NHÀ TRỌ CUỐI HẺM
năm 2014 , có 1 người đã thuê phòng số 7, để chuẩn bị thi đại học thì có 1 chuyện xảy ra đối vời người thuê phòng này, thế chuyện gì xảy ra trong phòng số 7 thế ?…
năm 2014 , có 1 người đã thuê phòng số 7, để chuẩn bị thi đại học thì có 1 chuyện xảy ra đối vời người thuê phòng này, thế chuyện gì xảy ra trong phòng số 7 thế ?…
Kim Ji Min - một bác sĩ người Hàn trong lúc hoàn thành thủ tục nhập cảnh tại sân bay Nội Bài - Hà Nội thì bị cướp mất hành lý. Khi đang check camera tại sân bay, anh vô tình gặp Huỳnh Anh - một sinh viên ngành Kĩ thuật Y sinh cùng với dì ruột của cậu ấy cũng vừa bị mất túi xách. Sau cuộc nói chuyện tình cờ, cả hai đều biết đối phương cùng trường với mình - ĐH Bách Khoa Hà Nội. Trong thời gian công an vào cuộc tìm kẻ trộm, Ji Min được dì ruột của Huỳnh Anh giới thiệu nhà của chị mình, tức mẹ của Huỳnh Anh. Và kể từ đó, mọi thứ trong nhà đã thay đổi...6/9, chương 1 lên sóng.…
Đây là câu chuyện của t với bạn từ nhỏ . Sau 5 năm đơn phương , t tỏ tình , chúng t chính thức bước vào tình yêu . Cái yêu đương tuổi 17 ở nơi thị trấn trên đồi tưởng đâu đẹp như trong mơ . Năm chúng t lên 19 , nó lại biến thành áp lực , tình yêu ko còn đẹp nữa . Bạn không chịu đc định kiến xh , áp lực từ trường học và gđ đè tới ko thở nổi . Cuối cùng , chúng t chia tay , gđ đem bạn tới thành phố sống . Năm 22 tuổi , chúng t gặp lại nhau , nhưng cả 2 chỉ dừng lại ở bạn bè . Chỉ có t vẫn đơn phương ( đã đổi tên nv )…
Một con người bất bình thường. Hay nói đúng hơn là một đứa trẻ đang tập (bị ép) phải trở thành người lớn. Oidgioioi, trưởng thành là cả một quá trình cơ mò. Làm gì có ai ngủ dậy phát suy nghĩ như lõi đời chục năm đâu. Cứ bình tĩnh, từ từ tiến lên bà con ạ. Vội cái qué gì.P/S: Chick không phải gà, thích gọi thế cho vui thôi.…
NOTE: Truyện dịch để đọc cá nhân, không có permission, cũng không QR cẩn thận, chỉ làm cho vui, đơn giản là vì mình thích đọc truyện tiếng Việt và muốn hoàn thành project bị tạm ngưng thôi. Nếu nhóm nào làm tiếp với chất lượng tốt là mình chắc chắn sẽ dừng lại. Ai không thích đọc bản Eng và không có yêu cầu cao truyện phải đẹp, dịch phải hay thì có thể đọc chơi cho biết.…
vã hàng quá thì phải làm sao?tự thân vận động thôi:)Dowan biết hệ thống là một thứ kỳ lạ và đáng sợ. chỉ là, có lẽ vì đọc quá nhiều truyện tranh, Dowan đã nghĩ nó xuất hiện để giúp đỡ em, biến em trở thành "nhân vật chính".Dowan chưa từng nghĩ hệ thống xuất hiện chỉ để khiến em hoàn thành kịch bản của vở kịch. nơi kết thúc của kịch bản cũng là hồi kết của Dowan. Dowan không biết vì lý do gì mà em luôn sống lại mỗi khi "kịch bản" kết thúc. nhưng em sẽ coi đó là một phần thưởng đạt được từ những thứ khốn nạn hệ thống bắt em làm.Có điều, sống lại nhiều lần cũng khiến Dowan buông bỏ tất cả mọi thứ.---------"Tao chỉ muốn kết thúc "đặc ân" này rồi trở lại làm con rối vô tri như trước kia thôi." Dowan chán nản nhìn bảng trạng thái.----------"Hả? Tao kỳ lạ? Bọn mày thì biết cái gì về tao chứ?" Dowan ném cho nhóm người đối diện cái nhìn bất mãn.-------"Giờ người kỳ lạ là bọn mày đấy." Dowan đứng cách nhóm người một khoảng. Sẵn sàng chạy đi bất cứ lúc nào.-------"Mẹ kiếp! Rốt cuộc thì chuyện gì xảy ra với lần này vậy? Chẳng phải cốt truyện là không thể thay đổi sao?" Dowan kéo cao cổ áo. Trên chiếc cổ mảnh khảnh rải rác đầy vết đỏ mờ ám.…
