cô chỉ là chỗ thế chân của người cũ?Tình yêu, nó có đủ các vị: hạnh phúc có, đau thương có, vui vẻ có, buồn chán có, chán nản có và thậm chí....vẫn yêu khi biết người ta phản bội mình cũng có!Thế thì ở lứa tuổi học trò cô và anh sẽ mếm bao nhiêu vị của nó?Sẽ là một kết thúc có vị của hạnh phúc?Hay là một kết thúc vị của đau thương?…
Bình thường thanh niên Hoàng Minh thực may mắn đích chiếm được nhất bộ tu chân công pháp đích truyền thừa, nhưng hắn cũng thực bi thúc giục, bởi vì này công pháp dĩ nhiên là cần nhờ giết người đến tu hành đích!Làm một cái tân thời đại đích lương dân, hắn liên giết chỉ gà đích đảm lượng đều không có, cho dù ở ven đường gặp lúc không giờ công chấp pháp, cũng là tức giận nhưng không dám nói đích, cả người 120 cân trắng noản nộn đích gầy gò thịt, sớm đã bị giáo dục đắc chỉ có đợi làm thịt đích phần , gì thời điểm đến phiên hắn tể người khác! ?Bực này vì thế trung một trăm vạn đích giải thưởng lớn, lại nói cho ngươi biết thực hiện ngày ở một trăm năm sau, rõ ràng đích hố cha nha!Cũng may này truyền thừa lý còn có một bộ dưỡng khí công pháp khả luyện, tuy rằng tiến triển thong thả, hiệu quả cũng không đại, nhưng có chút ít còn hơn không, kia cường thân kiện thể đích công năng so với chi Thái Cực quyền, yoga linh tinh đích vận động luôn tốt như vậy một chút đích…
Văn mình viết vẫn chưa xui lắm, cũng hổng rành Hán Việt lắm nhưng viết vì đam mê thôi. Tổng hợp chút ít phiên ngoại mình tự biên tự diễn cho TQTP vì chính truyện hay PN mình vẫn còn luyến tiếc quá nhiều điều đi nên là thảy mấy cái lưu luyến ấy vào đây tất, làm thành một bách khoa. Nói trước vì chính truyện là thanh thủy văn nên đây vẫn là thanh thủy văn, mình có muốn viết H cũng không đành vì đơn giản là ngôn từ kém cỏi nên không thể thêm H vào đượcvà cái chính là mình không muốn mất cái "chất" của tác phẩm, nói sao ta, tui nghĩ cái này là thanh thủy văn cũng có lí do cả đấy nên mọi người cố ăn chay nhá.…
Đợi chờ có lẽ là hạnh phúc.Dù trên thế giới có bao nhiêu người nhưng tôi vẫn thấy mình cô đơn.Không còn giả tạo ta sẽ được gì?Giờ còn lại gì trong tiềm thức? Chỉ còn đây những kí ức vô hồn...*CHÚ Ý: Đây là những cảm hứng ngẫu nhiên nên viết thành truyện nếu có gì sai sót mong mọi người chỉ bảo. KHông đạo nhái dưới mọi hình thức, có muốn mang đi nhớ phải thông báo CHI TIẾT cho tớ biết và nhớ GHI NGUỒN đó. Không là tớ buồn đó mà tớ buồn thì sẽ đi ám kẻ làm tớ buồn đó!!! Chút chia sẻ vậy thôi.Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ…
"Nhóc khờ ...""Cậu không biết thế giới ngoài kia, có nhiều bất công đến thế nào đâu. ""Búp bê. Cậu đừng giận tớ.""Tớ không tốt đâu. Cậu nên tránh xa tớ ra, vậy mới không liên lụy đến cậu.""Ngay từ đầu, tớ đã sai rồi.""Tạm biệt. Cảm ơn cậu. Thực sự, cảm ơn cậu. "…
Ngày nọ, ánh ban mai đon đả vươn vai, phủ hạt nắng trên từng ngách phố hững hờ. Đám bằng lăng duyên dáng trổ mình, rực rỡ tô điểm cho cái đẹp ngày Hạ. Oi ả qua từng tán cây, như trêu đùa, như rộn rã. Cậu và tớ, như tình sánh một đôi.Hạ nọ, thuở thiếu thời vội ngã vào đáy mắt người thương. Môi nhỏ chúm chím, tóc tết đuôi sam. Nhớ mãi, cái hồng hào trên gò má. Say mãi, cái tròn xoe nơi mắt mèo. Tớ vội chìm đắm, nơi biển tình sâu rộng.Năm nọ, tớ biết thương mất rồi. Tớ thương, Nguyễn Mai Quý.- mưa mùa hạ và khúc nhạc tình; hạt đào vườn dâu.…
Truyện thuần việt 100%, nhân vật, cảnh vật, cũng được tạo ra theo trí tưởng tượng của tác giả, vui lòng không mang đi bất cứ đâu. Đây là lần đầu tiên mình viết truyện nên sẽ có rất nhiều sai sót, cách hành văn cũng khá non nớt nên mong mọi người góp ý để mình có thể sửa đổi. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. :)…
