Chút vệt nắng cuối hè đậu lên chiếc áo sơ mi trắng tinh còn vương mùi vỏ quýt Bỗng dưng Vũ thấy Lực đẹp trai đến lạ.Bối cảnh Việt NamTrông trẻ học giỏi top x cục súc ngu ngơ botTop bot bằng tuổiHành văn lủng củng,plot xàm xí,cuối cùng vẫn là viết để thoả mãn nỗi nhớ Sunki…
Tác giả: Tuyền Xu TinhNgười dịch: Tặng Cậu Câu ChuyệnTên khác: Hôn em giữa trời xanhVăn án: Trì Yến Trạch ngỗ ngược, đẹp trai, chói mắt, là một cậu ấm hư hỏng trác táng nổi tiếng của đại học Bắc Thanh. Bên cạnh chẳng bao giờ thiếu ong bướm vờn quanh, thường xuyên lui tới chốn tiệc rượu phòng hoa, ăn chơi phóng túng. Châu Ninh Lang lạnh lùng, hiểu chuyện, trầm lặng, là người luôn tuân thủ quy tắc, mỗi lần gặp Trì Yến Trạch trong khuôn viên trường, cô đều cố gắng hết sức che giấu cảm xúc đang cuồn cuộn dâng trào trong lòng, đó là tình cảm dành cho anh mà cô đã bắt đầu ấp ủ trong lòng kể từ năm mười sáu tuổi.*** Khi xung quanh anh có biết bao cô gái đến rồi lại đi, cô đang ngồi trong thư viện hoặc phòng thực hành vùi đầu vào đống sách vở và thí nghiệm.Vào một ngày mưa, Châu Ning Lang mặc một chiếc váy màu trắng hạnh nhân, đeo balo đựng sách, cô cầm sách, định giả vờ như tình cờ đi ngang qua.Trông thấy Châu Ninh Lang thanh lệ, bạn của Trì Yến Trạch nói: "Cô gái này nhìn là biết cực kỳ ngoan ngoãn."Trì Yến Trạch cợt nhả nâng mắt lên, dùng giọng điệu cực kỳ hư hỏng nói: "Ông đây lại chỉ thích gái ngoan."*** Trong một buổi tụ họp bạn bè đại học, hai người sớm đã ở bên nhau từ lâu nhưng giấu giếm tất cả mọi người rồi lén lút hẹn nhau ra ngoài, anh xấu xa say đắm hôn lên vành tai cô, cô nóng lòng muốn đi gặp bạn cùng phòng.Đôi môi mỏng của anh khẽ nhếch lên, giọng nói khàn khàn: "Để ông đây hôn thêm một lúc nữa rồi sẽ thả em đi."[Lưu ý khi đọc truyện]- Phi công X Bác sỹ khoa Chấn thương Chỉnh hình…
[Ngọt sủng + Bệnh kiều]Vì mạng sống, Thịnh Noãn phải đi qua các thế giới khác nhau, vào vai bia đỡ đạn tìm đường chết. Cô phải cứu vớt vai phản diện đen tối nhất. Bọn họ máu lạnh, tàn nhẫn, cố chấp, độc ác. Họ giết hàng vạn người trong nhân gian, chỉ một cái phất tay cũng đủ làm thế gian hủy giệt. Thịnh Noãn cầm trong tay kịch bản của bia đỡ đạn mà hoảng loạn vô cùng...Sau đó...Thiếu niên cố chấp mang khuôn mặt hung ác nham hiểm: "Noãn Noãn, ngoại trừ ở bên cạnh anh thì em không được phép đi bất cứ đâu cả..." Đế vương máu lạnh cùng với gò má dính máu: "Noãn Noãn, nếu vì nàng mà ta hủy diện cả giang sơn này thì sao?"Tiên Tôn nhập ma với mái đầu bạc như tuyết: "Noãn Noãn, nàng là tâm ma của ta."Thi vương thời mạt thế mang ánh mắt bướng bỉnh: 'Noãn Noãn, em chọn đi. Hoặc là giết chết tôi, hoặc là chữa lành cho tôi."…
Có những người bước vào đời ta chỉ để dạy ta biết thế nào là đau . Tôi không dám nắm lấy tay cậu , vì "bốn chữ định kiến xã hội"nên tôi chọn im lặng , còn cậu chọn biến mất . Nhưng đến khi mất rồi , mới hiểu :"chẳng có định kiến nào đau bằng việc đánh mất người mình thương..."…
