Fanfic về creepypasta cho HỦ
dành cho những ai là hủ giống mị ~_~ :)))…
dành cho những ai là hủ giống mị ~_~ :)))…
-Ánh sáng ấm áp từ phía bên trên soi xuống bao phủ cơ thể bạn, những bông hoa vàng mềm mại dưới chân lắc lư qua lại hòa cùng với tiếng chim líu lo ở phía xa xăm như một bài thơ, một liều thuốc xoa dịu đi cơn đau của bạn.Lấp đầy bạn bởi QUYẾT TÂM-…
Khi một con Thỏ biến thái luôn tìm cách ăn sạch Cà Rốt bé nhỏ:>>…
mỗi một chương là một câu chuyện khác nhau về zmjjkk và smoggy…
"love you not love me"helo mọi ngừi=)) thì ờm đây là bộ truyện mình đăng lên hộ một người bạn của mình. Bạn ý bị lỗi mail nên không đăng được bộ truyện này lên:'). Acc của nhỏ au là Elysiaepiphllium nha mn. Có gì thì mng có thể vào fl ủng hộ bạn ý ạ. Cảm ơn mng nhiều. Chúc mng đọc truyên vui vẻ ạ…
câu chuyện xoay quanh trở về thời thanh xuân năm 16 của một cô nàng vào một ngày cô cùng gia đình lên thành phố đã 6 năm và có một người bạn thân nhất khi ở nông thôn cô nàng có một thanh xuân đẹp nhưng lại đau khổ rồi vào một ngày cặp đôi này gặp lại nhau và cũng nhau trải qua nhiều việc cuối cùng họ đến với nhau…
Tựa: Kem Bơ Sữa Thật BéoAuthor: Diên VĩPairings: Lâm Trận Mài Thương (Lưu Chương × Lâm Mặc)Warning: OOC, ABO- Nội dung fanfic hoàn toàn dựa trên trí tưởng tượng của tác giả, vui lòng không áp đặt lên người thật.- Chương 01 của fic mình lấy ý tưởng từ một video mình từng xem trước đây.…
Truyện được edit phi lợi nhuận, vui lòng không đem đi nơi khác.Đây là một bộ đam mỹ.Editor không biết tiếng trung mọi bản edit đều có sự hỗ trợ của từ điển gg dịch, chat gpt, v.v. Ai không thích có thể lướt qua ngay bây giờ.Bản edit chỉ đúng 70%Editor không có lịch ra chương cụ thể nhưng hứa không drop.Nếu bạn thấy có sai sót gì trong chính tả/cách dùng tử hãy cmt để tớ sửa nhé, tớ cảm ơn ♥️.…
thả vào thanh xuân chút nhớ, thả vào hư vô chút thương…
Mỗi ngày một câu chuyện. Nếu bạn muốn chia sẻ những nỗi niềm của bản thân hãy nhắn cho mình nhé.…
Mình rất yêu quý 2 em Lưu Vũ và La Ngôn. Mặc dù La Ngôn đã rời khỏi STD rồi, nhưng cảm giác về couple này của mình vẫn vậy, như lúc 2 em còn ở cạnh nhau, nên mình quyết định viết chiếc fic này. Mình tin tưởng vào tình cảm của 2 em dành cho nhau. Mong 2 em sẽ đều thành công với lựa chọn của bản thân. 😙😙😙…
"Anh là tia sáng le lói rọi vào bầu trời u tối. Anh là sứ giả của vương quốc hạnh phúc được cử đến đây. Không cần biết phải mất bao lâu. Chỉ cần người vẫn đứng đó, bước chân tôi không còn nặng trĩu tron bóng tối""Người mãi mắc kẹt trong u uất và đau khổ... Họ không nên có mặt trong cuộc đời này. Suy cho cùng cô vẫn đem đến xui xẻo . Và tôi thì ghét chúng. Ghét phải dính líu đến cuộc đời của cô"…
Tên tiếng Trung: 丘比特的一根头发Tác giả: 未悉悉悉Chuyển ngữ: AN, BốcĐã được tác giả cho phép chuyển ngữ. Bản chuyển ngữ là phi thương mại và chỉ được đăng tải chính thức tại wordpress và wattpad Dive into Universe.…
Wilhelm nhìn chằm chằm vào đôi vai trần của Simon trong bóng tối và nhịp thở lên xuống không ngừng của cậu ấy, hệt như thủy triều phủ lấy nền cát dưới ánh trăng soi. Cậu ấy ở ngay đó nhưng Wilhelm vẫn rất khao khát cậu, tự hỏi liệu đây có phải là ý nghĩa của việc phát điên hay không. Muốn một thứ gì đó chẳng bao giờ có thể thuộc về mình...…
Tôi là Lưu Nhất Phi, cái tên này quả thực rất khó nghe. Còn nhớ hồi học tiểu học, mỗi lần tên tôi được nêu lên là cả trường lại cười nghiêng ngả. Lưu Nhất Phi... Lưu Nhất Phi... Mẹ kiếp, sao lại có thể loại tên như thế nhỉ? A, tôi không trách bố tôi đâu nhé! Bà nói, để nghĩ ra cái tên vô cùng cẩu huyết này, bố tôi đã phải ngồi tận 3 ngày 2 đêm, mò mẫn xem đến 2 quyển sách dày đến cả gang. Nhưng sản phẩm lỗi là cái tên của tôi thì...haizz, nhiều lúc thật muốn nói với ông : ''Bố, bố thật là lợi hại!" Về tính cách chắc cũng chẳng hơn cái tên tôi là bao... Nói ra thì, tôi là một đứa rất bừa bộn, cuộc sống cũng rất "vi diệu" . Ví dụ như: có một đợt bố mẹ tôi đi vắng, nhà tôi nhất định không khác gì cái chuồng lợn, đùa chứ, lợn cũng sẽ cảm thấy ấm ức ấy, nhà nó còn sạch hơn nhà tôi nhiều. Không có tài cán gì, nhan sắc lại quần chúng, tính tình cực tiểu nhân... Ấy mà... tôi đã tìm được ác ma cho riêng mình rồi!!!…
Lưu Vũ không thích mùa đông, đông ở London lại lạnh đến cắt da cắt thịt. Tuyết trắng cứ ào ào đập vào khung cửa sổ, băng đóng thành từng tảng trên đường, cái lạnh thấu xương ấy len lỏi qua từng lớp vải, chạm vào da thịt ấm nóng. Mặt Lưu Vũ đỏ bừng, hai tay cậu cũng đỏ, đau buốt đến lặng người.Con người ta luôn cô đơn trong từng hơi thở, trong từng bước đi dẫm tan cả băng vụn, chẳng biết kiếm đâu chỗ thu mình khi gió lạnh cứ từ từ ập tới.Vỡ nát cả tâm tư.…
Đi xem mấy anh ấy thế nào ấy mà…