Thần trái tim
Tạo ra trái tim…
Tạo ra trái tim…
anh chàng đòi nợ…
Con rùa thông minh…
ở đây luyện viết là chủ yếu…
Cuộc sống của một người trẻ là cơ hội, là thách thức, là sự liều lĩnh, có đôi khi là sự đánh đổi, hy sinh.Đối với tuổi trẻ tình yêu cũng là một điều như thế, là cơ hội để chúng ta trưởng thành, là thách thức buộc ta phải trải qua những cảm xúc, là sự liều lĩnh để ta có đủ can đảm và là sự đánh đổi để ta học cách chịu trách nhiệm với bản thân và người khác. Tuổi trẻ của bạn đã trôi qua như thế nào? sự học, tình yêu, công việc, gia đình, sở thích,...bạn đã có bao nhiêu phần trăm hoàn thành, bao nhiêu phần trăm thất bại? Và tuổi trẻ của chúng ta đã xoay quanh bao nhiêu vấn đề? trải qua bao nhiêu mối quan hệ? tạo dựng được bao nhiêu cơ hội và đánh mất bao nhiêu thứ quý giá....Không đong đếm được đâu, vì đây là gia đoạn sôi trào nhất của cuộc đời mỗi người, chúng ta có tình yêu, có công việc, có các mối quan hệ không tên,...lúc dữ dội lúc lại dịu êm. Chúng ta cùng nhau nhìn lại có bao nhiêu thứ mà chúng ta có.Đây là câu chuyện về tuổi trẻ của hai con người và tình yêu của họ, đồng thời cũng là tất cả vấn đề có thể xảy đến trong cuộc sống của họ và có thể xảy ra với bao nhiêu người khác nữa...Mọi người cùng nhau đón đọc nhé.…
Những câu chuyện của anh và em. "The sweetness of love" được viết lên bởi dục vọng của tôi nên không quan trọng nội dung=)) Tất nhiên trong lúc viết truyện sẽ không tránh được việc Occ, nên các Reader thông cảmTrước khi đọc xin hãy đọc kĩ mô tả để không hối hận_______________Warning: Có yếu tố R18, rất nhiều. Ngược, ngọt đều có. _______________Chúc các Reader tận hưởng vui vẻ…
thi thố…
Có Yết nữ mại zô.....…
Hai vợ chồng gặp nàng tiên…
Con hơn cha…
lấy táo…
Thuyền Luqi: Lucas x YuqiCô - Tống Vũ Kỳ, một tài nữ của trường, nhan sắc vẹn toàn, sức khỏe vô địch,là thần tượng của bao nhiêu nam lẫn nữ sinh, thành viên ưu tú CLB Báo chí.Anh - Hoàng Húc Hi, một thanh niên "con nhà người ta", hội tụ đủ soái ca, học giỏi, nhà giàu, trước mặt con gái thì ôn nhu, dịu dàng; sau với con trai thì nhiệt tình, thân thiện; ai được làm bạn với cậu là có phước đầy nhà,thế nhưng cậu thật sự có hoàn hảo như vậy không?Hai thế lực hùng mạnh nhất trường vì một vài người xảy ra hiểu lầm không đáng có, ghét nhau ra mặt nhưng số phận đưa đẩy khiến cho 2 người ở chung một nhà, lửa gần rơm lâu ngày có bén không?Muốn biết thì hãy vào đọc truyện nhé!P/s: đây là một tác phẩm mình đã ấp ủ từ lâu và bây giờ mới có thể viết, thik 2 bạn nhỏ từ Knowing Brother rồi, đến bây giờ vẫn ship. Mới đây KR đã kết thúc rồi, mh mong có thể giúp các shipper Luqi có thêm động lực để chèo thuyền trong khi đợi 2 người tái hợp trở lại. mh ko có kinh nghiệm lắm nên viết mà ko hay mong mọi người góp ý và ủng hộ mh nha!…
Ông già xách theo ba bọc tiền…
Đã lâu rồi tôi không còn thấy anh xuất hiện, không phải chứ nhỉ... Chúng tôi lạc nhau năm tôi mười tám tuổi và từ khi anh lên đại học chúng tôi không còn giữ liên lạc với nhau nữa.Đã từng thế nào? Rất thân! Đứng trước mặt anh hiện tại, con tim tôi như thắt nghẹn và dường như nó sắp không thể thở nổi nữa. Ngột thở đến uất nghẹn, tôi tự cảm thấy sống mũi mình cay cay... Chắc hẳn bây giờ trông tôi khó coi lắm, hai hốc mắt chưa gì đã đỏ lên, ánh nhìn bị che phủ bởi một lớp nước lớn. Cảm giác, tôi chỉ cần chớp mắt một cái là ngay lập tức nước mắt chảy ra thành dòng.Cố nuốt ngược những giọt nước mắt vào trong, thật sự đấy, tôi không muốn anh thấy tôi lại là một con bé yêu đuối và chỉ biết núp sau lưng anh như thời còn chung trường cấp ba.Tôi đã trưởng thành và lớn rồi."Em là thành viên mới của câu lạc bộ truyền thông à?" Anh mỉm cười, cái nụ cười mà từ rất lâu rồi tôi không còn nhìn