Trong bóng tối mịt mù của một câu lạc bộ ngầm, dục vọng rực cháy, u ám như màn đêm không lối thoát. Thân hình mảnh mai uốn cong, mông tròn căng, không lông, run rẩy dưới ánh neon đỏ máu. Chạm, siết, trói-da thịt nóng bỏng quằn quại, hơi thở gấp gáp hòa vào tiếng rên khe khẽ, dâm đãng. Dục vọng xoắn lấy nhau, bùng nổ trong im lặng ngột ngạt, một đêm đen ngập chìm trong đam mê tội lỗi.-Author : Meozixi-Một chương duy nhất.-R18, R21…
Cái chết đến từ một cuộn băng. Hai đôi nam nữ vị thành niên lần lượt chết bởi cơn đau bóp nghẹt tim một tuần sau khi xem phải cuộn băng lạ trong một nhà nghỉ ngoại ô Tokyo, bên trên một cái giếng cũ...Mê mẩn khám phá ra bí ẩn đằng sau những cái chết kinh hoàng đó, Asakawa, một phóng viên đang háo hức vì danh vọng lao vào cuộc truy tìm dấu vết. Đến mức gã tự mình xem cuộn băng, và đối mặt với lời đe dọa hãi hùng mà kẻ nào đó đã đặt trong cuộn băng ghi lại. Bảy ngày còn lại, vòng quay của ⭕Ring⭕ bắt đầu, sự khiếp hãi của kẻ đã thấy ngọn núi lửa phun trào, những cái mặt ma quái, và cuối cùng, cái giếng cũ tiêu điều giữa khu rừng vắng.... bắt đầu ngấm vào trong tim. Sự thật là đâu? Đâu là lời nguyền, đâu là lời giải?-Tác phẩm kinh dị bí ẩn xuất sắc và thành công của Suzuki Koji. Không quá kinh dị khiếp đản nhưng đủ để làm người xem sợ hãi và ám ảnh, ⭕Ring⭕thỏa mãn những ai đang tìm kiếm khoái cảm trong nỗi rùng mình, cùng những triết lý cao sang và sâu sắc của một trong những kiệt tác của thể loại kinh dị điển hình này."Vẫn còn ở ⭕Ring⭕ những bất ngờ khiếp đản cho những ai đã xem phim."- The Globe and Mail."Tóc bạn sẽ dựng ngược lên, nhưng bạn không thể bỏ sách xuống."-AsianWeek.-Tóc bạn sẽ dựng ngược lên, nhưng bạn không thể bỏ điện thoại xuống :v--Hãy cùng tôi đọc hết tác phẩm kinh điển này rồi bạn sẽ thấy sự mong mỏi qua từng ngày của bạn đều không phải là vô ích.-Ủng hộ tác giả Suzuki Koji cũng như Hộp Cơm 301 nhiều hơn ❤-…
-Đây toàn bộ là những nhân vậy hư cấu trong bộ truyện One Piece của tác giả Oda.-Vì là fanfic nên không tránh khỏi chuyện OOC nhưng không sao high OTP là đã nhất rồi 🥵🥵🥵Túm cái quần lại đây câu chuyện hài hước ngọt ngào về cặp đôi đỏ đen. Lấy bối cảnh trường học tuổi teen nên nội dung có hơi hướng chổu che và văng tục mụt ít :)). Từ gặp gỡ, kết bạn, cưa cẩm cho tới cái kết HE nhe.…
