୮12cs」textfic; một vài câu chuyện chán đời
୮textfic」tác phẩm chỉ nhằm mục đích giải trí, không đi sâu vào xây dựng cốt truyện. lưu ý: có tiếng lóng và lời thoại không mang tính văn chương hoa mỹ.…
୮textfic」tác phẩm chỉ nhằm mục đích giải trí, không đi sâu vào xây dựng cốt truyện. lưu ý: có tiếng lóng và lời thoại không mang tính văn chương hoa mỹ.…
Takemichi anh hùng của Toman, Sau bao nhiêu lần quay về quá khứ thì cậu đã cứu đc cả Toman. Năm 26 tuổi Mikey vì bị khả năng hắc ám chiếm lấy nên đã tra tấn cậu vô cùng dã man. Mặc sức cho tụi kia cố gắng ngăn lai nhưng Mikey lại ko nghe theo mà giết hết ko chừa 1 ai. Vào 1 ngày nọ khi đang tra tấn Takemichi thì Mikey có việc gấp cần ra ngoài, quên đóng cửa Takemichi thấy vậy liền chạy trốn khỏi đó cùng lúc đấy Mikey thấy đc liền kêu đàn em đuổi theo. Chạy tới lộ lớn thì có 1 cô gái la lên, Miey quay qua thì cảnh tượng ngay trc mặt đã lm anh choáng ngộp. Takemichi cậu bé có mái tóc đen láy, quần áo xộc xệch, cơ thể đầy thương tích dang nằm trên 1 vũng máu. Nhưng sau đó thì lại có 1 nguồn điện chảy qua ng cậu. Takemichi mở mắt và thấy đc khung cảnh căn phòng lúc trc của mik.KHÔNG LẼ MIK ĐÃ XUYÊN KHÔNG VỀ QUÁ KHỨ RỒI SAO! Cứ gọi tác giả là Nhyy=))TRUYỆN ĐC ĐĂNG TẢI TRÊN WATTAP NẾU THẤY Ở NƠI KHÁC THÌ KO PHẢI LÀ TRUYỆN CỦA MIKYÊU CÁC CÔ<3…
Lan Chi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ lại đối diện với Đăng Khải, đặc biệt là sau năm năm cô vội vã chạy trốn khỏi tình cảm non nớt của cậu em trai người bạn thân nhất. Đối với Chi, đó là mối quan hệ không tưởng: cô xem Khải như em ruột, trong khi ánh mắt cậu dành cho cô lại cháy bỏng một thứ tình cảm khó gọi tên, khiến trái tim cô rối bời không dám đối diện.Thời gian trôi đi, những ký ức tưởng chừng đã ngủ yên. Cho đến ngày công ty Chi đang công tác, một vị trưởng phòng mới xuất hiện. Đó chính là Đăng Khải, không còn là cậu nhóc ngày nào hay ngượn ngùng hỏi bài Chi, mà đã trở thành 1 người đàn ông tự tin, điềm tĩnh với đôi mắt sắc lạnh khó lường. Cuộc gặp gỡ định mệnh ấy khiến trái tim Chi không khỏi dao động. Liệu cô có đủ dũng khí đối mặt với cảm xúc thật sự của mình? Và Khải, sau bao năm xa cách liệu còn giữ nguyên tình cảm thuở ban đầu?"ẤM" là bản tình ca dịu dàng về hai con người tưởng chừng đã lạc mất, nhưng số phận lại sắp đặt để họ có cơ hội viết tiếp câu chuyện dang dở. Liệu câu chuyện dang dở ấy sẽ đi về đâu, liệu những mảnh ghép vỡ tan có tìm lại được hơi ấm của nhau, hay sẽ mãi chìm vào quên lãng.…
