Ngày con gái goku chào đời cũng là ngày bạn của đấng tối cao Zeno mất Tác giả : Hikari_mei cảm ơn Bìa truyện Cre : https://www.wattpad.com/story/164347916?utm_source=android&utm_medium=pinterest&utm_content=share_inline_media&wp_page=media_slideshow_button&wp_uname=-___GreenTrunks-&wp_originator=xGQpHz5cfWqOUO/CVITZGkvL%2B/q5ROsC5Rc9SQou9kQnFZoUBGaxUaozJSGYdzVjHCHWhCfoq9FSQsuHn2E7pwvyEQY6fGpDsueSvyUmPaQR4HYj4JgVCyIeoq1owHSo…
Mina không muốn doạ đứa nhỏ- có máu trong miệng em, sau tròng mắt, trong phổi- nên em siết lấy cái chân mũm mĩm của đứa nhỏ để an ủi. Mina chết cứu một kẻ lạ. Không phải cái chết huy hoàng nhất nhưng ít ra đó là việc tốt. ----written by dblckparadetranslated by echoreflex…
Author : Almond/Lilyism/JjiralCategory : Sad, fluffyPairing : GTOPRating : TDisclaimer : No one belong to me but they belong togetherWarning : nothingA/N : Như title thì mình nảy ra ý tưởng cho bộ này theo Window của GDđể link ở đay cho ai cần ạa https://youtu.be/c4b79XHRkpM?si=DmGLQovpuM46rBeHUhm, tính ra bây giờ đã là cuối tháng ba kể từ ngày t bắt đầu đặt bút viết bộ này, ý tưởng nảy ra là khi tiết trời Hà Nội bắt đầu trở lạnh và cửa sổ bắt đầu lấm tấm nhưng hạt mưa, mọi người cũng hãy đọc fic ở bên cạnh cửa sổ và nhâm nhi một ly trà quýt ấm áp nhe"Thế giới vẫn sẽ vận hành dù không có bạnĐừng quá nghiêm trọng hóa bản thân. Hãy ngắm nhìn sự hùng vĩ của thiên nhiên_ những con người nhỏ bé chỉ là kẻ lạc lối trong đó" _M.O.T.T.E. 2017_…
Ngày tốt nghiệp ai ai cũng mong chờ đã đến, háo hức đứng thành từng hàng ngay ngắn, dưới ánh đèn flas nhấp nháy 2 cái.Màu sáng trắng vụt toàn khung cảnh khi đã biến mất thì bóng tốt ập vào, toàn bộ khung cảnh mờ ảo rồi rõ nét dần. Bàng hoàng trước cảnh tượng trước mắt chính là gỗ mục nát, bàn ghế cũ kỹ, phấn trắng bôi xóa, vệt máu đen đỏ.Mọi người cứng người như pho tượng làm bằng đất, mất rất lâu mới hồi tỉnh lại.Tiếng điện thoạt ting ting 2 lần, rồi lại ting ting cứ thế âm thanh quen thuộc đến vô vị này lại từng bước khiến người nghe phải nổi gai ốc.Xác chết bật dậy, trường bò uốn éo như động vật máu lạnh. Phát ra tầng âm điên dại, bốn chi linh hoạt, bay nhảy từ tường, bàn, ghế, rồi cuối cùng là đáp lên người cậu học sinh mới tốt nghiệp.Chết rồi, lần lượt từng người chết rồi, kể cả tôi.Tiểu thuyết có nhiều cảnh kinh dị, máu me không phù hợp với những người yếu tim, tâm lý yếu. Vui lòng cân nhắc kỹ trước khi đọc.Đây là lần đầu mình viết, không có suy nghĩ cốt truyện trước nên sẽ liên tục thay đổi, thêm thắt các chương cũ. Hy vọng mọi người có thể quan tâm bằng cách bình luận, theo dõi để tạo động lực viết thêm nhanh hơn ạ.…
"Số phận của con người có thể thay đổi được không vậy Duy Ánh?""Số phận của con người là không thể thay đổi được. Lúc mẹ ta mang thai ta đã được một ông thầy bói phán rằng 'Con của ngươi chính là kết tinh của yêu quái và con người, cái thai này nghịch lại với trời đất, tuyệt đối không được sinh ra, phải giết càng sớm càng tốt, dù giữ lại cũng không thể sống quá 20 tuổi.' nói xong rồi thì bỏ mẹ ta lại với đống suy nghĩ hỗn loạn. Quả đúng là thế, ta chết đúng ngay năm 20 tuổi, cứ tưởng sẽ trở thành linh hồn vất vưởng thì được ngươi hồi sinh thành hình hài như này đây.""Thấy cây cỏ ở đây không?" Nói xong Tuyết Nguyên đạp nát cây cỏ xanh trên mặt đất, dùng lực vừa đủ nghiền nát nó dưới sự chứng kiến bất ngờ của Duy Ánh. Ngay lập tức, Duy Ánh liền nghĩ mình nói sai nên đã làm cho nàng ta tức giận và dùng hành động biểu thị cho nàng thấy số phận của mình như cây cỏ không thể phản kháng. Nàng lồm cồm muốn đứng dậy để giải thích rõ lý do vì sao mình nói thế nhưng thân thể yếu ớt ngã ngược ra sau, tiếng lưng va đập lên thân cây nặng nề."Bình tĩnh đi!" Tuyết Nguyên vuốt ve vai nàng trấn an, nhận thấy nàng ngoan ngoãn thả lỏng cơ thể, ánh mắt chăm chú chờ lời giải đáp.Tuyết Nguyên thở dài khó xử nói tiếp: "Ngươi cho nó một ít Ky -Là sức mạnh như phép thuật- đi."Duy Ánh làm theo, nàng chạm nhẹ lên thân cây, từ đầu ngón tay tỏa ra ánh sáng màu vàng nhạt, chỉ trong chốc lát đã biến thứ nát tươm trên mặt đất thành một cây cỏ cao lớn và tràn đầy sức sống."Số phận đúng là không thay đổi đ…
❥ pairing: hoseokall❥ original story by hobiandsuga❥ summary: gangAU. Thoắt ẩn hiện một nụ cười hình hộp nọ, và Seokjin không tài nào hiểu được vì sao thằng nhóc vẫn có thể nhoẻn miệng cười toe toét khi mà mới cách đây vài giây cuộc sống nó đang trên đà chấm dứt. Đây chẳng phải lần đầu tiên Seokjin tự hỏi phải chăng tụi nhỏ đã chịu ảnh hưởng từ Hoseok quá nhiều đâu.❥ đã có sự đồng ý của tác giả gốc❥ i have the author's permission to translate this fanfic so please do not take out…