gego | unreliable narrator
gojo gặp geto trong đêm sinh nhật mười tám tuổi.…
gojo gặp geto trong đêm sinh nhật mười tám tuổi.…
Tất cả những gì tôi biết về mùa hạ là màu xanh;Tất cả những gì tôi nhớ về mùa hạ là anh.…
Tên: Xuyên Qua Công Chúa VS Vương Gia Thần BíTác giả: UnrealGiới thiệu: Dụng được được như vậy đối đãi ta sao? Hai mươi năm gian khổ cuộc sống, thật vất vả có phân hảo công tác, lại xuyên qua ! Có như vậy xuyến người sao? Xuyên qua thì cũng thôi, lại là cái ( người) không bị sủng Công Chúa! ! Đương cái ( người) vắng lạnh Công Chúa còn chưa tính, lại gọi đi gả cho còn chưa gặp mặt nam nhân, hơn nữa là cái ( người) tay ăn chơi ~~ thảo ngựa đất a ••• chỉ có thể nhận , nhìn ta như thế nào thu phục ngươi giá khỏa phong lưu hạt giống…
một lần, hai lần, ba lần?…
cái chì cũng có, mà cái chì cũng dở dang =)))p.s: cái nào trong draft mà xong rồi thì mình sẽ đe le te luông nhé.chỗ sì poi fic trá hình, còn cái nào viết tiếp cái nào để đó thì tạm là khó nói.…
nếu như được làm lại, có lẽ mình vẫn sẽ chia xanhưng em ơi, tình yêu này là mãi mãi…
Tôi như con kiếnTrong thủ đô vội vàngMột nghìn năm văn hiếnMột nghìn năm yêu chàng. cre ảnh bìa : @8oo88oo…
this lust is a burden that we both share…
hài hước, lãng mạn.Hãy chọn cho mình 1 nhân vật trong câu truyện của tôi!Tôi - một cô gái vừa đủ 19 tuổi, sau 1 năm dài thi dành học bổng , vừa học văn hoá vừa học ngôn ngữ Hàn để có thể đi du học. Đối với tôi, năm qua là năm áp lực nhất với cuộc sống học tập mà tôi từng trải. Là một người con gái bình thường mang quốc tịch Việt Nam, năm 19 tuổi đã xa nhà sang Hàn Quốc du học. Tôi là sinh viên năm nhất trường ĐH Seoul - Won YeonEun .Ở đây tôi được gặp idol của mình từ bé - Bangtan - Park Jimin Ngoài ra, Won HyunRi là em gái tôi, bias Jeon Jungkook, xinh xắn ngoại hình khá chanh sả một chút nhưng rất thân thiện, HyunRi sang Hàn làm việc vì một số lý do riêng.Viết năm 2020…
Người người nói Lạc Băng Hà là nam nhân không biết hưởng thụ nhất thiên hạ. Hậu cung có vô vàn mỹ nhân đêm đêm đốt nến đợi hắn, vậy mà hắn lại lặn một hơi không thấy mặt đâu trong hơn 8 năm. Đáng hận hơn nữa, lí do mà hắn biệt tăm biệt tích như thế, lại chỉ là vì để ở bên một tên nam sủng!Ai cũng nghĩ hắn đã điên rồi, nếu không cũng là bị ngu, thế nhưng chỉ có Lạc Băng Hà biết, khi lựa chọn ở cạnh y, hắn đã là kẻ biết hưởng thụ nhất nhân gian. #Băng Cửu, Băng Cửu, Băng CửuThể loại: Cung đấu; hậu cung của Lạc Băng Hà vs Thẩm Cửu; thâm tình, không có cảm giác an toàn Lạc Băng Hà x ngạo kiều bá đạo nhưng tận tâm tận chức Thẩm Cửu*Truyện lâu lâu có thể chứa một số phân đoạn không thích hợp với nhiều người, ví dụ như những cảnh tả xá.c chế.t, cách thức tra tấn, gi.ết người. Nếu có tác giả sẽ cảnh báo ở đầu chap.Mọi thông tin chi tiết để ở chap giới thiệu của truyện.…
Tác giả: Thường Tại Tâm.Thể Loại: Tra công (trước), sau đổi công, sóng gió, 1X1.Truyện này khôn phải mình dịch, mình chỉ up lại để đọc off thôi.…
Vì những sai lầm trong quá khứ, vì nỗi sợ hãi của chính bản thân mà nó đã đánh mất chị...đánh mất người con gái nó yêu giữa thế giới độc ác này...…
"Nàng là mặt trời toả sáng trên trời cao và dù có thế nào, dù có đau đớn đến đâu thì tôi vẫn vươn tay đến bên cạnh nàng."…
Cũng nên gọi là một giai thoại.Thôi đành rằng có mấy người biết đâu.…
hehhehehehe 1 fic nhạt nhẽo nữa ra đời:))…
taerae chỉ còn sống được 6 tháng.gunwook cho rằng mình không còn lý do gì để tồn tại khi cuộc sống cậu ấy trở nên như thế này.và trong 6 tháng đó, một anh chàng không còn nhiều thời gian với một anh chàng muốn chấm dứt thời gian của mình đã gặp nhau - từ đó câu chuyện của họ đã được viết nên./tác phẩm thuộc về tác giả reverik (in ao3). bản dịch đã được sự cho phép của tác giả/…
Chuyện này mình hơi lật ngược tình thế là công thành thụ và thụ thành công .Hani ,Le ,Hyerin thành thụ .Solji Junghwa,HyunA thành công…
Mình 15 tuổi và truyện này được hình thành trong đầu mình từ lúc 10 tuổi nên truyện rất đớ, mong mọi người thông cảm. Và mình cũng không rõ lắm về trường học Nhật nên sẽ lấy nguyên mẫu là trường THPT ở Việt Nam nhé. (Sr, sau này tìm hiểu kĩ hơn thì mình sẽ thay đổi XD)…
"Có một thời, tôi nghĩ rằng chỉ cần lặng lẽ ở bên cậu là đủ. Chỉ cần mỗi sáng đi học, nhìn thấy dáng cậu ngồi bên cửa sổ, ánh nắng vắt qua vai áo, là tim tôi lại ấm lên một chút. Tôi đã viết tên cậu vào từng trang vở, bằng những câu chữ không ai đọc được ngoài tôi. Nhưng rồi, hoa vẫn rơi, mùa vẫn trôi, và chúng tôi - những đứa trẻ mang trái tim non nớt - đã chẳng thể bước về cùng một phía.Tôi không trách ai cả. Có lẽ, ngay từ đầu, chúng tôi sinh ra để đi qua nhau, để giữ lại trong nhau một điều gì đó đẹp đẽ và buồn bã - như cánh hoa mỏng rơi xuống trang giấy, in lại dấu vết rồi tan biến theo năm tháng. Nếu một ngày cậu đọc được điều này, xin hãy biết rằng tôi đã từng rất thương cậu. Nhưng tình thương đó, cuối cùng, tôi chỉ dám giấu trong im lặng."…
thần không độ hai mình yêu nhau đâu anh…