Ngay cả công chúa còn cô đơn, kẻ tầm thường như ta thì có là gì ? Tình yêu ai chẳng có, nhưng thứ khó kiếm hơn cả lại là duyên phận. Đến cuối cùng, ai mới là người em yêu, ai mới là ngươi yêu em ?…
Truyện kể về một đôi bạn có cùng độ tuổi, trải qua bao nhiêu là sóng gió của cuộc đời (từ năm lớp 4 cho đến hết lớp 12). Từ nỗi buồn đến những lúc suy tư rồi là sự cô độc hai người cùng nhau trải qua. Dù có lúc giận lúc vui lúc buồn, nhưng họ đã biết mik cần người kia như thế nào. Nếu muốn biết thêm về tình tiết câu truyện thì xin mời đến chương đầu tiên của câu chuyện.…
Học sinh mới của lớp 11A6 là nữ sinh nhút nhát, nhàm chán, luôn khép mình trước đám đông. Chính vì thế những người bạn của cô chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Nhưng có một điều mà học sinh trường Trí Chung hết sức bất ngờ, tên nghịch tử nhà cô hiệu trưởng-Vương Đăng Khôi ấy vậy lại chính là cái đuôi nhỏ luôn theo sau nữ sinh nhút nhát kia.Là kẻ coi trời bằng vung, suốt quãng thời gian đi học cậu gây ra vô số việc xấu nhưng chỉ đến khi nhìn thấy cái cau mày của Trần Lâm Uyên cậu liền biết cậu sai rồi."Trần Lâm Uyên, chỉ cần cậu chịu gật đầu thì mọi thống khổ trên đời này tôi thay cậu chịu hết, được không?"_______________________________________Thể loại: Thanh xuân vườn trường, cứu rỗi lẫn nhau, ngọt, song hướng yêu thầm, HE.[Nam chính tăng động x Nữ chính nhẹ nhàng]Tác giả: TMN*Lưu Ý: Truyện được viết để thoả mãn sở thích viết lách lúc rảnh rỗi nên lời văn có thể không được hay, cân nhắc trước khi đọc.…
Tên truyện: Chờ đợi... Anh yêu emTác giả: Yên HạThể loại: Ngược, cute, ..Một cô gái dịu dàng, ít nói lại thích thầm hot boy lạnh lùng, nghịch ngợm, cá biệt của trường.. Anh không thích cô, luôn xua đuổi thế mà cô vẫn thay đổi vì anh ...Đến lúc nhận ra anh cũng có tình cảm với cô thì đã quá muộn hay là một kết thúc đẹp, liệu cô còn tình cảm với anh hay chỉ là tình đầu dang dở..…
Những rung động đầu đời, những cảm xúc chớm nở không thể giấu ấy là thứ tình cảm đơn thuần, nhiệt huyết, dũng cảm. Cho dù biết rằng ngoài khoảnh khắc tươi đẹp, còn có cả âm thanh tan vỡ của những giấc mơ nhưng chỉ cần chúng ta luôn hết mình với cái gọi là thanh xuân ấy thì dù thế nào cũng sẽ không hối tiếc."Năm tháng có cậu" đơn giản là những mẩu chuyện nhỏ không có kết thúc...…
" chàng là người tàn những với thế gian, lãnh khốc với thiên địa... nhưng đối với ta cả thế gian không ai dịu dàng như chàng..."" nàng dịu dàng thuần khiết, thông minh, mưu mẹo... cũng chỉ ở trước mặt người khác không phải ta...""Thế gian vốn là kẻ tuyệt tình nhất... đòi hỏi con người ta sinh ly phải tử biệt...""Hẹn trăng tròn hóa kí ức mai sau...."…
Thể loại : đam mỹ , sinh tử , mạt thế , tang thi , huyết tộc , dị năng , chủ thụ , cương thi , cường cường , trọng sinh , 1x1, ...Phúc hắc bá đạo mặt than công x tuyệt thế mỹ nhân tạc mao dụ thụ ...Nhân vật chính : Lục Sở Hi ( công ) , Vu Thần ( thụ ) . Phối hợp diễn : Lục Thiên Y, Bạch Mặc , Dạ Tuyết , Hồng Yến Huỳnh , Bùi Thanh ,...Đây là truyện đó chính tay mik viết MONG CÁC BẠN KHÔNG LẤY ĐI BẤT KỲ NƠI NÀO .Tự nhiên mik nổi hứng mún viết truyện mạt thế ( do thể loại mạt thế có khá là ít truyện đam mỹ vừa ý mik nên mik sẽ tự viết )…
Người không biết quý trọng mình không đáng để mình tiếp tục cho đi tình yêu vì cuối cùng người bị tổn thương nhiều nhất sẽ là mình mà thôi.Tình đơn phương chính ta bắt đầu thì sẽ do chính ta kết thúc.Cảm giác chua xót nhất không phải là ghen. Mà chính là Không Có Quyền để ghenTôi cứ mãi lưỡng lự giữa thổ lộ hay không bởi vì tôi chỉ là đơn phương.…
