- Anh…thật sự sẽ bỏ cuộc?Vẫn tư thế quay lưng về phía cậu, anh đáp nhẹ tênh:- Anh có thể yêu em cả đời, nhưng không thể cả đời cứ cố chấp khiến cho em yêu anh được. Cái gì cũng có giới hạn của nó, nếu đã không thuộc về mình thì sẽ không bao giờ thuộc về mình. Dù sao cũng tới lúc phải buông nó ra, thà buông sớm sẽ đỡ đau hơn không…?…
"Bởi vì anh giống như caffeine vậy, khiến em không thể ngủ đượcTrái tim em lại vì anh mà đập như điên dại , em ghét anhNhư chất caffeine, em cố giữ khoảng cáchGắng quên anh nhưng không được, em không thể làm được" ( Caffein -Yoseob)Em vẫn luôn yêu anh theo cách ngốc nghếch như vậy ...…
Một người chấp nhận là kẻ chỉ mãi sống trong bóng tối như thể không danh, không phận, thấp kém hơn cả những cô người yêu tình đồn của em ngoài kia, một người hiểu chuyện như thế, em tìm đâu ra người thứ hai?…
Giới thiệu nhân vật JunHyung: con nhà giàu,sang chảnh,học giỏi,ko quan tâm ai,thần tượng của đám nữ sinh và sau này cậu là một rapper nổi tiếngYoseob:dễ thương,học giỏi,ngốc,thiếu nợ,một món nợ nhỏ…
Anh à anh !Có nghe .....Pha lê đang khóc Anh à anh !Hôm nay ...Màu đỏ loang lổ .....Pha lê chảy máu Anh à anh !Hận thù ....Biết đến khi nào mới dừng lại đây ?Đừng để yêu thương trở thành hận thù .....Đừng để thiên sứ trắng trong hoá thành quỷ dữ Bởi vì một khi đã sa chân vào tội lỗiMãi mãi cũng không thể quay đầu lại…
Đoạn tuyệt khúc tình ca trường tồn vĩnh cửu ấy, anh nhận ra, tình yêu vốn chỉ là một canh bạc lúc nhất thời mê loạn, đánh cược một ván, sau mới biết mình đã thua đến không thể ngóc đầu dậy....Đây là câu chuyện nói về góc khuất phía sau ánh hào quang của những con người trẻ tuổi.Chàng nhạc sĩ xuất sắc nhất Hàn Quốc đứng trên đỉnh cao của danh vọng, trong một đêm lại dính vào vụ bê bối trầm trọng đem danh tiếng bản thân vùi dập tới đáy vực.Chàng luật sư vàng của giới luật pháp Hàn Quốc, kiêu ngạo mà lãnh đạm, hoàn hảo nhưng đầy gai góc. Một người con trai đối với cuộc đời chỉ nhìn bằng nửa con mắt ấy, cư nhiên lại đắm chìm trong thanh âm tình yêu mà chàng nhạc sĩ vô tình mang đến cách đây hơn bảy năm.Đây là một câu truyện tình trầm luân không hồi kết nhuốm màu thời gian.…
khi chúng ta là những bông hoa đẹp nhất•tên cũ: tuổi trẻ chúng ta có gì; vô tìnhmain pairings: soonhoon (kwon soonyoung x lee jihoon), meanie (kim mingyu x jeon wonwoo), satzu (chou tzuyu x minatozaki sana), 2yeon (im nayeon x yoo jeongyeon), junhao (wen junhui x xu minghao), cheolhan (choi seungcheol x yoon jeonghan), seoksoo (lee seokmin x hong jisoo), verkwan (chwe hansol vernon x boo seungkwan), michaeng (myoui mina x son chaeyoung), dahmo (hirai momo x kim dahyun)side pairings: nielhyo (kang daniel x park jihyo), minhwan (hwang minhyun x kim jaehwan), crushjoy (shin hyoseob x park sooyoung)warnings: OOC, lowercase, có chửi bậy, còn cái này không biết đặt warning sao nhưng truyện dkhá trẻ trâu máu chó =))))Ở ĐÂY KHÔNG SHIP SEVENTWICE.…
Nằm lăn lộn hôm bữa đến giờ, lăn xong thì quyết định edit cái này vì cái tình yêu to bự của tui với couple Junseob thánh thần đấy. Cực thích mấy fic pink nên cái fic này nó cũng pink luôn ❤️Enjoy ❤️…
Những con người cô đơn , bị bỏ rơi gặp nhau ....... Họ đến bên nhau như để né tránh , lừa dối , để chạy trốn chính mình ..........nhưng có những thứ trước sau cũng phải đối mặt Liệu cuối cùng họ có thể giữ được bản thân mình và hạnh phúc ?…
Đây là lần đầu tiên au viết nên sẽ có rất nhiều sai sótMong các bạn đọc và cho mình ý kiến đề sửa đổiNOTE: fic KHÔNG ĐƯỢC mang ra ngoài wattMong các bạn thông cảm…
Sau 5 năm hẹn hò, cậu nhận ra bản thân đã lạc vào con đường của người đó, mãi mãi không thể dừng lại.Khi cậu cố gắng bước tiếp, cố gắng để cả hai có thể toàn vẹn về sau, thì người ấy lại đột ngột nói lời chia tay.Cậu giống như một đứa trẻ lạc mẹ, hoàn toàn không hiểu tại sao lại như vậy.Chỉ biết gật đầu chấp nhận lời chia tay vô lý ấy. Nhịn đau mà giấu đi cơ thể tàn tạ của mình.Kết thúc chưa hẳn là hết. Đôi khi sau cơn bão này lại là một cơn bão khác đang chờ đợi cậu....…