My Life
không…
làn đầu vt còn hơi dỡ ạ…
Lại là một câu chuyện buồnKết thúc vẫn là SETác giả không phải tôi1. Tên tác phẩm: Gửi gió mang đến một người thương...2. Tác giả (Author): Yên Quỳnh a.k.a Grace3. Thể loại: Fanfic EXO, Boyxboy, SE, ngược luyến tàn tâm, Oneshot4. Couple: HuânHàm (Hunhan)…
À nhon…
Tác giả: 嘿 老头link: https://www.douban.com/group/topic/218342087/?dt_dapp=1Translate: ChanhBẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ VUI KHÔNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP…
"đại xưởng có hai bé cún nhỏ rất đáng yêu, ai cũng yêu thương. chỉ mỗi tội là hai bé ấy yêu nhau mất rồi!!!".tác giả: yeonie.ngày viết: 11/04/2021.ngày hoàn thành: chưa cập nhật.tên truyện: [youthwithyou3] [chiyu] chuyện cún nhỏ cún lớn*làm ơn đừng mang đi đâu khi chưa được sự cho phép của mình. nếu không mình xin lỗi vì những gì mình sẽ làm.…
Cp: SanRi - Tán tựu hoàn liễu- Santa x RikiAuthor: NĐ…
Nội Dung: Chưa Cập Nhật…
Câu truyện kể về những bài up post và những drama trong đó của bạn Hàng Tương và nhóm anh chị em bạn bè của mik.Truyện được đăng trc tại mangatoon, có j muốn đọc trước thì m.n có thể qua đó đọc nhé.…
tui nghĩ được plot lúc 2h sáng…
Nguồn : Lượm Mình chỉ post lại cho vui thôi nha !!!…
SE nhé,chuyện tớ đọc hay chuyện tớ viết thường thường cũng chỉ toàn SE thôi.Nhưng chuyện này là do tớ viết.Mong mọi người không đem nó chuyển thành các ver khác nhau,có thể reup giữ nguyên ver HunHan như bản gốc mà không cần xin phép tớ nhưng tuyệt đối làm ơn đừng chuyển ver nhé.Hãy cứ để nguyên nó là HunHan.…
1. LuhanSehun là người bạn cùng tôi lớn lên.Năm tôi lên 6, gia đình chuyển từ thành phố về cái thị trấn này, từ đó tôi và Sehun bắt đầu trở thành hàng xóm của nhau.Khi đó tôi vừa tuổi vào lớp 1, học cùng lớp với Sehun, ba mẹ để tôi mỗi ngày theo Sehun đi bộ tới trường. Xóm tôi cũng có vài bạn cùng đi nữa, líu la líu lo với nhau rất vui. Con đường nhỏ qua ngõ nhà tôi kéo tới trường không xa, nhưng có lẽ do tôi chưa quen phải đi bộ nhiều nên thường xuyên bị các bạn bỏ lại tít phía sau. Chỉ có Sehun là luôn ở lại đợi tôi, cậu ấy còn giúp tôi đeo cái ba lô nặng muốn gãy vai nữa.Sehun trong cảm nhận của tôi khi đó là một cậu bạn vô cùng tốt bụng, ngoài ra còn là một người anh cái gì cũng biết nữa. Hồi đó tôi hay bảo Sehun : " Cậu thật giống như biết tuốt trên phim vậy!". Nhưng lớn lên rồi tôi mới hiểu thật ra khi đó chỉ là vì tôi không biết cái gì thôi, tôi mới từ thành phố về nên ở đây cái gì cũng lạ, do vậy Sehun bày ra trò gì tôi cũng lấy làm thú vị.Năm năm tiểu học qua thật nhanh, tôi đã quá quen với cuộc sống ở đây, cũng đã quá quen với việc đi trên con đường này nên không bao giờ bị đám bạn bỏ rơi lại phía sau nữa. Nhưng lúc này tôi lại phải bắt đầu đi một con đường khác theo hướng ngược lại để đến với trường cấp 2. May mắn là tôi vẫn có Sehun bên cạnh, trong xóm này chỉ có tôi và cậu ấy thi đỗ vào trường chuyên.Quãng đường từ nhà chúng tôi đến trường mới dài 4km, chắc chắn không thể tiếp tục đi bộ. Ba mẹ sắm cho tôi một con ngựa sắt, nhưng hầu như tôi chẳng mấy khi dùng đến, chỉ thíc…