Thanh xuân như một cơn mưa rào... dù bị cảm nhưng vẫn muốn quay về để được ướt thêm lần nữa.Mỗi chương là một câu chuyện khác nhau kể về tình yêu, tình bạn.…
"ĐỊNH KIẾN XÃ HỘI" - bốn chữ ấy nặng như gông cùm, siết chặt những trái tim chỉ mong được sống một đời bình thường. Họ cũng chỉ muốn yêu ai đó bằng cả sự chân thành, muốn nắm tay người mình thương bước qua giông bão, muốn gọi nhau hai tiếng vợ chồng như bao đôi lứa ngoài kia. Nhưng rồi tất cả chỉ đành giấu sâu vào lồng ngực, ngạt thở dưới lớp mặt nạ bình thường mà xã hội buộc họ phải mang.Nghe những câu nói lặp đi lặp lại như một lời nguyền: "Con gái thì phải lấy chồng, sinh con; con trai thì phải lấy vợ, nối dõi tông đường..." - họ đau đến quặn lòng, nhất là khi những lời ấy tuôn ra từ chính miệng những người thân yêu nhất. Làm sao giải thích cho cha mẹ hiểu rằng yêu ai là quyền của trái tim, không phải gánh nặng phải trả? Làm sao nói cho cả thế gian hiểu rằng họ không muốn chống lại ai, chỉ muốn được sống thật một lần?Thế nhưng, để giữ trọn hiếu đạo, để không làm tổn thương gia đình, họ lại gập người, nuốt nước mắt vào trong, biến yêu thương thành điều cấm kỵ. Đêm về, có những giấc mơ không bao giờ dám gọi thành tên. Có những cái ôm chỉ tồn tại trong bóng tối. Và có những câu "Mình cứ yêu nhau như chưa từng sinh ra ở thế giới này..." vang lên trong thinh lặng, buồn đến tận cùng.***t/g: An Serein /Mong không gây nhầm lẫn cho độc giả.!!!VUI LÒNG KHÔNG LẤY TRUYỆN KHI CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ…
"Tôi đã chuyển về Trung học Ba Thục- Trùng Khánh, rất bình thường cho tới khi gặp cậu. Cảm ơn ông trời đã cho tôi gặp đc cậu. Thực sự rất đẹp, nếu tgian có quay trở lại tôi vẫn muốn nói yêu cậu sớm hơn. Tôi chưa từng hối hận khi thích cậu! "- TruongNgocHan * Translate for Chinese: 我转学到重庆巴蜀中学,一切都很正常,直到遇见你。感谢上帝让我遇见你。那好美丽。如果可以重来,我还是会早点说我爱你。我从来没有后悔过喜欢你 ** Đây là bộ đầu tay của mình, nếu có gì sai sót mong mọi người thông cảm*^^Một số lưu ý nhỏ nhỏ xinh xinh: 1, Truyện này tớ viết dựa theo OTP tln-ttt và một số tình tiết là câu truyện thật của tớ2, Tớ đã cố gắng viết tốt nhất có thể nhưng cũng không thể tránh được một số lỗi nhỏ vậy nên mong mọi người hiểu và không toxic ( hoan hỉ ạ)3, Tớ rất cảm ơn các reader và trân trọng những gì mọi người dành cho tớ- Cuối cùng hãy ủng hộ cho tớ bằng cách vote nhé-* Translate for Chinese: 这是我的第一个系列,如有错误请见谅*^^一些不错的小笔记:1.这个故事是我根据OTP tln-ttt写的,有些细节是我的真实故事2.我尽力写,但难免有一些小错误,希望大家理解,不要有负面的(忽略)。3. 我非常感谢我的读者,感谢你们给予我的一切。-最后请大家投我一票- "…
