Yeongyu | Hai Gã Cùng Thuyền
"Sao anh lại khóc?"-----Fic đầu tớ viết cho yeongyu. Linh tinh, tùy hứng, không có ý nghĩa cụ thể và beta rất vớ vẩn. Hãy cân nhắc trước khi đọc.…
"Sao anh lại khóc?"-----Fic đầu tớ viết cho yeongyu. Linh tinh, tùy hứng, không có ý nghĩa cụ thể và beta rất vớ vẩn. Hãy cân nhắc trước khi đọc.…
"không biết bạn đã từng nghe qua chưa, thật ra tình yêu có 3 giai đoạn: cuồng say, giưa giữa và gắn kết..."Giưa giữa tiến tới gắn kết là giai đoạn quan trọng nhất, nếu ở giưa giữa đứt đoạn, cái bóng của gắn kết cũng không thể thấy. Vừa hay, Hoàng Hùng và Hải Đăng đang ở giai đoạn đó.…
fic này viết lâu rồi mà giờ mới dám đăngfic thứ 2 cụa mik, viết còn non tay mong mng thông cảm góp ý nhẹ nhàng nhé ạko có cp phụ, fic này chỉ tập trung vào Fakenut thui mọi người nhe(*'~'*)…
Wonyoung ưa thích việc lẳng lặng nhìn ngắm từ xa, còn Yujin thì dần trở nên mất kiên nhẫn.…
Cả Hải Đăng và Hùng Huỳnh đều không thể phủ nhận rằng họ đã thu hút lấy nhau ngay từ giây phút đầu tiên. Họ tiến triển nhanh đến mức không kịp hiểu rõ đây là tình yêu hay tình bạn. Và kéo theo một chuỗi hiểu lầm.Đến khi họ quyết định cho nhau một đáp án, một chuỗi hiểu lầm khác lại bắt đầu và họ tự hỏi "Liệu có ổn không nếu cứ như vậy mãi?"…
"Seokjin-hyung" "hyung" "Seokjin ah?" "Seokjinie-hyung" "hyung, quan tâm bọn em tí đi mà..."…
Tên truyện: Vương Gia Ngốc Nghếch Trêu Chọc Vương Phi Ngây Ngô.Thể loại: Huyền Huyễn, Xuyên không, Cổ đại, Cung đấu, Gia đấu, Hài hước, Sủng,....Tác giả: Nhứ Ngữ Phân Phi…
Truyện kể về cô bé táo đỏ…
Cảnh hôn một câu, xin lỗi vì không công phu, tôi không giỏi viết cảnh hôn.! Vocative !Rayne - cậu, Orter - anhRayne-Orter: tôi-anh / Orter-Rayne: anh-cậu"Uống thuốc thì đắng, nhưng không bằng dư âm ngọt ngào từ người yêu."…
He-She-H+ đủ hết mem nào mặn nhào dô…
Short Story…
"Thằng ngốc này nữa. Đó chỉ là một cách nói thôi" Sóng biển đập vào hai người, reo hò ăn mừng với Tomo "Yêu có nhiều cách diễn tả lắm. Nói xem, nếu tớ mất đi đôi mắt, cậu có sẵn sàng cho tớ một con mắt của cậu không?""Có... có chứ! Tớ có thể sống ổn với một con mắt mà. Với lại cả cậu và tớ cùng nhìn thấy thì luôn tốt hơn chỉ có tớ nhìn được""Đấy" Tomo kéo Kazuha lên, ôm chặt cậu ấy vào lòng "Đấy gọi là tình yêu đấy"…
profile của tui…
Nắng mùa hạ chiếu vào mặt cậu, vàng ươm. Kazuha đưa tay lên chắn trước mặt. Loay hoay một lúc, cậu chợt phát hiện ra điều thú vị mới. Những tia nắng luồn qua kẽ tay cậu, mềm mại như lụa vàng. Nếu cậu nheo mắt lại một chút và hướng về thành phố, quang cảnh xung quanh cũng theo nắng thấp thó hiện lên giữa những ngón tay, lạ lùng tựa như chẳng phải nơi tấp nập xô bồ cậu quen.Nắng âu yếm phủ lấy cậu, mỉm cười chào.…
nơi review phim đam Thái Lan…
"Tôi đã bán máu, bán một quả thận, bán cả đam mê và cả tương lai của mình... Kể cả chút phẩm giá con con, tôi cũng đã bán cho anh vào tối qua""Tôi chưa hề làm gì em cả""Không. Nó đã bị bán từ lúc tôi đồng ý leo lên giường cùng anh rồi" Beomgyu cười nhạt "Anh cần mua gì từ một kẻ như tôi chứ?"Cậu nghiêng đầu. Ánh sáng đỏ tím nhập nhằng của quán bar như mờ nhòe hẳn sau cậu, hoặc là, cậu quá xinh đẹp để mắt Yeonjun chịu tiếp nhận một thứ gì khác. Anh thoáng ngửi thấy mùi cỏ dại quẩn quanh."...thời gian. Bán cho tôi thời gian của em"…
Có ba người lạ mặt tìm gặp tôi trong quán cafe. Tất cả những gì họ yêu cầu là một câu chuyện cũ và hứa sẽ đưa tôi 5000 đô nếu tôi cung cấp được thông tin họ đang tìm.------Lấy cảm hứng từ : https://www.facebook.com/groups/476457803019215/permalink/544703032861358/…
Thể loại : ma cà rồng , tình cảmĐộ tuổi 15+ Nội dung : Eli ngắm nhìn hàng cây xơ xác , từng chiếc lá yếu ớt rụng đi , cũng như thành phố này. Ai mà ngờ thành phố đổ nát dưới bầu trời am u kia lại từng là trung tâm mua bán sầm uất nhất đất nướcThành phố này vữa trải qua một cuộc càng quét của lũ ma cà rồng.Tháng này vẫn chưa có vật tế. Có lẽ đất nước này sẽ tiếp tục dân một trinh nữ tuyệt đẹp nữa cho Lousi - Kẻ được biết đến như kẻ thù của chúa , vua các ma cà rồng . ....…
Kazuha nhìn Tomo, im lặng. Cậu nhìn những giọt nước mắt chảy dài trên gương mặt anh, nhìn bàn tay vụng về của anh gạt đi từng giọt nước mặn chát. Trong đêm tối hiền hòa, hai người khẽ khàng dành cho nhau khoảng yên lặng giữa những tâm hồn cô đơn. Xúc cảm cứ thế vô tình trộn vào nhau, dạt dào như sóng biển.- Anh xin lỗi. Anh không biết vì sao anh khóc nữa."Không sao"- Chúng ta tiếp tục nhé?"Vâng"Tomo hỏi Kazuha về những vết bầm và dịu dàng chạm vào cơ thể cậu. Kazuha để yên cho anh làm thế. Cậu nắm lấy bàn tay thô kệch, chầm chậm vuốt ve khuôn mặt anh, như trân quý, như nâng niu. Những mảnh ghép đơn lẻ trong thoáng chốc như thể tìm thấy nơi chốn mình thuộc về.…