Tớ Gọi Cậu Là Bình Minh
Tác giả: FuunaThể loại: Boylove, Hiện đại, Học đường, Chữa lành, 1×1, Nhẹ nhàng, Tình cảm"Tôi từng nghĩ mình sẽ mãi sống trong bóng đêm lạnh lẽo, cho đến khi cậu ấy bước vào - nhẹ nhàng như ánh nắng ban mai, âm thầm xua tan cái rét trong lòng tôi."Lâm Nhật Hy - cậu bạn học sinh mới chuyển tới trường trung học phổ thông Minh Quang là một người đầy năng lượng tích cực, sống giữa tiếng cười, sự dịu dàng và hạnh phúc trong một gia đình ấm áp. Vũ Thiên Mạc - một chàng trai ngồi bàn cuối lớp mang trong mình căn bệnh lo âu nhẹ, với vẻ ngoài lạnh lùng ít nói như thể luôn dựng một bức tường vô hình giữa mình và phần còn lại của thế giới. Một người như ánh nắng. Một người như bầu trời xám xịt.Lâm Nhật Hy chưa từng nghĩ chỉ bằng một cái nắm tay đơn giản, cậu lại có thể kéo một người ra khỏi bóng tối.Và Vũ Thiên Mạc cũng không ngờ rằng có một ngày mình lại mong chờ nghe tiếng "chào buổi sáng" từ ai đó. Từ ngày có Lâm Nhật Hy, hắn đã học cách đón bình minh bằng cả hai mắt và cả trái tim.Truyện được đăng tải trên Wattpad, Rookies và NovelToon.…
[ Edited ] NaJun | Những mẩu chuyện cute
Tổng hợp oneshotNguồn : Lofter…
Ngập ngừng yêu em
"Có lẽ nhiều người cả trong lẫn ngoài trường xây dựng vẫn luôn thường nghĩ những sinh viên trong này là những con người khô khan tựa sỏi đá, hay cứng nhắc như những bức tường thành thô ráp. Mấy ai biết rằng ngay cả những bức tường vững chãi nhất, có thể chống lại sự xâm lăng hàng trăm lần của giặc ngoại xâm qua ngàn thế kỉ cũng không thể chống lại những mảng rêu phong nảy nở ươm mầm từ bản thân bề mặt ngày đêm được thấm đẫm những giọt mưa của trời và sự thẩm thấu nước từ sâu lòng đất. Để phủ lên nó chút màu xanh mềm mại và mượt mà như nhung mỗi khi bàn tay ai chạm phải. Hãy bớt chút thời gian ngắm nhìn kĩ ngóc nghách của bức tường rộng lớn đó mỗi khi ngang qua và bạn sẽ thấy nhiều hơn là một chút mảng xanh yếu ớt".…
[Bắp Ngọc Fanfic] - Mèo Con Và Thỏ Đen Dưới Những Bông Hoa Tuyết [TẠM DROP]
Author: Lam (có thể gọi tớ bằng bất cứ biệt danh gì cậu muốn=)) )Tớ có nhận viết về OTP của cậu, cậu muốn tớ viết về OTP nào thì cmt nhé! Tớ sẽ cố gắng♡Fic tớ viết theo cảm tính và cũng là fic đầu tiên về chiếc thuyền nhỏ Bắp Ngọc của các BNstan nên mong mọi người góp ý thêm cho tớ!Có thể lâu lắm tớ mới ra chap mới vì dễ bí idea._Rất cảm ơn các cậu đã dành thời gian để đọc bé fic này của tớ!!…
Mỗi ngày một chút ngọt ngào
- Tên truyện: Mỗi ngày một chút ngọt ngào- Tác giả: Bánh nếp nhân mè đen- Thể loại: truyện ngắn, nhẹ nhàng, học đường*** Từ khi thích anh, cảm giác như mỗi ngày em đều ăn một viên kẹo nhỏ, mỗi sáng thức dậy đều tự hỏi bản thân, hôm nay mình chọn trúng chocolate hay là kẹo sữa nhỉ...…
Kim Jae Hwan
ảnh sưu tầm …
show room 🌟
show room about me ✧↺ do not reup…
Ong Seong Woo
ảnh sưu tầm …
Bae Jin Young
Ảnh sưu tầm …
Răng ngọt ngào
LƯU Ý: Truyện được tưởng tượng rồi viết nhằm mục đích để giải trí, nội dung không hề liên quan đến mạch chính của bộ truyện. Bạn nào không thích thì có thể lướt qua, đừng đọc rồi buông lời cay đắng.Bản tóm tắt:HAI LẦN: Trong đó Mika say rượu xuất hiện trước cửa nhà Yuu vào ngày Halloween, hóa trang thành một ma cà rồng trông rất nóng bỏng.…
[Phương Hoa Dao Mộng ] Chấp niệm . Nhân sinh, lưu luyến gặp lại người.
🌸 Tác giả : Ayumi Amamiya Ngân (Song Hành Yến Nguyệt).🌸 Cặp đôi : Vương Nguyên Phương - Đồng Mộng Dao. (Thần thám kỳ tài hoặc Thiếu niên thần thám Địch Nhân Kiệt. )~~~~~~~Đời người như hoa như mộng, chỉ muốn cùng người đi ngao du ngoạn thủy, bên nhau trọn đời, sống tới đầu bạc răng long, thế mà sao duyên phận trớ trêu, nhẫn tâm chia cắt đôi uyên ương đang yêu nhau nồng đậm... Một người đã ra đi mãi mãi, đi rất rất xa. Để lại một nam nhân anh tuấn lạc giữa chốn phồn hoa đẹp đến nao lòng, cứ vô vọng chờ mong. Chấp niệm, bao giờ mới hết? Chấp niệm, bao giờ mới quên? Hồng nhan bạc mệnh, chỉ trách sao số kiếp quá khổ... Đời này chúng ta không được bên nhau như lời đã hứa, đành đợi người kiếp sau. ~~~~~Vũ lạc Trường An khiến ánh mắt người phủ sương mờ,Lòng người bỗng dưng dậy sóng là tại vì ai còn chẳng thấu sao?Chấp niệm chi luyến cõi hồng trầnYêu một đời, trọn một kiếp, mãi mãi bên nhau, cớ sao lại chẳng trọn vẹn.Lời hẹn ước năm xưa, nàng còn nhớ? Nàng ra đi để lại một người chờ nàng ngẩn ngơ.Nhớ nhớ thương thương, ký ức chưa lúc nào phai mờ. Thế mà nàng đã ngủ yên, cứ thế rời khỏi đời ta.Hẹn nhau hội ngộ ở Trường An thành, sao lại chia xaĐừng rơi lệ nữa người ơi, nàng đã đi xa rồi... [Chốn Trường An phồn hoa như mộng, gặp được nàng, yêu một kiếp, cớ sao lại chẳng thể được bên nhau trọn một đời người, cùng nhau trải qua năm tháng đến đầu bạc răng long. Có trách, trách sao duyên ta quá bạc. Một khắc nhỏ nhoi, nàng rời xa ta mãi mãi. ][Gặp được huynh, huynh bao dung…