«Sài Gòn là em, anh là Gia Định ấp ôm trong vòng tay ấm áp.Đưa em đi về trên đường công lý, mặc kệ đông phong chẳng thấm tháp.Sài Gòn ngày xưa bình minh ánh vàng, ta cùng hàn huyên nơi nhà hát.Một chút hoài niệm về thời đẹp nhất, anh đem hòa quyện vào bài nhạc.»…
Tên fic: Học cách làm người trong trò chơi kinh dị.Tác giả: Mọt (Sách).Thể loại: Đam mỹ, linh dị thần quái, vô hạn lưu, hiện đại đô thị, hài hước, sủng ngọt, 1x1, kết HE.Couple chính: Hà Cảnh Sinh x Tô Chử Đàm.Couple phụ: Dương Phúc x Bạch Vân Ly.Văn án:Tô Chử Đàm phát hiện trong tủ sách của mình có một cuốn sách kỳ quái. Ngẫm đi ngẫm lại cũng chẳng nhớ ra bản thân đã mua lúc nào, cậu quyết định mở ra xem thử, nào ngờ bên trong chỉ toàn giấy trắng.Tô Chử Đàm chớp mắt, cảm thấy trên đầu mình đang hiện lên mấy dấu chấm hỏi to đùng. Còn chưa kịp nghĩ ngợi gì nhiều, bỗng từ đâu xuất hiện một đạo ánh sáng chói mù mắt ập tới kéo cậu vào bên trong cuốn sách.Mở mắt ra, Tô Chử Đàm nhận ra bản thân đang bị lôi tới một thế giới trong game kinh dị, chật vật đủ điều để cố gắng thoát khỏi trò chơi và giành lại sự sống. Cũng chính trong trò chơi ấy, Tô Chử Đàm vô tình quen được những người bạn mới, hay nhất ấy chính là "nhặt được" bạn trai.Lưu ý: Vui lòng không mang truyện đi chuyển ver hay re-up khi chưa có sự cho phép của tác giả. Truyện chỉ được đăng trên wattpad ở nick @GoituilaMot và trên facebook dưới dạng file word. Quan trọng nhất, chính là bìa truyện đăng trên word là do tác giả tự đặt commission để tránh bản quyền, ai coi trên facebook vui lòng không mang tranh đi.…
Tôi sinh ra ở biển Người Cá. Một phần ba cuộc đời tôi đã được dùng để ngâm trong nước mặn. Hết thảy ấm lạnh đều từng thấy qua. Biển sâu, trời rộng.Sinh mệnh dài dằng dẵng. Tôi muốn sống một cuộc đời không tiếc nuối. ---Tôi có một người ba, ông là một thủ vệ. Vị trí ấy sớm hay muộn cũng sẽ truyền lại cho tôi, miễn là ông ấy đã chết. Tôi có một người mẹ, tấm ảnh cũ bọc nhựa xanh nhòe nhoẹt là tấm ảnh duy nhất có hình bà. Mẹ là ai, tôi không biết. Ba tôi lạc mất bà trong một ngày biển lặng. Từ đó tôi không còn mẹ. ---Tôi đã tự đá mình khỏi cái ghế thủ vệ. Ai muốn bảo vệ đám đó? Chắc chắn không phải tôi rồi. Khi chuôi dao rơi xuống cát, việc tôi bị tống cổ đi chỉ còn là vấn đề thời gian. Đi đâu đây? Không biết nữa. Tôi ngồi trên tấm ván gỗ, thổi từng cái bong bóng lớn nhỏ. Rồi bỗng nhiên nhớ đến mẹ. Vậy thì tôi sẽ đến tìm bà. Tôi muốn tìm quê hương của mẹ. Tôi muốn tìm quê hương của tôi.…
