Trong thế giới Nightreign - nơi mọi người đều mang vết thương trong linh hồn, tình yêu không phải là điều được thể hiện bằng sự ngọt ngào hay tán tỉnh, mà bằng sự ở lại, sự lặng thầm đồng hành và thấu hiểu nhau giữa từng trận chiến sống còn.Duchess và Revenant đều là những người im lặng, khó mở lòng - nhưng chính điều đó lại khiến họ thấy được nhau rõ hơn."Even in silence, even in shadow - love takes root where light cannot reach."(Ngay cả trong im lặng, ngay cả trong bóng tối - tình yêu vẫn đâm chồi nơi ánh sáng không thể chạm đến.)…
𝑌𝑜𝑢 𝑎𝑐𝑡 𝑙𝑖𝑘𝑒 𝐷𝑎𝑣𝑖𝑑 𝐵𝑜𝑤𝑖𝑒𝐸𝑣𝑒𝑛 𝑡ℎ𝑜𝑢𝑔ℎ 𝑦𝑜𝑢 𝑎𝑟𝑒 𝑚𝑦 𝑃𝑟𝑖𝑛𝑐𝑒...#𝑘𝑎𝑟𝑎𝑑𝑝𝑟𝑖𝑜𝑚𝑢𝑠𝑖𝑐 Đây là nơi Karad review cũng như phân tích những bản nhạc đáng chú ý. Và... triggered warning.Blog của Karad: https://m.facebook.com/-Prio-103837101412326/Facebook của Karad: https://www.facebook.com/prio.karad.9Page âm nhạc của Karad và nhiều thành viên khác:https://m.facebook.com/profile.php?id=105654244263681&ref=content_filter…
Chúng ta sẽ yêu, yêu nhau thêm lần nữa, tưởng chừng như phát cuồng trong cơn khát.Hãy nhắm mắt lại và trao cho tôi một nụ hôn tội lỗi.Mùi hương của em kích thích tôi cuồng dại.Tôi thức tỉnh lúc nửa đêm và nuốt xuống cơn thèm khát cùng tình yêu lạnh lùng.Tôi thét gào tình yêu của em, thứ tình yêu điên loạn.Hãy đến đây trong vòng tay tôi, nơi mà chỉ mình em mới có thể sở hữu.Rồi vĩnh hằng sẽ đến, bóng tối cũng sẽ có lúc ngọt ngào........."Em là của tôi, chỉ có thể là của riêng mình tôi, trái tim, thể xác, máu, nước mắt, niềm vui, sự đau đớn.. Tất cả chúng đều thuộc quyền sở hữu của tôi. Bất cứ ai cũng không thể mang emthoát khỏi tôi, ngay cả thần thánh và ngay cả em.."Link truyện gốc: Độc chiếm (12 chòm sao)Tác giả: @NaAn97Fic chuyển ver chưa có sự đồng ý của tác giả.…
Tự nghĩ, đời người cứ như một quyển sách mà mình tự viết ra. Cứ viết mãi , viết mãi,nhưng rồi mực cũng sẽ hết, tay cũng sẽ mỏi, mắt cũng sẽ mờ và rồi kết thúc. Kết thúc quyển sách như kết thúc cuộc đời, và ai sẽ là người xuất hiện trong trang sách cuối ấy? Thật ra mình có thể tự làm chủ trang sách cuối cùng đấy, mình hoàn toàn có thể tự đặt ra ai sẽ xuất hiện trong trang cuối đó , nhưng trừ phi mình không có trái tim. Có người kêu tôi đợi họ.Nhưng nó chỉ là một câu cụt, không hướng về một ai cả và tôi tự nghĩ đó là tôi, nhưng một một phần tư thôi! Ba phần tư còn lại tôi nghĩ là :"họ kêu người khác đợi họ.". Và con số 75% đó nó như lượng nước trong cơ thể một con người vậy , mất hết rồi thì chẳng phải chỉ còn thân xát khô trơ trội sao. " Thân còn đây nhưng hồn tôi mất /Gió quyện ngàn tiễn bước lệ chan rơi". Có những đêm điên dại tôi tự hỏi bản thân mình. Mình sống đây là vì ai, và vì sao phải sống. Và dại khờ tôi nghĩ đến cái chết, cái chết đầy hoa hồng, sự tiếc nuối và có cả nước mắt của sự hối hận, nhưng đúng thật nó dại khờ và chả ai nhỏ giọy nước mắt nào cho kẻ ngu mụi và thậm chí họ còn tặng kèm một nụ cười khinh bỉ cho kẻ lụy tình. Những lúc như vậy, tôi choàng đôi bàn tay mình ra sau lưng và tự ôm mình khuyên nhủ : "Đừng tuyệt vọng, tôi ơi đừng tuyệt vọng, phải sống vì 25% đó nữa chứ! " . Đôi lúc khi ngồi bình thường vui cười cùng đám bạn, tự nghĩ lại, sao lúc đó lố quá. Nhưng ai có thể ngăn được giây phút yếu đuối của đời người ai mà chả có vài l…
Chỉ vì một lần đi nhầm vào phòng tổng thống, cầm nhầm một tờ giấy, rồi lại.. vứt nhầm nó đi, thế là cô bị tên tổng thống ấy truy nã toàn quốc!Cận Tư Hàn có ba luật lệ: "Lúc thân mật, muốn chủ động. Cưng chiều em, không được trốn. Lúc tôi yêu, không được...... Ngừng."An Chỉ Manh muốn khóc, còn dâu con người lạnh lùng kiêu ngạo! Quyết tâm không hạ mình trước uy quyền, nhất định phải ' chạy... '.(Em trốn, tôi sủng, sủng đến mọi người hạnh phúc choáng váng, ngọt tới sâu răng, nảy sinh tính đồng lòng của mọi người)MÌNH CHỈ COVER LẠI THÔI !…