Bối Cảnh : Vườn Trường , Niên Hạ , Tỏ vẻ ngây thơ nhưng thật ra là sói già đàn em Mew x Tỏ ra lạnh lùng nhưng thật ra ngây thơ đàn anh Gulf 𝚃𝚛𝚒́𝚌𝚑 đ𝚘𝚊̣nHôm ấy , trời nắng gay gắt , ấy mà mà cậu trai nào đó vẫn nhiệt tình mà chạy vòng quanh sân banh cùng với quả bóng của cậu ta , mặc dù những giọt mồ hơi đã ướt đẳm chảy dài trên khuôn mặt trẻ trung lại có phần nam tính cứng rắn . Thân hình cậu ta thật sự quá là hoàn hảo , rắn chắc lại không quá đô con , màu da nâu chocolate thật sự quá ư lại mạnh mẽ và quyến rũ , khiến cho mấy chị gái cứ hét hò cả lên . Cậu chơi hăng say mà chẳng biết , từ lúc nào , có một cặp mắt vẫn đang chăm chăm mà theo dõi từng hành động , cử chỉ của cậu từ xa .Ánh mắt nóng bỏng như đang muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy . • Mew , mày có đi nhanh không vậy ? Kaownah từ phía sau vỗ vai , hối thúc vì họ sẽ trễ giờ học mất .Mew có phần giật mình , nhưng cũng mau chóng bình tĩnh trở lại • phiền thật , rồi rồi tới liền đâyMew lại quay đầu nhìn cậu trai đang đứng trong sân bóng kia , anh nhếch mép cười thầm nghĩ '' Chúng ta sẽ mau chóng gặp lại thôi , đàn anh ạ ''…
Ddsdxdxdxfdtrdtfchgfcfgffhgcbghgggdydysgtegeyegreyhrueueeiejiwiekscjjncjdnchdfhdf(dbdhdgfhdbfhbdhqwbqqgggqhgwqgwftwftrewtrrttrwtywyeuwysahshshsbnsnsnasnashbshdhhdfebjadvhjwqkdhqwuihqgvaexawgvuqdvgjgghghuhutyawAasdihhcds2ss111233457895vfgvfgjvgdfgvcagffbuiuerjrjjjjnjhhhgh7hvhggjghhghhiguhgghuyuyyuyuyuyuuyuyytytyfgvvvb/hhh*bhgggbg*gvggggbbyghyyyuuiookhh=gggggggvvgdhfg&4v đfhvhfhfhđùhhchjdfhuhhjdihvùuùhhhghfhfhrfrh&/4((&hbcdhcbjhdcbdhcbhjiewhuciuwdhcuhvfubviuecurfhuferghfhfbdehf=/gcbbgvcdhfbvhfbfhbh bbgvgvgvvvvvvvhgvgyvhygvcfhjvhdihuwfwffwckjhgcfifewjugjeifhurfffjjbhdffjbhrjnujfefibjifjfhrhfreugfgrudytufg65&₫&oiufgiShudbcshcnGsgdGyggftfcfcvcvcvcccfcffvffffcfdf📱📱🙂📱😄📱😇📱😇📱📱📱🤣📱📱📱📱📱😝📱🧐📱😒📱😎📱😙📱📱📱🤩📱🤩📱😖📱📱📱tvgfyyhrgfhgfyrfrgryeghgyegdygeryegyedgyegyegrgegdgedggefdgegdtgrtegdtegdtegtrtetdetdyetydteytdtetrtetrtetetefrtfeetfegfdgsvdgsvcbvbxbcvcgdgdgdfdtefdtfđtfdgèdgèdgdfcdfcfgs&₫*(((*(*(*(*(***********(*(*(*&(₫hđhdvcdcgdgdgevcgèeegehbdhhvđhbdhsbbdhsvfgvsdgdvgđgggdbcht tôi là người phápHghdvfgdvfgdfvhfbhbfhefgegdghgehbchxcbdhvcgdgfgggdgfgdgfgdgfhdgfgghdvfgdgfgdgfgdfggdgdgegdhegdyegffhegfhegfhdgfhdgfhegfhegfhdgfgdgfgdvfgdvfgefggdvfgdgdbgegdgevfgegdhegdhsgf(dhbchfb hfbvdchdbchdbchdbchdbxhbzxjhj hc7ncndbcndbchcbchxbchvccgdb nxbhdxbdxddxsdhgsxgbmshbxqhsgshwggwfshgshdhgshgdhkjdvkjhsvudhisahsGiehdvjghssdvdasghifvgjahdsvdihgdashfghjadshd huáhduhawhgsajđvđacccghádcchgkdvchgaksdchgkadscvhgksdvdkghsdavghjsđghkcxvákjvácd kgchkjvhacsdkjanssvckjgsdVhdvcjgvkcds8"=*+@èndkahjewfdaejtsgf shatkfdhjkfaewdhjkdfkhskafdhhskfdhhavsdgfdvjhfasdvdhfasjdvdfgksavdkfhgvvgvvkvchgkđffhhkvsdrfghksdrvfggvdrfggkvẻggkdrfgkvfkggđvfsggndvffvvcdffvmsdgfdsvahsefdfheda(&3₫₫(32*₫(2(&₫2&5#2+#(2&₫2()*₫8₫*)*)bhh((-(+/;₫=/(₫/₫(7&*3(9843(&)'hdrfoiheefauihaeroiugdfvsgsđfhjbvhzdbjvbhhk🙃😂😎☺️😗🙂💰🙃😉💓😗🙃☺️🙃…