Tuổi thơ là nơi lưu giữ lại các hoài niệm đẹp và tuyệt vời nhất trong lòng mỗi con người.Nó như một chuyến tàu đưa ta qua biết bao cung bậc cảm xúc trong cuộc sống.Mỗi trạm dừng chân lại là lúc để ta ngẫm lại cuộc hành trình ấy với suy nghĩ ngày một trưởng thành theo thời gian.Khi chuyến tàu tưởng chừng như đang dừng lại đó là dấu hiệu cho ta thấy tuổi thơ đang dần khép chiếc cổng thần tiên của mình và đẩy xa chúng ta ra khỏi nơi đó mãi mãi.Khi chiếc cổng ấy đóng lại sẽ để lại trong ta một sự tiếc nuối vô biên mà cả đời chắc cũng không bao giờ quên.Chính vì thế ta nên trân trọng những gì mình đang có và hãy thực hiện chúng khi mình còn có thể.Vì khi ta nghĩ mọi thứ luôn bên ta thì lúc đấy chúng lại trốn chạy trong ký ức của chúng ta mà ta không thể nào tìm ra.Vậy là ta lại quên chúng thêm 1 lần nữa ư??????…
Bạn đã bao giờ tự hỏi lòng mình, "thanh xuân" là gì hay chưa? Thanh xuân, là những thước phim quay chậm về những tháng ngày non nớt; những tháng ngày gục đầu trên bàn học của giảng đường. Là những cô bạn thân cùng bàn năm đó, hay chị chị em em chung một kí túc nho nhỏ, hàn thuyên về những mơ ước phía xa, đôi ba câu chuyện không đầu không cuối mà nói hết cả một ngày dài. Là những tháng ngày hồn nhiên không muộn phiền của cô gái nhỏ Mạt Mạt trong "Gửi thanh xuân ấm áp của chúng ta" bên bạn thân Mộng Lộ, Vương San và Đàn Chị. Những chất chứa trên những gương mặt thân quen cả đời này chẳng tài nào quên được, dường như khắc sâu vào tận đáy lòng để cô luôn thương nhớ suốt những ngày tháng về sau. Tác giả: Triệu Kiền KiềnDịch giả: Celia NguyễnBìa: Pinterest…
• Tên truyện: [ BH ] Thanh Xuân Có Cậu• Tác giả: Milk_Ka_243.• Thể loại: Hài hước, đời thường, boylove, girl lover,....• Cp: Dương Minh Nguyệt x Trịnh Hạ Vy.______________Đã có lúc Minh Nguyệt tự hỏi rằng... Tại sao thế giới này tại tàn nhẫn đến thế? Có lần cô đã từng nghe thấy một người nói:【 Điều quan trọng không phải là bạn yêu ai, bạn yêu ở đâu, tại sao bạn lại yêu, bạn yêu khi nào hay bạn yêu như thế nào 】【 Mà điều quan trọng chỉ là bạn yêu và được sống là chính mình 】..." Ê Vy! Tao sắp chuyển nhà " Nguyệt." Gì? Mày chuyển đi đâu? " Vy." Tao chuyển hộ khẩu vào trái tim mày " Nguyệt." Tim tao làm gì chứa nổi cây cột điện biết đi như mày " Vy." ... " Nguyệt.Cuộc hành trình tán đổ con này chắc hơi mất thời gian rồi đây.…
"Hạ Khúc Của Biển Khơi" - Một bản tình ca dịu dàng mà da diết, viết nên bởi hai tâm hồn lạc bước giữa sóng đời.Hoàng Dương Vũ - là người hầu trong gia đình của Nhật Hạ, tiếp nối công việc của mẹ mình. Ngày qua ngày, anh ở bên chăm sóc cho cậu chủ với tất cả sự tận tụy, như một phần nghĩa vụ không thể đổi thay. Mối quan hệ giữa họ, ban đầu chỉ là trách nhiệm ràng buộc bởi vai vế và khuôn khổ. Thế nhưng, theo năm tháng trôi qua, những cảm xúc thầm lặng bắt đầu len lỏi - từ ánh nhìn lặng lẽ, những lần tay chạm tay tưởng như vô tình, cho đến nhịp đập đồng điệu nơi con tim.Tình yêu của họ lớn dần, vượt qua ranh giới chủ - tớ, vượt qua lớp vỏ cứng nhắc của định kiến. Nhưng liệu một tình yêu giữa hai người đàn ông có thể được chấp nhận? Họ có đủ can đảm để nắm tay nhau đi ngược dòng dư luận, hay sẽ buông tay vì những rào cản vô hình và định kiến xã hội?Một câu chuyện chan chứa hơi thở của biển cả - vừa ấm áp, vừa xót xa như những ngày hạ- nơi mỗi con sóng như lời chứng cho những xúc cảm cuộn trào không thể gọi thành tên.Hãy cùng bước vào "Hạ Khúc Của Biển Khơi" - nơi tình yêu được thử thách bởi giới hạn và định kiến. Liệu họ có thể tìm được ánh sáng nơi cuối chân trời, hay chỉ còn những hồi ức nhuốm màu ly biệt?…
