12cs; khăn quàng
đông đến rồi, bạn có muốn một chiếc khăn quàng để giữ ấm không?…
đông đến rồi, bạn có muốn một chiếc khăn quàng để giữ ấm không?…
tớ mới tập tành viết fic nhẹ nhàng náaTrung Anh: 17 tuổi, hoạt bát, ngáo ngơ, ngây thơ, trưởng câu lạc bộ âm nhạcLâm Anh: 16 tuổi, chững chạc, điềm tĩnh, trong lạnh ngoài hơi nóng, trầm tính, trưởng câu lạc bộ nghiên cứu khoa họclấy xíu xiu cảm hứng từ pat×pran, +1 máy hồng hài nhi.…
Tên truyện: (Song Tử - Thiên Bình) Học tã chính là học tã.Tác giả: Đậu ĐậuThể loại: fanfiction, 1 vs 1, duyên trời tác hợp, thanh xuân vườn trường, hiện đại, ngôn tình, ngọt, sủng, HE.Tổng số chương: ...Tình trạng: Đang sáng tác.Nhân vật chính: Lâm Song Tử, An Thiên Bình.Văn án:An Thiên Bình chính là học bá nữ thần vạn người ngưỡng mộ. Ngoại hình xinh đẹp, thành tích học tập xuất chúng nên tính cách cô có vài phần ngông nghênh kiêu ngạo, ngoài quan tâm việc học thì gần như cô chẳng quan tâm điều gì hơn nữa cô còn đặc biệt ghét những bạn học tã chỉ biết ăn chơi quậy phá, không làm được chuyện gì tốt đẹp.Vậy mà cuộc đời cô không hiểu đã làm sai điều gì mà vấp phải tên học tã nổi tiếng nhất trường Lâm Song Tử, kể từ đó chuyện phiền phức liên tục tìm đến khiến cả hai dây dưa không dứt. Học tã nổi tiếng nhất trường Lâm Song Tử là ông hoàng ăn chơi quậy phá, trùm phá hoại, đại ca của cả đám chuyên đi đánh nhau, học hành thì be bét lại còn đào hoa, phong lưu quen không ít gái xinh. Còn tưởng không ai trị được hắn thì An Thiên Bình lại chính là nghiệp quật của hắn. Khi mà Lâm Song Tử muốn đánh hay muốn tán cô đều không được. Thiếu niên năm ấy chỉ vì muốn tán đổ được nữ thần mà dùng tất cả mọi cách, cuối cùng nguyện giao ra tất cả kể cả trái tim mình....…
"Làm sao để thấy em cười nhờ hoa hồng hay là điểm mười nhờCòn anh khi nào vui cười à ? Là khi hai ta về một nhà."…
[đam mỹ] nam x nam, HE, học đường, thanh xuân vườn trường, ngược tâm.Nhân vật : Phí Thành x Hồng Hạo Vũ, một vài nhân vật phụ : Sính Trữ, A Tử.....Văn án : Anh và tôi cùng nhau học đại học, cùng nhau cố gắng, một ngày anh nói yêu tôi, tôi cũng có thầm mến anh. Nhưng anh lại vứt hết mà ra đi bỏ lại tôi cô đơn. Liệu tôi có thể chờ anh không ? Tôi có còn yêu anh vào giây phút anh trở về không? Điều quan trọng, anh có còn yêu em nữa không ?Tác giả : sensenTình trạng truyện : đã hoàn => Đôi lời nhắn gửi yêu thương : đây là tác phẩm đầu tiên, sẽ có nhiều lỗi lầm, nhưng đó chính là đứa con tinh thần mình yêu quý, mong có thể được sự ủng hộ của mọi người, hãy có đôi lời góp ý giúp mình hoàn thiện những chương kế tiếp. 😍😍😍😍😍😍😍😍😍😍😍😍…
"Có những người, không phải vì không yêu mà không thể bên nhau... Chỉ là chúng tôi xuất hiện sai thời điểm, hoặc đúng, nhưng không dành cho nhau."Giữa một người luôn âm thầm ở lại, và một người làm tim tôi lỡ một nhịp, tôi không biết bản thân thực sự muốn gì. Liệu đó là yêu, hay chỉ là sự lệ thuộc? Và liệu tôi có đủ can đảm bước ra khỏi thế giới của mình, để chọn lấy một người...…
