Giới thiệu:Một người phụ nữ chết bất đắc kỳ tử trong căn nhà bỏ hoang, khi còn sống trên QQ cô đã tâm sự với các cô gái khác về bí mật của mình, mang theo chút tò mò nàng tiên béo mập am hiểu chuyện trinh thám làm thế nào có thể khám phá ra chân tướng sự thật. . . . . .…
"Khi màn đêm buông xuống, một màu tím huyền ảo chảy ngang nền trời. Thế giới ngoài kia bừng sáng cùng gang màu neon rực rỡ. Và dòng người chảy như bánh xe to lớn thững thờ trôi. Như ánh sao cháy lên giữa thiên hà sâu thẳm. Cuộc sống ngoài kia vẫn bừng lên rôm rả. Còn em tựa như ngọn nến đêm qua, đã cháy cạn mủ từ khi nào. "…
- Linh à, xin lỗi cậu vì chuyện trước đây. Nhưng giờ đây hãy cho tôi một cơ hội nữa được không?- Tôi thích cậu thật rồi- Thật ra, tôi đã biết tất cả mọi chuyện...Thực sự đã chấm dứt được rồi nhưng tại sao trong lòng cứ đau mãi không thôi..…
Câu truyện nói về tình yêu đơn phương của Woon Jeong dành cho anh trai mình và HeiChul đã lao vào cuộc sống của cậu để phá đi niềm hy vọng cuối cùng. Sau này mọi thứ bắt đầu rõ ràng hơn, cho thấy được cuộc sống đau khổ, cô đơn của Woon Jeong. Truyện có kể về cuộc sống của người bị trầm cảm và cảm xúc của họ nha. Nhắc mọi người trước là bot yêu anh mình, còn top yêu bot nên lợi dụng điều đó để đe dọa bot.…
Chợt nhận ra xung quanh mình náo nhiệt là thế, tôi vẫn ước rằng mình không tồn tại. Tôi muốn gửi gắm lòng mình vào những dòng nhật ký này, cuộc đời vốn như một câu chuyện, và câu chuyện của tôi là thật, cảm xúc của tôi cũng là thật.. Nếu bạn đọc được nhật ký của tôi, vậy là chúng ta có duyên với nhau rồi, nhưng hãy đọc ở đây thôi nha^^ Cảm ơn các bạn rất nhiều <3…
Là một người con đi làm xa xứ, chị Sen gặp gỡ được cô út (con gái út địa chủ của vùng) ở xưởng vải của anh chàng mà cô út thích thầm, tuy nhiên sự xuất hiện của chị Sen đã làm cho cô út xem chị như tình địch, ban đầu cả hai xem nhau như kẻ thù nhưng dần dần cả hai bắt đầu có những cảm xúc khác lạ với nhau...…
Ta khép mi, chìm sâu vào giấc mộngMơ thấy người đang mỉm cười với taTa ôm người, khóe mắt nhòa ướt lệMong ước rằng thời gian ngừng tại đâyNgười bỗng nhiên biến thành làn khói trắngBỏ ta lại một mình chốn nhân gianBừng tỉnh giấc lệ tràn nơi gò máGặp được người chỉ trong mộng mà thôi…
100 lá thư của bệnh nhân trần cảm chính là tập hợp những câu chuyện của 100 bệnh nhân bị chứng bệnh trầm cảm-căn bệnh của thế kỷ. Và cũng vì căn bệnh này đã đeo bám lấy họ, căn bệnh đã thực sự đi sâu vào trong tâm hồn của bệnh nhân, ăn sạch, ăn sạch mọi cảm xúc của họ. Sẽ có người kiên cường mà vượt qua, nhưng còn những người yếu đuối ? Họ sẽ như thế nào nếu cứ mãi đấm sâu vào trong căn bệnh... ? Không một ai biết cả...không một ai. Câu chuyện của họ, xin hãy để họ kể lại theo cách họ muốn...…
Clara, người không thích viết nhật ký cho lắm nhưng lại có quá nhiều thứ để kể.Lịch đăng sẽ vô cùng lộn xộn vì vốn tính chất của nó là vậy. Dựa trên cảm xúc của tôi trong các sự kiện có thật và nhân vật có thật.…
Đây là những gì tôi viết về cuộc đời tôi...Được đúc kết từ những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. Tôi muốn cầm bút lên và ghi lại những gì đã xảy ra, bắt đầu từ những chấm nhỏ nhất.…
Và những lúc bão giông, những đau đớn, khó khăn ập đến tôi sẽ nhớ mãi về thời thơ ấu đẹp đẽ ấy, cái thời ngô nghê được vo tròn trong lòng ba mẹ. Cảm ơn thượng đế đã cho tôi sống 17 năm trọn vẹn. Rồi tương lai sẽ tốt đẹp thôi. " Tưới nhiều hạt hy vọngĐể sớm thấy cầu vồngMưa rơi dù tầm tãCũng sẽ ngừng đúng không?Cuộc đời gieo thử tháchBuộc mình phải trưởng thànhCố gắng đừng than tráchTrắc trở cũng qua nhanhTập nuôi một hy vọngTự khắc nhẹ yên lòngLòng bớt đi dậy sóngMỗi lúc đời mưa giông." ( nguồn thohay.vn ) An Châu, Ngày 10 tháng 6 năm 2023…