♥‿♥ Một thế giới không thuộc về chúng ta...một thế giới đen tối chứa đầy tội ác với nhưng bàn tay nhuốm máu tanh và mưu đồ ẩn giấu . Nhưng nơi đó vẫn sáng lên tình yêu thời tuổi trẻ của một anh chàng chủ chốt của tổ chức Mafia và cô gái thiên tài... liệu tình yêu có vượt qua những thử thách......??????......Hãy bắt đầu đọc những dòng truyện đầy trí tưởng tượng và bước vào thế giới ảo đó cùng trải nghiệm cùng nhân vật trong truyện để có những hồi ức đẹp của tuổi trẻ.......nhớ bình chọn cho truyện nếu bạn thích nha !!! (>‿♥)…
【DROP】Tác giả: Lí Xián黎贤Thể loại: Tình trai - Hoan hỉ oan gia - Hàng xóm - Đời thường - Vườn trường.Tại một thị trấn yên tĩnh nằm phía xa ngoại thành, nơi có những khu nhà nhỏ liền kề nhau.Trong một khu nhà nọ, có hai cậu thiếu niên trẻ tuổi không biết vô tình hay hữu duyên mà sống gần nhau.Mùa khô nóng nực qua đi, mùa mưa ẩm thấp đi đến, có những lúc vui, cũng có những lúc buồn. Nhưng cảm xúc dù thế nào đi chăng nữa, hai con người ấy vẫn bình dị mà trải qua.Cùng chung một sở thích, cùng chung một đam mê, cùng nhau nỗ lực luyện tập, cùng nhau đến trường vượt qua những mùa thi cử, cùng ngồi bên nhau trên mái hiên xập xệ ngắm những vì sao tỏa sáng.Tôi và cậu là đối thủ của nhau, bị ngăn cách bởi tấm lưới mỏng manh, nhưng tấm lưới ấy có đáng là gì so với tình yêu mà tôi dành cho cậu.Khoảng thời gian này, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Từ khởi đầu là đối thủ đứng trên sân đấu, trải qua bao ngày tháng cùng ở bên nhau, bao giây phút cùng nhau giãi bày tâm sự. Hai thiếu niên đã trở nên thấu hiểu, hòa đồng và mở lòng với nhau hơn, dần nảy sinh những thứ tình cảm sâu sắc mà bản thân lại chẳng hề hay biết.Tình yêu của tuổi 17, vừa trẻ con vừa bé nhỏ giản đơn nhưng lại ngọt ngào đằm thắm.Hạnh phúc, như một đốm lửa vừa ấm áp nhưng cũng thật cháy bỏng.《Trần Gia Định × Trịnh Thanh Hoàng》* Truyện có bản quyền chính thức, reup thì đừng hỏi sao xui.…
Chúng ta gặp được nhau là do duyên số. Gặp nhau, bên nhau, để rồi mang đến những hạt mầm xúc cảm đến gieo xuống đôi bờ mảnh đất tâm hồn...Hội ngộ, rồi rời bỏ, với chúng tôi có lẽ đã được ấn định bởi mốc thời gian là mùa hè. Và mọi kỷ niệm lại như cô đọng lại vào những ngày thu.Tác phẩm có sử dụng lời bài hát của BTS, tuy nhiên không nhằm mục đích quảng bá hay trở thành fanfic, mà chỉ được sử dụng để dẫn dắt cảm xúc và mạch sáng tạo.Có xen lẫn những chap hồi ký được viết theo ngôi thứ nhất của các nhân vật và các chap thường được kể theo ngôi thứ ba, nhằm tạo sự chân thật trong cảm nhận về tác phẩm.Lời văn và lối viết còn rất nhiều thiếu sót, rất mong nhận được đóng góp và ý kiến đánh giá của mọi người. Xin chân thành cảm ơn !- Zeld -…