Ngoại truyện của Chanh Mật Ong nhưng có H dài 20 dòng.P/S: Ngoại truyện không có tag teenfic. Cháu nào dưới 16 tuổi chủ động tự giác nhé.…
Tác phẩm thứ 2. Vẫn còn 1 vài lỗi sai 😂❌KHÔNG PHẢI ĐAM MỸ❌11/6/2018…
Khi Quang Anh ngã vào vòng tay nó, Duy biết, thứ nó có không phải tình yêu, mà là một mảnh vỡ của quá khứ nó không bao giờ chạm tới được."Anh chỉ cần ở bên em, chỉ cần vậy thôi..."Duy thủ thỉ khi ôm Quang Anh vào lòng. Nhưng tận sâu trong tim, nó hiểu, nó chỉ là kẻ thay thế.Gọi tớ là LáLá sẽ rất cảm kích nếu cậu góp ý cho câu chuyện của tớP/s: Lá hong viết SE nổi đâu huhu, cưng nhỏ Bột nhỏ Bông còn chưa hết T^T…
Thể loại : ABO,thanh xuân vườn trườngNhân vật : Mục Tiểu Mạn : 28 tuổi OmegaTuyết Văn Hi : 18 tuổi AlphaTác giả : 清明露尧…
Tác phẩm: Ngoan, tàng hảo ngươi tin tức tốTác giả: Phúc Sủng SủngThể loại truyện:Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêuThị giác tác phẩm:Chủ thụPhong cách tác phẩm:Nhẹ nhàngTiến độ truyện:Kết thúcTag: Yêu sâu sắcDuyên trời tác hợpNgọt vănVườn trườngTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tông Tình | Tịch Hoan ┃ vai phụ: Người qua đường Giáp ┃ cái khác: Duy nhất, trung thành, cứu rỗi, thiên vị, lẫn nhau sủngPhi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận:1613 Số lần bị cất chứa cho đến nay:14809 Số lần nhận dinh dưỡng dịch:5727 Văn chương tích phân: 121,542,536…
9.Câu chuyện cư tê kể về một cái cọc nhỏ, đi chinh phục con trâu của đời mình :"> Lời văn đơn giản ít hoa văn, bởi tác giả nghĩ câu chuyện mà muốn gần với người đọc thì nên dùng giọng văn giản dị chút thì hơn. Nó sẽ mang một ít tự sự, một ít giọng nói chuyện, và một ít sự dễ hiểu. Nếu ai không thích xin bỏ qua nhé. 1001 cách tán trai =))))))) Lầy gơn x shy boi, bên nào sẽ thắng?***-Anh ơi bố anh là kẻ trộm à?-Lại lấy cắp sao trên trời nhét vào mắt ý gì...-Không, ý em là bố anh đã lấy cắp lòng em đưa cho anh rồi, chứ mắt anh có đẹp quái đâu mà sao mới chăng?***-Vì anh là crush của em, mà bơ của crush thì luôn ngon hơn bơ thường, anh nhỉ?***-Da mặt em dày thật đấy.[...]-Bỏ cuộc đi, mày với anh ấy không cùng một thế giới, cố nữa chỉ làm mất phẩm giá của mày thôi![...]-Đứa nào cấm em yêu anh? Gọi nó ra đây, em phang chết mẹ nó!***-Bật đèn xanh đi anh ơi... Đèn đỏ lâu quá tắc đường thì chết!***-Em bé hơn 1 tỉ anh!-Bé hơn 1 tỉ là cái gì vậy...?-Thì người ta lúc tỏ tình toàn "em bé hơn ba anh" ý, nhưng tình yêu của em làm sao dừng ở số 3 được? Phải là 1 trăm, 1 nghìn, 1 tỉ!!-Này...-Dạ?-Bé hơn ba thôi là đủ rồi!***-May cho em là tôi da mặt mỏng, vừa vặn hợp với một người mặt dày như em. ***"Anh có biết không? Dù tình cảm của em có thành hay bại, thì anh sẽ mãi là mùa xuân trong thanh xuân của em đấy!"***Designer: Bông or @BoongHgnEditor: Chuông or @kawaii_furin…