- Xin lỗi vì des bìa phèn ẻ ° Thể loại: Thanh xuân vườn trường, ngược, xàm xí ° Văn án: "Saudade" (tiếng Bồ Đào Nha) không chỉ là một cái gì đó cụ thể, từ này diễn tả một trạng thái cảm xúc trộn lẫn giữa nỗi buồn và niềm vui, là cảm giác khao khát, u sầu hay hoài niệm về những hạnh phúc đã qua hoặc một cảm giác khó có thể trải nghiệm lại. Để cuối cùng, thứ còn lại là dư vị cay đắng của tiếc nuối. Nhưng khi vị đắng nhạt dần, thứ ta nếm được là vị ngọt của niềm vui. Chúng ta tiến xa hơn để nhớ về hạnh phúc và cảm nhận nỗi buồn từ những gì đã qua. - Ngày đào hố: 13/9/2021…
PHÁO HOA VÀ BONG BÓNGAn và Minh: Một người sợ hãi định kiến, một người sống vì sự chấp nhận.Tình yêu của họ nảy mầm từ sự khó chịu ban đầu, vượt qua sự kỳ thị nội tâm và áp lực xã hội. An học cách rực rỡ theo cách của chính mình, không phải để làm hài lòng crush hay thế giới, mà để nắm lấy tay Minh.Tình yêu này đã chiến thắng mọi thứ, ngoại trừ số phận.Sau biến cố tàn khốc, họ xa cách hai năm. Ngày đoàn tụ là ngày tận thế. An đứng đó, nhìn thấy người mình yêu, và chứng kiến toàn bộ bi kịch xảy ra ngay trước mắt.Cái chết của Minh không chỉ là một cái Kết BE, nó là sự tan vỡ của toàn bộ niềm tin mà An đã xây dựng. Liệu anh có thể sống tiếp với ánh sáng Pháo Hoa đã tắt đi vĩnh viễn?…
Từ chap 1 - 12 là bản dịch của bạn Cà Phê Mật. Nguồn: https://thanhxuancung.wordpress.com/Anh không phải người tốt - Trừu Phong Đích Mạc HềTóm tắt: Mong muốn lớn nhất của An Na chính là biến Ôn Nhược Hà thành một playboy, cứ thử nghĩ đi, trong đêm tối nhận được một cuộc gọi từ anh. Một người đàn ông với giọng nói tình cảm và trầm ấm có một chút gấp gáp: “Tối nay anh không về đâu.” Ui, thật là hạnh phúc biết chừng nào.Tuy nhiên, sự thật lai là như thế này… đêm nào cũng như đêm nào, Ôn Nhược Hà trông rất đẹp trai mặc một chiếc tạp dề bước ra từ nhà bếp, thấy cô đang định ra khỏi cửa, thì nói với giọng cực kì buồn bã: “Anna, em định ra ngoài sao? Cơm anh nấu cũng được lắm mà.”………..Đây là sự thật của ông mày đấy!…
Một câu chuyện thanh xuân vườn trường trong sáng. Tình bạn, tình yêu, tình giáo viên-học sinh, tình bạn và tuổi trẻ đều sẽ được lưu giữ trong cuốn kỷ yếu.…
"Chúng ta từng lặng lẽ yêu nhau giữa những ngày nắng nhạt, từng tìm kiếm đối phương giữa dòng người tấp nập, nhưng cuối cùng chỉ có thể đứng giữa con gió mà mỉm cười, chấp nhận buông tay..."…
Tôi từng thích một người bạn cùng lớp. Nhưng tôi là con trai. Là anh cả. Và tôi đã tự hỏi suốt nhiều năm: tình yêu đồng giới... có phải là một căn bệnh?…
Tình yêu là một phạm trù nhiệm màu khác khi mà ta đổ gục trước đối phương bởi một chút rung động thật nhẹ nhàng trước ánh mắt khẽ vô tình lướt qua nhau...!Những người được sinh ra sớm hơn những người khác đương nhiên sẽ được tiếp cận thế giới quan sớm hơn và có những trải nhiệm về cuộc sống trước những người sinh sau. Thế nhưng sớm hơn không đồng nghĩa với việc trưởng thành hơn...Khoảng cách tuổi tác có phải là thước đo chuẩn mực cho một tình yêu hạnh phúc? Những con số đó liệu sẽ trở thành một rào cản vô hình trong tình yêu của hai bạn?…