Truyện này tớ viết về DraHar và HanahakiTruyện này rất xàm xàm xàm - truyện quan trọng nhắc lại 3 lần - và cũng có nhiều chi tiết hoang đường mà tớ tự nghĩ nhéTruyện đầu tiên tớ đăng trên đây và cũng là lần đầu đăng truyện lên mạng nên có sai chính tả thì coi như nó tàng hình đi vì tớ lười sửa lại lắm , mốt chăm rồi sửa sau ..Tớ nhận gạch đá xây nhà nhé , muốn góp ý thì cứ góp ý tớ sẽ cố gắng sửa lại cho tốt hơn ( nếu tớ đột suất chăm chỉ )Đừng hỏi lịch đăng truyện cố định hay đủ độ dài nhé , vì tớ đăng tùy tâm trạng thôiCp chính : DraHar ; PanHer ; BlaisRonVà một số cp phụ khác vào truyện thì biếtCre ảnh : tớ tìm trên Pinterest nhưng k nhớ là ở đâu 乁[ᓀ˵▾˵ᓂ]ㄏVà xin nhắc một chút , truyện này hoàn toàn là truyện của tớ , dùng chất xám của tớ để làm ra , không có copy bất kì chỗ nào hết nên thấy giống thì đừng có vào cmt như kiểu " truyện cậu giống truyện *** thật " tớ block hết đấy . Cuối cùng , truyện của tớ nên đừng có mang đi đâu khi không có sự cho phép của tớ ( mặc dù truyện này phèn vler tớ nghĩ chẳng ai thèm đọc luôn í nma kệ đi thích make color vậy đó 💁 )Spoil một chút :Harry Potter cậu đã làm gì sai để phải chịu đau đớn đến thế chứ , chỉ là đơn phương một người như bao người cũng như vậy nhưng cậu lại phải chịu những đau đớn từ tính thần đến thể xác .. rốt cuộc là cậu đã yêu người đó nhiều đến nhường nào ? và .. người đó là ai , đã làm gì mà lại khiến cậu yêu đến chết đi sống lại như vậy chứ ?.. sẽ chẳng một ai ngờ được cậu lại yêu k…
"Này, cậu không thấy sợ tôi vì ngoại hình xấu xí này sao?"_Cậu bé với mái tóc vàng nhạt quay sang, khẽ hỏi người bạn thân của mình."Hả? Sao lại phải sợ! Mỗi người mỗi khác mà, tớ thấy như vậy làm cậu trông đặc biệt hơn đó!"_Nụ cười ngây ngô của nhóc con tóc hồng và cả câu trả lời ấy làm kẻ vừa đặt cậu hỏi ngẩn ngơ....'... Sao mãi vẫn chưa tìm lại được mày, Blowelive?'Ngước nhìn lên bầu trời đầy sao qua khung cửa sổ, gã trai này lại nhớ tới người bạn cũ. Gã không hiểu, cớ sao 8 năm trước em lại rời đi, để lại gã cô đơn một mình? Gã nhớ em, nhớ lắm. Dù rằng gã đã có nhiều bạn bè hơn nhưng gã chưa thấy đủ. Gã chỉ cần mỗi mình em, chỉ muốn em ở bên gã. Chỉ bấy nhiêu là đủ... Chỉ cần em, mỗi mình em......"Này, nay khai giảng đấy, mày không tính thức dậy á!!?"_Charles Contini đứng trước giường của gã trai tóc dài, càm ràm gọi gã dậy."Không...không thức, mấy tên học sinh mới không có gì thú vị... Nghe mấy ông giáo viên nói này làm kia, mệt chết..."_Giọng gã uể oải, cuộn mình trong chiếc chăn dày."Không hẳn là không thú vị, có một thằng nhóc tao thấy cái họ của nó quen. Hình như mày từng nhắc đến rồi đó Levis."_Hắn xoa xoa cằm, mường tượng nhớ lại danh sách sinh viên năm nhất mới đọc hôm qua."Ai chứ... Tao từng nhắc đến sao...?"_Gã lại chợt nhớ tới người kia rồi."À, đúng rồi, là Domina Blowelive! Quen không hay là tao nhớ nhầm?"Gã đang cuộn mình trên giường lập tức bật dậy hỏi lại, khi được xác nhận là chính xác liền 'tốc biến' đi vệ sinh cá nhân, thay đồ rồi chạy nhanh ra khỏi phòng....…