Hwang Ami có xuất thân vô cùng khó khăn. Cô học giỏi nên được học ở trường Big Hit đứng đầu Seoul. Ban ngày trở thành một cô học sinh ít nói, hay bị bắt nạt, ban đêm trở thành sát thủ giết thuê để có tiền chữa bệnh cho mẹ. Ami vốn là một cô gái xinh đẹp, tự lập và vô cùng giỏi võ. Nguồn sống của cô là mẹ, tất cả sự cố gắng là đều vì mẹ. Do bề ngoài xinh đẹp, cô luôn gặp rắc rối với Hana và Subin_ hai tiểu thư nhà giàu, chảnh chọe ở trường. Một lần nhận nhiệm vụ ám sát, cô tình cờ vướng phải 7 tên thiếu gia phúc hắc của 5 gia tộc lớn nhất thế giới. Những chàng trai kiêu ngạo, bản lĩnh trở thành mục tiêu ám sát của cô nàng sát thủ ẩn danh ! Liệu có tình yêu nào phát sinh trong hoàn cảnh này không nhỉ ? Chờ xem :) [Kịch bản : Hwang Hiyoung] [Soạn thảo : Hwang Hiyoung]…
Người ngồi cùng bàn với bạn là kẻ như thế nào? ❤Nguồn ảnh: Internet.…
Truyện viết nhầm mục địch giải trí ♡♡Thể loại: Hiện đại, vườn trường, phúc hắc bá đạo công, tiểu mỹ thụ, hài văn, 1×1, HETrần Thế Nhân - con trai của một tập đoàn nổi tiếng Trung Quốc , sau khi trải qua bi kịch lớn trong cuộc đời mà hắn trở nên lạnh lùng , sống một cách bất cần đời, những cô gái đẹp đều muốn một lần qua đêm với hắn vì hắn có tiền và địa vị, sở hủ một gương mặt đẹp trai độc nhất Lâm Gia Bảo: sống và lớn lên trong một gia đình nghèo, vì muốn thay đổi cuộc đời và giúp ít cho ba mẹ nên cùng với em mình đặt chân vào ngôi trường danh tiếng Đế Nam,.tính tình khá ít nói và nhút nhát nhưng cậu thật sự rất giỏi trong việc quan tâm người khác, trái tim cậu rất ấm áp nên khiến mọi người đều yêu mến từ cái nhìn đầu tiên ~~Và một số nhân vật khác đều được xoay quanh câu chuyện- Author : elf_phuong_suju.…
Tác giả: Cây Kem Lạnh Mùa Đông…
"Theo các nhà tâm lý học, cảm xúc của con người là thứ khó hiểu nhất, đặc biệt là thứ gọi là yêu" Tiểu thuyết tình trai, bl, R-17Cập nhật vào ngày 15 và 25 hàng tháng (tuỳ vào lịch trình của tác giả mà có thể ra trễ hoặc sớm)…
Mình khá thích các nhân vật trong Long đồ án của Nhĩ Nhã nhất là các tình cảm về sư đồ giữa Thiên Tôn và Bạch Ngọc Đường.Nên là đây sẽ là tuyển tập các truyện chủ yếu nói về tình cảm giữa thầy trò Thiên Tôn và Bạch Ngọc Đường.P/S: Mình chỉ muốn lưu lại để dành đọc, nếu như ai không thích có thể cảm phiền không cần đọc, đừng có bình luận khiếm nhã vào truyện mình đăng.…
"..những người vì trầm cảm mà muốn ra đi ấy, không hẳn là vì họ quá ghê tởm xã hội này, mà chính là tại nơi thân yêu nhất, giữa lúc họ cùng đường, hoàn toàn không nhận được chút ấm áp yêu thương, dù chỉ một chút, cũng không cho.."…
mùa hè năm đó có hai mìnhmặc dù mất dạy nhưng mà vui…