Tại lối ra bãi đậu xe bệnh viện tổng hợp nào đấy, chỉ thấy một người phụ nữ cầm tấm bảng trắng, những chữ trên tấm bảng được tô rất đậm, đủ cho những người lái xe chậm qua thấy rõ.Người phụ nữ để mặt mộc nhưng không mất vẻ thanh nhã nhẹ nhàng khoan khoái, trên khuôn mặt xinh đẹp thoa chút phấn lộ ra mấy phần mệt mỏi, nhưng lại mang theo nụ cười mơ mộng.Cô đợi từ xế chiều đến hoàng hôn, đứng lẳng lặng không nhúc nhích ở bên cạnh cầu thang lên xuống bãi đậu xe. Mà những người lái xe đi qua thấy nội dung trên tấm bảng trắng hơn phân nửa là cười bỏ qua, hoặc nói thầm một câu: hoa si này thật kiên nhẫn.Bởi vì người phụ nữ này mấy ngày gần đây có thể nói là "Bất khuất" bất chấp mưa gió.…
GIẢ VỜ NGOAN NGOÃNTác giả: Tán Đa ĐaThể loại: Đam mẽo, tương lai, ngọt ngào, khoa học viễn tưởng, HE.*Giới thiệu:Tôi là một Omega cấp SSS, nói cách khác thì một mình tôi chấp cả chục Alpha.Pheromone của tôi đủ sức đánh gục cả đám.Nhưng hình như chồng chưa cưới của tôi chỉ khoái mấy em Omega thơm tho mềm mại mà thôi.Thế là tôi đành giả vờ yếu đuối vô dụng, ngày nào cũng quấn lấy anh ấy, gọi chồng ơi chồng à, rồi đòi hun, đòi ôm, phải vỗ về mới chịu ngủ cơ.Để lúc nào cũng được ở bên anh ấy, tôi quyết định thi vào Học viện quân sự toàn Alpha đó.Trong bài kiểm tra phân lớp vào ngày đầu tiên nhập học, tôi nghe thấy mấy thằng khốn nói xấu chồng tôi, thế là tôi nổi điên xé tan tành bộ cơ giáp, đánh cho chúng nó bầm dập mặt mày, bò lê lết không dậy nổi.Liếc mắt thấy chồng tôi đến, tôi vội vàng khuỵ chân ngồi phịch xuống đất, rồi mách anh: "Chồng ơi, bọn họ bắt nạt em kìa!""Chồng à, ôm em một cái đi ~"*CÒN TIẾP*QC: (Truyện chưa được beta nên sẽ có sai sót, vui lòng góp ý nhỏ nhẹ cho tui nhe 🙆♀️)*#onhocuagio_doanvanbl#anlaukhum_doanvanbl#onhocuagio_giavongoanngoan#anlaukhum_giavongoanngoan…
Tác giả: K.GThể loại: Truyện TeenNội dung:Nhân vật chính trong truyện là một cô gái với sức hút lạ kỳ, nhưng quanh cô cũng xảy ra không ít những điều bất ngờ.Trong dòng người đông đúc nơi đô thị phồn hoa, bạn sẽ rất dễ dàng nhận ra một cô gái có phong cách khá bụi bặm. Áo thụng trắng có chữ "Girl" cách điệu, quần jean đen sờn và mái tóc đen óng buộc cao đuôi ngựa, mái bằng che nửa khuôn mặt. Nhưng trên hết điều làm cô khác biệt với mọi người đó là màu mắt - mắt cô có màu bạc - Hoàng Linh An.Ở nhà, ở trường, ngoài đường cô luôn khiến bạn đọc phải chìm vào một thế giới tươi mới, sống động, thế giới của riêng cô, có những niềm vui nỗi buồn, lại có những tổn thương ẩn giấu rất sâu, cô sẽ làm gì để sống dậy mọi thứ, làm sao để rộng mở con đường tương lai...Cái kết của truyện này như thế nào, mọi thứ có được hóa giải hay không, tình yêu này liệu có phải là chân thật, mời bạn đón đọc truyện để tìm ra nhé !!!…
"Không có việc gì, yên tâm, tất cả cứ giao cho tôi." Tất cả đều đã có cô ở đây, tổ kịch sẽ do cô bảo vệ.Cô - Tôn Gia Nhạc từ việc tìm nhà đầu tư cho tới việc đơn giản lặt vặt, cái gì cũng có thể làm được, là một nhà làm phim vạn năng!Bởi vì tính cách nữ siêu nhân, nên trọng trách cô mang trên mình không lúc nào là nhẹ nhàng.Thêm nữa là cô vốn hay mềm lòng, vì giúp đỡ đạo diễn trẻ tuổi thực hiện ước mơ, cô phải vượt qua vấn đề khó khăn là tìm nhà đầu tư.Cái này quả thật là một việc vô cùng không dễ dàng, hiện giờ, cô suy nghĩ muốn nát óc thì cũng chỉ có một người có thể sẽ đồng ý đầu tư - Quan Chính Bình.Anh ta có khuôn mặt ưa nhìn, đường nét rõ ràng, đôi mắt thâm thuý sâu không thấy đáy.Là người vừa đẹp trai, có tiền lại tài giỏi, toàn bộ những điểm trên đều khiến người ta phải kêu to không có thiên lý.Càng khiến người ta buồn bực hơn là, tính tình anh ta rất lạnh lùng, nói chuyện đều không bao giờ nể mặt ai, không bao giờ thoả hiệp.Nhưng vì tiền tài trợ, cô nhất định phải vác da mặt dày đến súng đạn cũng không thể xuyên thủng, mang khuôn mặt tươi cười nhờ cậy anh ta.Vào lúc cơn thịnh nộ của anh ta lên đến đỉnh điểm, khuôn mặt tươi cười rất nhanh đều không giữ được, không nghĩ tới...Anh ta lại có thể hỏi cô "Đã có bạn trai chưa?", "Có người thân bên cạnh không?"