Một câu truyện xuyên không, hơi lạ lạ nhưng thấy nhiều rồi. cô Lăng Vân Tịch nữ sát thủ máu lạnh có tiếng rần rần, ham mê ngôn tình đến mức lọt vô truyện cô đang đọc. Chui vô đâu không chui lại chui vô làm nữ phụ của một câu truyện cạn lời( hình như ông tác giả ghét nữ phụ lắm nên mới làm cho cô bị thảm vậy) Nữ phụ truyện tên Cúc Tịnh Y. Nam chính chúng ta tên Hầu Minh Hạo( là nam phụ nói chung chỉ là qua đường thôi nhưng vì chị sát thủ nhảy vô nên thành nam chính luôn) .Thế lực anh thâm sau khó lường đến đâu giới thiệu đến đấy. ( Mình không có ý định gán ghép ai đâu chỉ là thấy tên hay và hợp nhau, mình cũng từng viết một truyện có hai nhân vật này rồi).…
Đây là truyện thứ 2 của tớ nhé, truyện lần này không có sự giúp đỡ của sư phụ nên chắc nó khá dỡ. Mong mọi người thông cảm nhéCái ảnh để chắc cho vui thôi chứ cũng không nói hết nội dung câu chuyện đâu nhờGiới thiệu cũng chẳng có gì thú vị, vào truyện luôn cho nóng nha :))…
Mặt đất tràn ngập những viên sỏi đá, không hề xuất hiện một bóng hình cỏ cây. Từ trên cao, mặt trăng máu nhuốm đỏ vạn vật. Một khung cảnh kì dị mang lại một áp lực vô hình cho con người vừa mới thức tỉnh kia...Một trò chơi huyền bí mở đường cho lời hồi đáp đến từ quá khứ.Mười hai con người đến từ những nơi khác nhau, cùng nhau phá giải trò chơi.Người muốn tìm lời giải đáp cho câu hỏi "Tôi là ai?"Người muốn thử sức những hiểm nguy có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.Người thờ ơ, tưởng như chẳng quan tâm đến bất cứ điều gì nhưng lại cất giấu những nỗi niềm không ai thấu...Hãy cẩn thận kẻ đang đứng bên cạnh bạn đấy, vì bạn không biết họ có thể là ai đâu.---------------------Thành tích đáng tự hào:- Xếp hạng 2 #phiêulưu (24/01/2023)Truyện được đăng tải duy nhất tại 🇼 🇦 🇹 🇹 🇵 🇦 🇵 @canhoxinh#12chomsao #LoiThamThiTuQuaKhu #Melanita…
Truyện kể về tình cảm đơn phương của Cô gái với cậu bạn cùng lớp, cho dù cậu chỉ coi cô là cô bạn bình thường,Và có lẽ cậu ko biết tình cảm đó, nhưng cô vẫn âm thầm thích cậu trong quãng thời gian thanh xuân tươi đẹp của tuổi học trò,. Cô Trân trọng khoảng thời gian được học cùng cậu, cùng nói chuyện, cùng vui vẻ. Thời gian vẫn trôi,và cậu đã có người thương ,lặng lẽ nhìn những dòng stt, những hình ảnh hạnh phúc của cậu cùng ngươi ấy, nhiều lúc cô muốn bật khóc, và chính bản thân cô cũng không biết mình khóc vì điều gì :vì cô thương đã có ngươi mới, vì cậu không thích cô hay chính xác hơn là cô đã Luôn ảo tưởng về tình cảm này, Cô cứ ngỡ đã có lúc cậu đã từng thích cô. Có lẽ cuộc đời này không như là mơ, ta không thể bắt mọi chuyện theo ý mình, cái j đến rồi sẽ đến, người đi kẻ ở, bản thân ta Không có quyền quyết định được. Điều tốt nhất ta có thể làm chính là không làm gì cả, hãy để mọi thứ thuận theo tự nhiên ,và bạn sẽ thấy cuộc đời vốn rất tươi đẹp 😉😉😉😉😉😉😉😉########::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::::Cho dù cậu có thích ngươi khác đi chăng nữa thì tớ cũng Không hối hận khi đã thích cậu, cảm ơn vì đã xuất hiện trong cuộc đời tớ.**********////*÷*/////// '''Chúc cậu hạnh phúc -thanh xuân của tớ''' 😐😐😐😐😐😐…