bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả. yêu cầu các bạn không mang đi nơi khác.bản dịch chỉ đảm bảo từ 70 - 80% nội dung của fic. khuyến khích các bạn đọc bản gốc để có thể trải nghiệm trực tiếp văn phong của tác giả.…
Não của tôi đâu. Đây là nhật kí hằng ngày và những chuyện lố bịch của tôi. Tôi thấy tôi thực sự không thể học được cách dùng não. Sao tôi lại thấy mình giống một cục đá mềm vậy nhỉ ? 🤫🖤 Chắc đến tuổi 15 chúng tôi con gái đều khó hiểu và ngớ ngẩn tựa như một cốc nước chanh không có vị, bỏ đường thì ngọt mà thêm chanh thì chua. Thi thoảng gặp mấy cục đá thì lại bị hòa loãng ...…
link gốc: https://archiveofourown.org/works/49656226author: ijd00trans: la lunewarning: major character deathsummary:Cậu không muốn Mark mắc phải căn bệnh ung thư, càng không muốn phải đối mặt với nỗi bất hạnh mà ông trời đã quẳng cho cậu ngay lúc này. Như thể cảm nhận được nỗi bất an của cậu, Mark khẽ vuốt ve tóc cậu mạnh hơn, cố gắng hết sức xoa dịu cậu, trong khi tay còn lại nhẹ nhàng trượt xuống, tìm kiếm và siết chặt lấy tay Donghyuck. Khẽ thở dài, Donghyuck nhắm mắt lại và thầm mong khoảnh khắc bình yên nhỏ bé này có thể kéo dài mãi mãi.Dựa trên một bài báo trên NYT 2017, "You May Want to Marry My Husband".BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC.…
Không liên quan đến vấn đề chính trị hay lịch sửTruyện không có ý xúc phạm đến bất kỳ cá nhân, tổ chức hay quốc gia nàoTruyện được viết theo trí tưởng tượng của tác giả…
"Han Wangho không chắc mình đang nói cho Jihoon của hiện tại hay Jihoon của tương lai nghe. Anh chỉ biết sau tất cả, anh đã nói ra những điều thầm kín giấu trong lòng bấy lâu. Ai quan tâm trước mặt là người của tương lai hay hiện tại nữa chứ, bởi dù là Jihoon nào, thì đó vẫn là Jihoon của anh thôi. "Tác giả: 山岛胡椒Chuyển ngữ: Wally…
Ngàn lần tôi ghim anh vào tim...Chỉ để tôi nhớ rằng...MÀY VAY TAO 50.000₫ CHƯA GIẢ BÂY GIỜ LẠI TRỐN SANG NƯỚC NGOÀI 2 NĂM, MUỐN QUỊT HẢAAAAAAAAAAA???????? Huhu giả tiền tao huhu T^T Đọc truyện để biết thêm chi tiết ( hehe )…
[A world where everyone is happy]Nv9: Hanagaki TakemichiCategory: shortfic, happy, np, ending, hint.Khác với nguyên tác.Khá nhiều sạn.By: Awainhatnheo------------------------"Cậu hoàn thành nhiệm vụ rồi chứ?""Tất nhiên rồi, mọi thứ đều rất tốt!""Oh, vậy sao. Thế giới đó chắc tuyệt lắm nhỉ?""Siêu tuyệt vời luôn. Mọi người ai cũng rất vui!""Vậy, cậu có hạnh phúc với chuyện này chứ, Hanagaki Takemichi?""Tôi chắc chắn là hạnh phúc rồi, vì đó là một thế giới mà ai cũng hạnh phúc cơ mà, haha."-------------------------…
Dịch từ fanfic "Come With Me To Somewhere New" của tác giả horjuvuusTranslator: OceanbluemoonLink gốc: https://archiveofourown.org/works/30863729/chapters/76202057?show_comments=true&view_full_work=false#mainBản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, KHÔNG mang bản dịch đi nơi khácTóm tắt: "Cậu và cậu Sam kết hôn rồi phải không ạ?" Thằng bé AJ cất tiếng hỏi, với cái miệng nhỏ đầy ụ thức ăn, và giơ tay chỉ vào Bucky với cái nĩa của nó. Sarah phải đến sặc cả nước, và mắt Bucky liếc qua Sam, hắn nhìn lại anh cũng với đôi mắt trợn trừng. Dù vậy, một nụ cười nhỏ nhếch lên trên khuôn mặt hắn, và Bucky cảm thấy mặt mình như nóng lên.Chà, đống hành lí mà Bucky mang theo cũng đủ để anh ở lại sống luôn ở đây rồi đấy chứ.(hay, Bucky và Sam thật sự cần phải ngưng cư xử như một cặp vợ chồng già, có điều họ đâu muốn làm vậy.)…
"Chuyện kể về mặt biển vô sắc đã đem lòng yêu bầu trời cùng những mảng màu rực rỡ của nó. Khác với biển cả, sâu thẳm, xám xịt và buồn tẻ, bầu trời lại có vô vàn màu sắc khác nhau. Trong xanh hiền hòa, rám vàng ấm áp, ngả cam âu sầu hay đen tuyền cô đơn, dù là màu sắc nào, biển cả vẫn luôn yêu bầu trời. Vì cứ nhìn lên trời xanh mãi, chẳng biết từ lúc nào, biển cả đã mang màu sắc của bầu trời mà khoác lên mình. Phát hiện mình giống bầu trời, biển cả sung sướng lắm. Nó tin rằng chẳng ai yêu bầu trời nhiều bằng mình, chẳng ai có thể sánh ngang với mình, vì mình trải rộng khắp thế gian và luôn nhìn về bầu trời dẫu ở nơi đâu, dẫu là thời điểm nào, tình yêu của nó với bầu trời là bất biến. Nên biển cả đã hỏi gió, liệu có cách nào để bầu trời biết đến tình cảm của nó chăng? Thế nhưng, gió chỉ lắc đầu và đáp: Biển cả chỉ mang trong lòng duy nhất bầu trời, còn bầu trời thì lại chẳng thể dành riêng cho biển cả. Bầu trời dang tay ôm trọn cả ngọn núi hùng vĩ, ôm lấy những thung lũng trập trùng và ôm cả cánh rừng bạt ngàn. Bầu trời đâu thể của riêng ai, càng không thể của riêng biển... Những lời gió nói khiến biển vỡ vụn. Thế nhưng, nó không thể ngừng yêu bầu trời được. Dẫu tình yêu này là vô vọng, dẫu bầu trời không bao giờ biết, dẫu tình yêu này chẳng thể ích kỷ giữ cho riêng mình, biển cả vẫn yêu bầu trời, mãi mãi không bao giờ đổi thay."Bức thư của thiếu nữ mang trong lòng những nỗi bối rối, viết dành tặng người yêu nơi xa xôi của nàng, để kể về lí do nàng biến mất...…