Cre bìa : @kappe_n (Twitter) Do quá mê allhinata mà ít truyện như này quá nên tui phải "tự túc là hạnh phúc" thôi :)) Mong mọi người ủng hộ cho con Han siu lười này :> Mời mọi người vào đọc văn án~…
Tác phẩm: Định Mệnh Trớ Trêu - The Tricks of DestinyTác giả: Sandylee007Thể loại: YAOI, MPREG (Nam nam sinh tử), Fiction M - Tiếng Anh - Kịch tính/lãng mạnCP chính: Naruto Uzumaki x Sasuke UchihaTình trạng bản gốc: Hoàn - Nguồn: FanfictionTình trạng bản edit: Đang Translator: Yoyo…
SMILE AFTER THE TEARS :) TaeNy <3 Tiffany . Tiffany của tôi . TNhắm chặt mắt… Cắn chặt môi …tôi như ngừng thở . … Chết tiệt . Đừng khóc. Mày không có quyền khóc. Mày ở đây để mang lại nụ cười cho nàng . Mày ở đây để sửa chữa những sai lầm của mày…
Có một người con gái đang khóc lóc cầu xin trong vô vọng và cố lấy lại hơi thở để níu kéo nàng lần cuối trước khi ngất xỉu: "Xin nàng đừng rời xa tôi, tôi chỉ còn mỗi nàng là vợ"…
Chuyển ngữ: B3 (Bạch Bách Bon)Bìa: Tâm Tít TắpThể Loại: Hiện đại, Tình cảm, Oan gia, Tình chị em, HESố Chương: 63 + 1 Ngoại TruyệnNhân vật chính: Lệnh Mạn, Lý Trác VânVăn án:Kiểu chuyện cũ rích, trở thành chị em do ba mẹ tái hôn.Lý Trác Vân trẻ trung, cầu tiến, thiên chi kiêu tử. (*) Anh có một mối quan hệ không thể cho ai biết, Lệnh Mạn cũng không biết có thể duy trì được bao lâu."Em tin rằng sẽ đến một ngày, anh ngửa mặt trông lên những vì tinh tú trên bầu trời, còn em sẽ ngửa mặt trông lên anh."Nhà thiên văn học tương lai và người phụ nữ đứng phía sau anh.Một bản văn án khác:Đêm giao thừa, Lý Trác Vân và Lệnh Mạn hẹn gặp nhau ở bên ngoài.Trên đường có rất nhiều đôi tình nhân, toàn những cảnh tượng khiến người khác ghen tỵ.Lúc này, một cô bé xách giỏ hoa hồng chạy về phía bọn họ.Năn nỉ nói với Lý Trác Vân: "Anh ơi, anh mua cho em đoá hoa hồng đi."Lý Trác Vân không để ý.Cô bé lại níu lấy Lệnh Mạn: "Dì à, dì mua hoa hồng đi.""..." Đang lúc Lệnh Mạn không biết phải xoay sở thế nào.Đột nhiên Lý Trác Vân quay trở lại, mỉm cười nói với cô bé: "Em gọi cô ấy là dì thêm một lần nữa thì anh sẽ mua hoa cho em."(*) Con cưng của trời.Đăng tải tại bachbon.wordpress.com và wattpad Bạch Bách Bon (MonNoos)…
Tên truyện: Vô Vãn HồiTác giả: Tử DiThể loại: Đồng nhân Giác-Chủy (Ngược)Số chương: 13/13----------------------------------------------------------------Văn án tóm lược: "Khi rõ đã muộn, chuyện vô vãn hồi"----------------------------------------------------------------Tình tiết trong truyện sẽ có thay đổi đôi chút để phù hợp với diễn biến của truyện.Vì sự iu thích hai huynh đệ nhà họ Cung nên mình đã viết một short fanfic như này đây ạDo là lần đầu viết nên giọng văn vẫn chưa được tốt lắm, mong mn cùng thuyền thưởng thức và góp một ít ý kiến cho tớ để tớ rút kinh nghiệm về văn chương của bản thân nhaNíu các vị thấy ổn muốn bê đi thì nhớ xin ý tớ với nhá...-------------------------------------------------------Đứa con tinh thần đầu tiên của tớ đã ra mắt, mong mn ủng hộ nhìu nhìu~…
Tên truyện: May Mắn Nhỏ Của EmTác giả: Duy KỳThể loại: Ngôn tình, hiện đại, thực tế, chữa lành, HESố chương: 46 + 9 NTLink đọc: https://luclacnho2810.wordpress.com/may-man-nho-cua-em-duy-ky/Truyện Reup - Mọi người vào link đọc chính gốc để ủng hộ dịch giả nhé.…
