hieugav • lãng quên
"an không nhớ anh à?""anh là ai vậy?"bỗng một ngày đặng thành an không còn nhớ ra trần minh hiếu nữa.…
"an không nhớ anh à?""anh là ai vậy?"bỗng một ngày đặng thành an không còn nhớ ra trần minh hiếu nữa.…
"Sao mà Hiếu thấy ghét quá vậy?"....Truyện dài dòng lòng vòng lằn ngoằn...Cái kiểu á là nó kiểu mà kiểu cái kiểu như là không phải nó như là kiểu mà cái kiểu cái như là như là kiểu là vậy...là ank iêu emkk💗💗…
"quay lại với anh đi""đéo"...…
Chẳng cần phải cố, điều gì của anh vẫn là của anh mà thôi..…
tui bi khung…
"tao mà thích thằng nhãi ranh trẻ trâu đấy thì trời sập"…
ở đây tất cả là giả, là tưởng tượng, hông có gì là thật hết chỉ có tác giả là thật thôi.vui lòng đọc câu trên ba lần, pls 🙏🏻viết nhảm nhảm linh tinh linh tinh…
Tên truyện: Ly nôTác giả: Bồ Tát ManThể loại: Sáng tác gốc, đam mỹ, HE, cổ đại, H văn (chỉ có 2 chương), thiếu gia giả công x thiếu gia thật thụSố chương: 36 chương + 5 NTEditor: Quyên CátGiới thiệuTạ Yểu cảm thấy, cậu mới là ly miêu* hoán đổi với Tạ Ải Ngọc.(Ly miêu trong "Ly miêu tráo thái tử")Tạ Yểu là thiếu gia thật bị tráo với ly miêu, nhưng cậu lại trông càng giống ly miêu hơn.Thiếu gia giả cao quý tựa trăng thanh gió mát, mà cậu như một vũng bùn lầy.Hai người cách biệt tựa trời với đất.Trà nghệ tinh vi, lòng dạ hiểm độc, bạch liên hoa, không chỉ dụ dỗ thiếu gia thật tính cách lạnh nhạt lại thù dai, mà còn ngụy biện truyền thụ cho thiếu gia thật tư tưởng "Ta là thiếu gia giả, em là thiếu gia thật, chúng ta là trời sinh một đôi".***Cát muốn nói: Về tên truyện thì "Ly nô" là biệt danh hồi xưa bên Trung gọi mèo, như bây giờ chúng ta gọi tụi nó là "Hoàng thượng" á, nên tôi giữ nguyên. Dùng để gọi mèo thì bình thường, nhưng dùng để gọi người nghe chẳng khác nào chửi người ta là súc sinh cả. Mẹ nuôi thụ gọi thụ như vậy đấy, hết chương 1 là thụ có tên rồi.Bản edit chỉ đúng khoảng 70%, hoan nghênh góp ý thân thiện, nào siêng tôi sửa (không siêng lắm).Truyện edit phi lợi nhuận và chưa có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không Re-up, không audio, không chuyển ver.…
Thời đại bây giờ yêu ai cũng đâu khổvậy thì chúng ta nên chọn người đẹp trai nhất mà yêu…
an cưng của hiếu.1001 câu chuyện của cún và mèo...…
"Sau này lớn lên, nhớ thành người"…
Tên gốc: 糖份卖点Nguyên tác: 秋末26Editor: Vỹ ThiênTổng chương: 15Thể loại: BH, HETrạng thái:•đăng tải 20.10.2021•đã hoàn 3.11.2021Vui lòng không reup!!!Truyện chỉ đăng ở app wattpad, những nơi khác đều là reup!!!Tưởng Vân không né tránh nữa, ánh mắt chạm phải đôi đồng tử của nàng. Hai ánh mắt va phải nhau.Đôi mắt đỏ hoe của cô phơi bày mọi thứ, Vương Hiểu Giai mặc dù không biết cả hai vừa nói gì nhưng tay vẫn đau lòng vuốt ve mặt Tưởng Vân, đôi mắt tròn xoe đầy trìu mến." Sao Vân bảo của em lại khóc rồi?"" Không có khóc." Tưởng Vân cứng ngắt." Vân bảo không khóc." Vương Hiểu Giai lẩm bẩm, ngẩng đầu nhìn nàng chăm chú, sau đó bật ra một tràng cười đến ngây dại.Biểu cảm của Vương Hiểu Giai nhất thời làm cô nghi hoặc rồi cũng bật cười theo. Nàng như vầng thái dương rực rỡ kéo Tưởng Vân thoát khỏi một mớ hỗn độn, u tối.Cứ như chỉ cần cạnh nhau thì chuyện gì rồi cũng sẽ đâu vào đó.…
về 1 anh và 1 em📱…
Thiệu Quần tỉnh dậy trong cơ thể Lý Ngọc, thấy mình đang làm tình với Giản Tùy Anh.Warning: Cao H, thô tục, NTR, ngược luyến tàn tâm, nói chung đừng áp tam quan khi đọc.Fic dịch. Vui lòng không re-up fic.…
Couple theo tui cảm nhận hoi nha, nếu hổng chung thuyền vẫn hoan hỉ hoan hỉ màđọc nhe !!…
Hieuthuhai × Negav…
vì một hiểu lầm nhỏ mà Lửa thiêng đã ghim Sóng nước từ lần đầu gặp mặt ?…
"Hiếu ơi, em thích Hiếu lắm""Mày phiền quá. Nhưng tao yêu mày"…
_Minh Tinh Điện Ảnh_"Hai người đó yêu nhau thật sao?""Nghe bảo Huỳnh Hoàng Hùng là sủng vật của Trần Minh Hiếu đó"⚠️ Warning: OOCKhông mang đến chính chủ ❗Có H tục❗❗Sử dụng từ ngữ thô tục❗⚠️⚠️⚠️⚠️⚠️⚠️⚠️Tác giả: CarryWangXiao - Carry Kim…
Thiên tử có thể chia thiên hạ cho bá tánh, nhưng chân tình suốt một đời chỉ dành cho một người.Đặng Thành An-Nam Hoàng hậu duy nhất, an phận thủ thường giữa hậu cung đầy sóng gió. Kẻ ganh ghét, người dèm pha, thiên hạ dậy sóng, nhưng y chẳng bận lòng. Vì hơn ai hết, y biết rõ trái tim đế vương chưa từng lung lay.…