Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥
Tags:
22 Truyện
Ngàn Kiếp Yêu Em

Ngàn Kiếp Yêu Em

0 0 3

Vũ Hoàng Việt trước đây đều chưa từng trải qua một giấc mơ nào như thế. Từ khi lên mười sáu tuổi, cậu bắt đầu mơ về những ngôi nhà thuở xa xưa, những con người ăn mặc thật khác với thời đại mà cậu đang sống. Và đặc biệt là, cậu chẳng thể hiểu họ nói gì. Một ngôn ngữ nghe có vẻ chừng như là tiếng Thái hay gì đó, cậu cũng chẳng rõ. Nhưng sau tất thảy chính là một cảm giác thân quen, đến khó tả. Đêm nay, nó lại đến.Trong giấc mơ, những ngôi nhà sàn gỗ lại hiện lên trước mắt Việt. Đứng trước sân cỏ xanh rờn, thẳng vào mắt cậu là ngôi nhà to nhất, cứng cáp nhất. Một chàng trai với đôi tóc đen tuyền, gương mặt đường nét thật đỗi mềm mại, nhưng vấn vương trên nét mặt ấy là sự đau thương khó tả. Nước mắt giàn giụa ướt đẫm, khóe miệng hồng xinh thốt lên những lời xin tha. Lại nữa, cậu không hiểu họ nói gì nữa. Chỉ biết rằng, chàng trai kia đang rất đau khổ, đến độ xé nát tâm can.-------------Hương hoa nhài thơm trong gió nhẹ, ngát hương cả một vùng trời. Hắn khẽ cầm tay cậu, hôn nhẹ lên mu bàn tay ấy. "Em thích không?" Giọng tiếng Thái nhẹ nhàng vang lên, cậu đưa mắt nhìn hắn, miệng tủm tỉm cười."Em thích..Cơ mà, anh vẫn nhớ hả?""Nhớ, nhớ chứ. Chỉ cần là em, mọi thứ từ em, chỉ cần em nói thích thì anh sẽ đều ghi nhớ.""Thế còn một vườn hoa mà anh nói, anh có còn nhớ không?""Anh nhớ, anh sẵn sàng trồng cả một vườn hoa cho em nữa cơ mà.."Cậu cười khúc khích như được mùa, trong lòng sớm đã nở hoa rộn ràng bung tỏa hương phơi phới. Bàn tay hơi…

Hoàn Kiếm Ký Sự

Hoàn Kiếm Ký Sự

63 2 4

Trích 1:Ngày đó trên hồ Tả Vọng, Lê Thái Tổ đứng trên mũi thuyền, ánh mắt vẻ mặt mang đầy sự tức giận, lớn tiếng hét lên với mặt hồ: "Lên đây, nàng lên ngay cho ta!""...""Vèo!". Cơn gió nhẹ thổi qua, một chiếc lá theo gió bay là đà xuống mặt hồ, chỉ tạo vài vòng xoáy tròn nho nhỏ, ngoài ra, trên hồ cái gì cũng không có."Nàng... Nàng nếu không lên ta, ta... đào mộ tên kia lên." Lê Thái Tổ bị làm lơ, tức giận càng thêm tức giận, mặt mũi đen thui, nói năng lúc này cũng có phần lộn xộn. Nhưng đó không phải điểm mấu chốt, mà mấu chốt ở đây chính là Lê Thái Tổ vẫn bị làm ngơ."Nàng..." Lê Thái Tổ bị chọc giận cho tím mặt, theo thói quen chinh chiến nhiều năm tuốt gươm ra, chỉ thẳng vào mặt hồ, quát to: "Người đâu, tát cạn..." Nhưng mà chữ "hồ" còn chưa thốt ra, thì thanh gươm trên tay đã bị con gì đó đen đen từ dưới lòng hồ vọt lên, ngậm đi mất, mọi người vẫn chưa nhìn thấy rõ là con gì, thì con vật đó đã biến mất dưới làn nước xanh, chỉ còn vọng lại tiếng nói u u: "Ta chỉ thích mỹ nam, bộ xương khô đó ngươi để lại mà dùng."Trích 2: Ta hỏi người: "Sư phụ, sư phụ, có phải Linh Nhi rất vô dụng không?" Những lúc như vậy, Thái Thường cũng không trả lời ta, người chỉ hát cho ta nghe bài ca rất lạ, ta chỉ nhớ được 2 câu trong bài là: "Núi xanh xanh, mây trắng vờn quanh. Tình nhi nữ, mấy ai thấu hiểu." Bởi vì ta ngủ quên trên lưng người mất rồi. Đến khi ta bị cơn khát làm cho tỉnh thì thấy bản thân đã biến lại hình rùa nằm trên mặt đất, còn sư phụ Thái Thường của ta thì... bị ta đè bên dưới, bất tỉnh.…