Quán cà phê Vô Ưu Ở một góc nhỏ của thành phố, Nơi những cảm xúc được xoa dịu.Làm sao có thể ư?Vì ở đó có những mảnh giấy nhỏ xua đi phiền muộn...•••••Một câu truyện nho nhỏ trong chiếc series cho chiếc thuyền gỗ của tôi, maknae và fake maknae của Dreamcatcher ☀️𝙶 𝙰 𝙷 𝙹 𝙸 ♥︎…
Đau đớn..mệt mỏi...tôi chìm vào chuỗi cảm xúc tiêu cực, chúng nuốt trọn lấy tôi vào hố đen không đáy, ăn lấy tôi, mài mòn tâm trí lẫn thể xác. Không một ai chia sẻ, lắng nghe, tôi mệt nhoài níu kéo hư không, cho đến khi tìm thấy một đôi tay, kéo tôi khỏi vũng bùn đáng sợ. Anh đến với tôi chẳng phải duyên nợ, vốn chỉ là kẻ qua đường trong phút chốc, song tình cảm lại dày vò đôi ta, kéo những hỗn độn cảm xúc thành sợi tơ duyên, mỏng manh nhưng liệu có chắc chắn ? Tình cảm hay tình yêu ? Hạnh phúc hay đau khổ ? Vốn chỉ là một kết cục mà thôi P/s: mình nghĩ đây là câu chuyện có thể khiến bạn khó hiểu đôi chút bởi mình đào sâu vào cảm xúc của nhân vật " tôi " nhé. Vì là lần đầu viết, mong mọi người góp ý nhé…
Tập thơ này nói về một đôi phải xa nhau, do một trong 2 người lựa chọn rời quê hương để đến một thành phố mới. Mình lấy cảm hứng cho tập thơ này do một người bạn gái của mình nổi hứng đi vô Sài Gòn chơi. Bỗng dưng mình tự hỏi nếu bạn ý từ bỏ tất cả để ở lại đó không về nữa thì sẽ như thế nào =)))Tiêu đề tập thơ do bạn ý đặt. Ảnh cover của tập thơ này được lấy từ kho ảnh bạn ý tự chụp. Các bạn có thể xem ảnh của bạn ý ở insta: photobythach nhé.…
Tôi tỉnh dậy vào lưng chừng giấc mơ về nhiều năm trước...có một người mà có lẽ tôi sẽ nhớ mãi không thể quên .Bạn nghĩ trẻ con không biết yêu ư?Vậy tôi hỏi bạn cậu bé chơi cùng bạn vào năm 6 tuổi ,bạn có còn nhớ không?Dần dà khi đã trải qua đủ những thử thách và mất mát,cô đơn và bơ vơ ,bạn nhận ra cái khoảng cách xã hội cũng là một rào cản rất lớn!Liệu họ có gặp lại nhao? Liệu lịch sử có lặp lại thêm một lần nữa?Hãy vào đọc truyện nhé:>Tác giả của tôi có chút hồi hộp rồiiii…
Trời ghét chi tài, gọi là thiên tài.Trong số những thiên tài, có thể phong yêu nghiệt.Một thiếu niên nhân tộc Linh căn không trọn vẹn, được nữ tử thần bí truyền thụ một bộ vô thượng yêu Điển, bước vào con đường tu hành.Từ đó, một đời yêu nghiệt quật khởi tại Thiên Hoang, khiến Tiên Ma run rẩy, Chư Thánh cúi đầu."Ta nguyện tận diệt trong lòng bất bình, cầu cái suy nghĩ thông suốt, khoái ý ân cừu!"…
:harem, xuyên khôngTruyện là nơi mình thoã sức trí tưởng tượng thôi nên mong mọi người ko đề cao tính lịch sử của truyện,và truyện cũng ko có ý xúc phạm hay sỉ nhục các quốc gia khácKể về hành trình xuyên không của Việt Nam vào một thế giới song song khác, truyện ko có ý cúc phạm hay tiêu cực,và đây là nơi tui thỏa mãn đam mê countryhuman của mình nên có gì thiếu sót mong mọi người thông cảm…
Tôi nghĩ là mình cần một bác sĩ tâm lý trước khi tôi không thể tự chữa cho mình nữa . Có lẽ mọi thứ dường như đang trở nên dần khó khăn hơn với tôi. Lo lắng, bối rối, sợ hãi, buồn bã tức giận. Tôi cần ai đó nói cho tôi biết tôi bị làm sao và tôi cần phải làm gì. Có lẽ 4 tháng nữa những cảm xúc này sẽ kết thúc, hoặc tệ hơn chăng ? Tôi thôi thúc mình phải viết ra, suy xét thật cẩn thận mình là ai ? Mình đang nghĩ gì ? Tại sao mình lại nghĩ như vậy ? Phải làm gì bây giờ ?…
Chàng quản gia tên Ken đã phục vụ cho nhà Md.mightlez được 3 năm. Anh chăm sóc con gái của họ -Liz rất tốt. Thời gian trôi, Liz dần dần lớn lên. Đã đến lúc Ken phải ra ngoài, phục vụ cho nhà khác. Đó là lần cuối cùng Liz được nhìn thấy Ken.…