"Sơn ơi, bao giờ anh về?""Sắp rồi, bạn chờ anh một chốc nhé?"________________________________Tớ là nhân viên tiệm bánh Tiramisookay, và đây là mẻ bánh đầu tiên tớ nướng cho hai chủ tiệm. Lại còn có hứng ngay lúc bão táp mưa sa cơ, nên là tớ đem bão vào mẻ bánh luôn haha. Các nhân viên ghé lại nhâm nhi thì cho tớ xin ý kiến với nhé :3…
Đang học, cô nhận được tin nhắn từ giáo sư Myungsoo "Đang làm gì đấy."Biết rõ còn hỏi, cô nhắn: "Học." "Tối nay ăn gì?""Em đang học, một lát nói."Tưởng anh sẽ im, ai ngờ vẫn tiếp tục nhắn "Không cần lo, giáo sư Jeon JungKook là bạn anh, nó không dám phạt em đâu. Tiếp tục nhắn."Park Jiyeon:... Có người cậy thế ép người khác... Cô không thèm trả lời.Sau ít phút, cô đột nhiên nhận được tin nhắn của Jungkook giáo sư, vô cùng dài (Lần trước hắn lục điện thoại của Myungsoo nên có số điện thoại của cô.) "Bạn học Park, thế này là thế nào? (copy lại tin nhắn của Myungsoo): "Gia đây đang buồn bực, tốt nhất chú mày nên để vợ nhắn tin với anh. Không thì biết tay"". Này, tôi nói em đấy Park Jiyeon, đừng để tên Kim háo sắc kia giận cá chém thớt. Thớt JEON JUNGKOOK này sắp mục rồi."…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
Tên gốc: My Safe PlaceTác giả: Bingsoosoobin @AO3Translator: Bingsoosoobin*Rating: Mature (có các yếu tố người lớn, cân nhắc trước khi đọc).*Disclaimer: Chỉ đơn thuần mượn hình tượng của idol, nghĩ về họ như diễn viên đóng vai trong fic này, và hoàn toàn KHÔNG có bất kì liên quan nào với bản thân idol ngoài đời. Mọi điểm tương đồng nếu có chỉ là trùng hợp.…
Từ khi rời khỏi ghế nhà trường, cũng đồng nghĩa anh và cậu đã rời khỏi mối quan hệ đã từng rất hạnh phúc, cũng đã không gặp nhau chính xác là bốn năm. Thế nào mà dòng đời đưa đẩy, vào một ngày mùa hạ oi bức, trên bàn của vị giám đốc trẻ lại xuất hiện tập hồ sơ xin việc của người yêu cũ...Chuỗi ngày giám đốc trẻ Choi Soobin luôn ở lại tăng ca cùng cậu nhân sự mới Choi Yeonjun chính thức bắt đầu…
Cô bật khóc nức nở, tiếng khóc nghẹn ngào nhai cơm trắng trong miệng. Cô cảm nhận được nỗi đau ngụ trị trong tim, nhói lên từng đợt cô nấc lên.-" Vương Sở Khâm."Anh nghe cô nói, nhưng chẳng dám nhìn cô chỉ biết gục đầu xuống.-" Ưm.."-" Anh có thể có một chút cảm thông được không?"-" Nếu anh rời đi thật sự em rất cô đơn."Tiếng thở gấp gáp hòa lẫn với tiếng mưa rơi bên ngoài cửa sổ. Cô ngước lên, đôi mắt đong đầy khát khao nhưng cũng chất chứa giằng xé.Anh vẫn im lặng, chẳng ngước lên nhìn cô. Sự im lặng đến chết chóc của anh khiến cô hoảng loạn bất an, cô yêu anh, yêu đến phát điên. Nỗi đau như dai dẳng, vô hồi vô hạn, có thể xé nát tâm can cô bất cứ lúc nào.Có những cuộc tình không chỉ chết đi vì phản bội, mà cũng chết đi vì sự phai nhạt của năm tháng. Anh yêu cô thật lòng. Cô tin như vậy. Đã từng yêu đến mức chỉ cần nhìn cô thôi cũng cười, chỉ cần nghe giọng cô cũng thấy vui. Đã từng nắm tay cô thật chặt trong đêm mưa, từng chạy xe hàng chục cây số chỉ để đưa cho cô một ly trà sữa còn nóng. Đã từng nói rằng, cả đời này anh sẽ không yêu ai khác ngoài cô.Nhưng một ngày nào đó, tình yêu không còn đủ mạnh để giữ chân một người. Tình yêu của anh đầy nồng nàn và mâu thuẫn.Cô chỉ nghe tiếng thở nhịp nhàng của anh. -" Đừng rời xa em có được không?"…
"Nếu anh giữ tay em thế này, chúng ta có thể hoàn hảo mà chơi nốt bản tình ca này không?Nếu anh giữ tay em, chúng ta sẽ lỡ nhịp mất.Bản tình ca của chúng ta, một nửa dành cho anh, một nửa dành cho em. Anh không thể cứ mãi nắm lấy tay em mà chơi nên những nốt nhạc không tròn, tình khúc này, để phần anh những nốt thâm trầm, đệm đỡ cho những nốt cao của em.Cùng nhau, đi hết một bản nhạc."- Viết bởi J.- Nhân vật: Ngô Thế Huân, Lộc Hàm, Do Kyungsoo…
Author: Mèo DyenCategory: Pink, romance.Rating: G.Pairing: Kaisoo/ Jongin-KyungsooSummary: Jongin thường bị mất ngủ vì thiếu vắng một điều gì đó và bài hát ru của Kyungsoo là loại thuốc chữa hữu hiệu nhất...Ngon hơn khi dùng kèm Twinkle LullabyĐọc nhiều fic hơn tại nhà mình https://yennguyenhudongblog.wordpress.com *cúi đầu cảm tạ*…