...Biết rõ cô còn độc thân thì phán một câu "Rất tốt, tôi sẽ liên lạc với cô sau!"Trời ạ! Không phải anh ta đã hiểu lầm cái gì rồi chứ! Hay là cô nói sai chỗ nào…
Lâm Nhạc là một cái tác giả, bình thường viết thủ, chuyên viết tổng tài văn cái loại này. Nhưng là, không cần hoài nghi hắn tính, hắn tôn là nam .Khả hắn xuyên qua , xuyên thủng chính mình văn lý không nói không phải nhân vật chính không nói cuộc sống khổ bức không giải thích, khả nhất bất đắc dĩ là hắn cả ngày đều đã bị chính mình cái kia nhân vật chính ca ca quấy rầy a khẩu hồ!Lâm Nhạc rơi lệ đầy mặt tỏ vẻ này hóa tuyệt đối là sách lậu tuyệt đối không phải hắn tổng tài nhân vật chính a hỗn đản!Đối mặt ca ca thật mạnh ức hiếp cộng thêm đùa giỡn [?], Lâm Nhạc rất sâu trầm tỏ vẻ hắn muốn nói cho hắn ca: Ca, ngươi đệ đệ ta là Sáng Thế thần!Hiên Viên Lăng Thiên tà mị cười: Sáng Thế thần? Ta đây chính là Sáng Thế thần hắn ca! Sau đó liên tục áp đảo trung....Nội dung nhãn: Thiên chi kiêu tử thiên làm nên cùng gần thủy ban công tình có chú ýTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Hiên Viên Dạ Thiên Hiên Viên Lăng Thiên ┃ phối hợp diễn: Nam Cung Tình Tuyết Lâm Vũ Hân ┃ cái khác: Tổng tài văn lý nhất tiền giấy nhân…
"Tôi yêu em, Lucy.Điều đúng đắn duy nhất trong cuộc đời tôi đó là trong tim tôi có em, từ trước giờ tôi chưa làm điều gì đúng cả, hãy để tôi được làm một người đúng đắn, hãy để tôi được yêu em, trọn đời trọn kiếp.Lucy à!"Tên: Trọn đời Trọn KiếpTác giả: con mèo ngu siCp: Laxus_LucyVì mình thấy thích cặp này nên viết thôi chứ đây cũng là lần đầu viết đó, mong ủng hộ và có sai sót thì chỉ bảo nha!…
☆ Jungkook mệt mỏi rã rời, liền gục xuống chiếc bàn màu trắng đc sơn rất tinh tế, cậu bé ngáp dài và than thở:" Mệt quá!" vừa nói nhưng mắt cậu đã lim dim vì buồn ngủ. V cất tiếng gọi JK:" Kook ssi à! Kookie à!" tiếng gọi của V bỗng đánh thức cậu em này dậy, cậu bực mình hỏi:" Chiện gì thế huyng" nhưng V lại im re ko đáp cậu lại, nhưng vì buồn ngủ nên JK ko để ý tới mà chạy ngay về phòng, cuốn trong chiếc chăn ấm áp, cậu cuộn tròn rồi nhắm đôi mắt mệt nhừ ấy. Lúc ấy, các thành viên cũng rất mệt nhưng vì còn nhiều việc khác cần phải hoàn tất ngay, để mai kẻo trễ. Jin chợt quên uống chai Coca còn để ở bàn ăn, Jin chạy vội xuống lấy thì không còn nhìn thấy chai Coca đâu nữa, Jin nghĩ:" Mình để đây nhưng đâu rồi, không lẽ là ai uống rồi s, lại chắc ông 4D này uống chứ ai" Jin nhìn đồng hồ là 8h rồi, Jin vọt chạy vào nhà tắm chôm ngay chiếc áo khoác trên móc, rồi chạy ngay ra cửa hàng tiện lợi gần đó, bước vào tiệm lại gặp đúng V, cậu ngạc nhiên hỏi:" Em đi đâu đấy? Sao lại đi 1 mình thế kia? không ai đi cùng với em à?" Câu hỏi cứ dồn dập đến V, khiến cậu e bối rối đáp:"Em đi mua 1 số thứ" Ngay lúc đó Jin bật cười:"1 số thứ của em đó à, gì mà có 1 chai Coca thế kia, còn lại giấu giấu anh nữa à" V gãi đầu, đỏ bừng mặt lên:" Thì hồi nãy em định kêu JK đi mua đồ với em, mà em chờ cậu ấy lâu quá! nên đành xuống bếp uống nước. Vừa uống, e chợt nhớ:" Chết rồi, em lỡ uống của huyng mất rồi, ảnh sẽ là mình mất" V ngẩng đầu nhìn huynh nói:" Em cũng ngại ra đường 1 mình mà vào ban đêm thế kia! Nhưng làm lỗi thì e…