Chi tiết trong phần Văn ánTên truyện: Chủ tiệm cơm hộp là đầu bếp năm saoTác giả: No_name2k aka Linh NguyệtThể loại: Nocp, mỹ thực, hài hước, nhẹ nhàng, nữ cường, hiện đại,....Tình trạng: On goingWarning: - Đây là truyện tự viết, không phải truyện dịch, không phải truyện reup, càng không phải truyện đạo, tác giả là người Việt, xincamon.Từng cái comment và vote của các bạn đều là động lực to lớn cho tác giả. Xin cảm ơn.Truyện chỉ đăng trên VV./\.T.T.P.A.DEdit cover by: _NguyetThanhLau_Tổng văn án:Đang yên đang lành, bỗng một ngày nọ ở đâu nhảy ra đâu một cửa hàng cơm hộp rất dở người, thích thì bán, không thích thì thôi, hôm nào vui vẻ thì sẽ làm nhiều hơn một chút, còn hôm nào tụt hứng thì dẹp tiệm.Đồ ăn cũng cực kỳ độc đáo, nếu không nói là kỳ dị.Ấy vậy mà vẫn rất đông khách đến, một ngày làm đến mười hai giờ đêm vẫn chưa chốt hết đơn, cô chủ tiệm từ một thiếu nữ ngây thơ vui vẻ hoạt bát yêu đời trở thành một kẻ bị deadline đè gãy sống lưng, đến một ngày nghỉ thôi cũng thấy phí."Sớm biết có ngày này, tôi thề sẽ không bao giờ bán cơm hộp nữa!!!"…
"Mộc Miên là một cô gái lạ. Mộc Miên luôn rạng rỡ, tràn đầy năng lượng nhưng có những lúc thật trầm lắng. Mộc Miên có vẻ đẹp thật khó diễn tả, không sắc xảo như Lê Hạ cũng không hiền dịu như Khâu Hà Tiên. Mộc Miên là Mộc Miên, không lẫn với bất cứ ai" ."Vũ Nhật , cậu nhầm rồi. Trên đời này, nếu nói về sự giả tạo bậc nhất, mình tự tin đấy là bản thân mình, đừng hoàn hảo hoá mình lên như vậy." .* Độ tuổi: 16+* Thời gian ra chap: không cố định nên mọi người cân nhắc trước khi đọc nhé* Đây không phải lần đầu tiên mình viết nhưng là lần đầu mình quyết định đăng. Truyện này mình viết cho lứa thanh thiếu niên là chính, truyện có nhiều tình tiết không quá thực với thực tế nhưng những cảm xúc của nhân vật trong truyện, lối suy nghĩ đều được mình dựa trên thực tế qua nhiều người mà hình thành nên. *Tác giả : Baileys ( Ruốc)…
Chuyện gì đã xảy với nó khiến cho Ngô có tính cách rụt rè và ngại giao tiếp. Lâm Dương? Anh ta có ý gì với nó không? Những cô bạn cùng phòng xinh đẹp mới quen, họ là những con người như thế nào? Sự thông minh của nó bị đánh bại bởi một người có biệt danh là Quạ với học bổng thứ nhất mà nhiều người ao ước? Lời giới thiệu ghê quá, thực sự là nó cũng không đáng sợ như vậy đâu, đây là truyện ngôn tình học đường. Và tớ muốn truyền tải một ít vấn nạn vào truyện. Hy vọng mng sẽ thích, và vote ủng hộ tớ <3 Sẽ có nhiều tình tiết hay trong đây, ngta hay nói thêm nhiều gia vị thì sẽ càng thêm mặn mà :3…
Hắn - một kẻ cuồng những thứ kì lạ, đặc biệt là những thứ bị nguyền rủa.Cô - một con búp bê gỗ được tạo ra từ một nghệ nhân nổi tiếng, mang trong mình lời nguyền để có thể hoá thành người.Hắn vì cô mà từ bỏ mọi thứ, kể cả hôn thê là thanh mai trúc mã suốt mười mấy năm trời.Cô vì hắn mà học những thứ tình cảm mà cô cho rằng chỉ con người yếu đuối mới có được.Nhưng....Hắn là con người,Cô là một con búp bê bị nguyền rủa,Liệu cô và hắn có thể hạnh phúc bên nhau hay không?…
Lâm Thiên Thanh, là một cô gái xinh đẹp nhưng bị oan phải ngồi tù 5 năm. Trong suốt 5 năm, cô luôn vô hồn và chỉ tiếp xúc với riêng Vương Hạo Nam, người cảnh sát phụ trách cô. Khi ra tù, cô phải chịu sự dày vò của Đặng Quân, chồng sắp cưới của chị gái cùng cha khác mẹ của cô. Được một thời gian, cô đã dứt áo ra đi đến một nơi xa thật xa, mà không hề biết rằng mình đang mang cốt nhục của Đặng Quân. Trong một lần tai nạn, cô đã xảy thai và được chính chàng cảnh sát năm xưa cứu mạng và đem về nuôi. Cuối cùng cô cũng đã thật sự mở lòng với anh và không hề biết Đặng Quân đã yêu mình. Chuyện tình tay ba chính thức bắt đầu.…