Tổng hợp các phần truyện tương đối ngắn mà mình viết,có khả năng sau này sẽ chọn lọc một vài chương để phát triển thành một bộ truyện độc lập toàn vẹn và chính thức.Warning: có yếu tố nặng đô…
"Cậu cố cắt đứt mọi liên kết với thế giới này. Nhưng giữa chúng ta, thứ đó có thực sự tồn tại?"[...]"Chỉ có kẻ mạnh nhất mới có thể nhìn nhận tâm hồn mong manh yếu đuối của loài người, hứng chịu mọi cảm xúc xấu xa và tiếp tục sống.Nếu là thế, ta sẽ thay Itachi gánh lấy sứ mệnh này."[...]"Một chút nữa thôi khi trời sáng, ánh bình minh sẽ mang tôi đi. Mối phiền phức từng cố níu bước chân cậu sẽ chẳng còn tồn tại nữa... Vĩnh biệt... Sa..."------Đơn giản là một hướng đi khác kể từ sau trận đại chiến. Cặp đôi chính vẫn là hai bé Sasu - Saku. Màu truyện sẽ buồn hơn vì dạo này tâm trạng tui đang bất ổn. Sẽ không có seg đâu... thật đấy!!Nhân vật thuộc về bác già Kishimoto còn lại mọi thứ thuộc về mình. Vui lòng không re-up truyện đi bất cứ đâu! Lịch ra chap: 7-10 ngày hoặc nhanh hơn. Mà cũng có thể chậm hơn không biết chừng. Vote và còm men để cíu vớt tâm trạng tui nhen. Cà sa ha mi ta!¯\_༼ ಥ ‿ ಥ ༽_/¯…
**"Công Chúa Của Riêng Tôi"** *Bách hợp học đường ngọt ngào & đầy ghen tuông chiếm hữu!***Ân Lệ** - "băng sơn không thể chạm tới" của trường Nguyễn Huệ: lạnh lùng, kiêu ngạo, gia thế hùng hậu. **Minh Châu** - "mặt trời bé nhỏ" hiền lành, ngây thơ với nụ cười tỏa nắng. Khi tình yêu đơn phương âm thầm của Ân Lệ bùng cháy thành khát khao chiếm hữu, cô sẵn sàng vượt qua ranh giới: - *Nắm tay* Minh Châu trước mặt cả lớp, - *Cấm đoán* bất kỳ ai đến gần "công chúa" của mình, - *Ghen tuông* lạnh băng khi thấy nụ cười ấy hướng về người khác. Một câu chuyện ngọt ngào nhưng đầy thách thức, nơi tình yêu bùng nổ giữa **băng giá** và **nắng ấm**. Liệu trái tim ngây thơ của Minh Châu có nhận ra sự chân thành đằng sau vỏ bọc độc đoán kia? --- *Đặc trưng:* 🔹 Ngọt + Gắt (Sweet but Possessive) 🔹 Học đường đời thường + drama tình cảm 🔹 Công "lạnh lùng chiếm hữu" x Thụ "ngọt ngào bị chiếm hữu" 🔹 Tình tiết ghen tuông, che chở, hành động độc chiếm đầy thỏa mãn!…
Hiện nay trên wattpad có hai bản được đăng mà không có sự đồng ý của tôi. Đây là bản đầy đủ, hoàn chỉnh nhất. Truyện vẫn được giữ nguyên trên wordpress tại sefrasy.wordpress.com.==Con trai mười chín mơn mởn như cỏ non, mặc áo dài nâu, đội nón lá rộng vành, chèo thuyền ra ao sen buổi sớm mùa hạ, nhìn sen mà cười đẹp hơn cả hoa sen nở. Nét duyên "trời đất giao hòa" ấy là một khoảnh khắc tươi nguyên, thơm tho của tình yêu tuổi trẻ vừa chín tới, ngọt thanh mà mát lòng mát dạ. Phải nhìn tròn con mắt, hít hà khoan khoái, lại vừa chạm vào nâng niu vừa nếm dư vị dịu thanh ấy, mới thấy tim tê rân, khoái cảm đến hoảng sợ.Chiếc áo dài nâu vải thô mà bừng sáng giữa lá xanh, bông trắng, nhị vàng cùng nét cười đẹp xinh sau vành nón lá in vào tâm trí là vì thế, để mãi sau này, bao áo dài nhung gấm, lụa là xúng xính chung quanh cũng trở nên bình thường, nhìn rồi lại quên, nhìn rồi lại đầy hoài cảm tưởng nhớ đến người xưa cảnh cũ.Cuộc đời là hành trình dài mà lại ngắn, còn khi con tim bay lên với mây trời chỉ là một khoảnh khắc ngắn mà lại dài. Dài ngắn ngắn dài, chỉ đến không còn tâm thức nữa mới gọi là quên đi.Mà tàn nhẫn nhất trên đời, lại chính là sự lãng quên.…