ngắm."Vâng." Tôi quay mặt đi hướng khác, và lén lút như một tên trộm lau đi nước mắt."Lại trẻ con, lại khóc rồi à?" Anh nhìn chăm chăm vào tôi, và anh đang dần tiến đến gần. Tôi trở nên căng thẳng, không biết vì gì? Vì bị anh nắm thóp hay vì khoảng cách giữa tôi và anh đang dần được kéo gần lại."Có bất ngờ không? Lại gặp anh ở đây rồi." Anh tiếp tục ngân lên cái âm thanh từ lâu tôi vẫn khao khát muốn lắng nghe. Không biết nên giải thích thế nào nhưng giọng nói của anh ấm áp và nó khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm, yên tâm.Tôi cố né tránh ánh nhìn của anh, không thành... Anh ôm lấy khuôn mặt tôi, và tôi cảm nh…
Điều đáng sợ nhất mỗi khi thức giấc có lẽ là...tất cả mọi thứ dường như chỉ là giấc mơ. Nếu như có thể quay ngược thời gian , nếu như năm đó ta không gặp nhau thì liệu có như vậy? Câu chuyện tình ngang trái giữa Hạ Lam và Phong Hàn, một người đi theo con đường đen tối vĩnh viễn chẳng có lối thoát, một người hào quang chói lọi. Hai cuộc đời hoàn toàn trái ngược, liệu họ có vượt qua được những thử thách ấy để mãi bên nhau? *Trích đoạnĐêm hôm ấy mưa rất to nhưng không thể nào che mất được vẻ kiên định trong ánh mắt của cô gái, cô chẳng thèm quan tâm bản thân đang ướt sũng như thế nào, đuổi theo bóng người ấy, cái bóng từng ấm áp dưới ánh nắng mùa hạ giờ trở nên lạnh lẽo dưới nền đất, nói thật to:"Hàn Phong! Nếu hôm nay anh mà rời khỏi đây, em từ nay về sau sẽ không bao giờ gặp anh nữa! Không bao giờ tha thứ cho anh! Chúng ta sẽ hoàn toàn chấm dứt từ đây!"Giọng nói mạnh mẽ nhưng ẩn chứa nỗi buồn sâu đậm của cô dường như chẳng chạm tới được anh, anh cứ thản nhiên mà bước đi trong đêm giông tối ấy...Nhìn bóng người đi xa dần cô bỗng đờ ra, bàn tay nắm chặt lấy như bóp hết lấy nỗi đau đấy. Anh đi rồi...đem theo cả tình yêu thương một thời của cô mà đi mất...Cô gục xuống khóc không ra tiếng, những giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống bàn tay cô...Nhưng chẳng thể nào xoa dịu được nỗi đau ấy.Vài năm sau đó, cô gái ấy mới biết rằng thật ra năm đó không phải anh không nghe thấy, mà là không thể nghe được nữa, vì sợ rằng sẽ mềm lòng mà ôm chặt lấy cô, giữ cô mãi bên mình. Bả vai anh run …
Cậu bé đi một mình…
Tin vào thường đế…
Người đàn ông xấu…
Tác phẩm: Nguyện trở thành bề tôi dưới váy ngườiTác giả: Con mèo kêu meo meo [LIUKAT]Thể loại: Học đường Tags: Việt Nam truyện, học đường đến lễ đường, đồng phục đến váy cưới, happyending, thanh xuân, tuổi trẻ, song hướng yêu thầm,... Nhân vật chính: Nguyễn Phùng Công Dương x Nguyễn Đoàn Ánh Dương ***Mạng xã hội của cậu ấy không kết bạn quá trăm người, bài đăng của cậu chưa bao giờ xuất hiện, người khác nhắc đến tên cậu trong bài viết cũng chỉ để được không quá ba ngày. Ai cũng nói cậu ấy "lowkey", là hình mẫu bạn trai lý tưởng. Nhưng bọn họ không biết, không phải thiếu niên này "lowkey" mà là cậu ấy không có hứng thú với bất cứ thứ gì, mãi sau này cậu mới đăng lên vài tấm ảnh.Mỗi lần có người vào trang cá nhân của cậu ấy chỉ thấy vỏn vẹn ba bài đăng, tóm gọn không quá một cái màn hình.Bài đăng thứ nhất, là ảnh bóng lưng thiếu nữ mặc đồng phục cấp ba đứng dưới mái hiên đỏ chờ mưa ngừng rơi. Bài đăng thứ hai, là tờ giấy A4 cùng hai chiếc nhẫn đặt kế nhau. Bài đăng thứ ba, là một tấm ảnh chụp lại từ một tấm ảnh film polaroid, hai người trong ảnh đều mặc đồng phục cấp ba, một người đội vương miệng, còn một người cầm thanh kiếm bên hông. Trên bài đăng còn để lại lời nhắn...Nguyện vì em để tôi trở thành kị sĩ trung thành nhất của công chúa đáng kính. ***Tại đây, tôi xin phép gửi đến các bạn, không chỉ là một câu chuyện tình của Công Dương và Ánh Dương mà đây còn là sự chữa lành từ sâu bên trong, của mỗi chúng ta.…
Con nhện…