Tên tổng tài bá đạo lạnh lùng rồi cũng phải mềm lòng trước cô thư kí ngốc nghếch
tổng tài, hành động, tình cảm, kịch tính…
tổng tài, hành động, tình cảm, kịch tính…
by Julietta Juillet 🧚♀️…
Cập nhật sau…
"Cuộc đời con người ngắn ngủi, chúng ta luôn cố gắng tiến về phía trước, hy vọng phía cuối con đường nhìn thấy phong cảnh đẹp. Nhưng khi chúng ta thực sự đến điểm cuối đó, chờ đợi chúng ta lại là phong cảnh nào? Tôi không thể nghĩ ra nên nói chuyện với một vài người... là những người bước lên "chuyến tàu cuối" của cuộc đời. Đối với họ, hành trình sinh mệnh chỉ còn lại trạm cuối cùng, họ muốn dừng chân, ngắm thật nhiều phong cảnh hai bên đường, cho dù chỉ là một bông hoa nở, một chiếc lá rơi... Thì ra, câu chuyện của cuộc đời không giống như tiểu thuyết, câu chuyện của cuộc đời luôn không biết lúc nào thì đột nhiên dừng lại, chỉ còn lại là bông pháo hoa rực rỡ và ngắn ngủi trong ký ức mỗi người. Tôi viết cuốn sách này là muốn ghi lại nhữnh bông pháo hoa xán lạn, rực rỡ nhất ấy." - Diệp Lạc Vô TâmTác giả: Diệp Lạc Vô TâmNgười đăng: Handsomeys…
Nói về thế giới này là của động vật cũng có thể là trái đất khác nên động vật bt đi nói và có zombie nhân vật chính trong chuyện là anh cáo trắng "Leo" và chị cáo trắng "Hana"…
Vận mệnh đưa chúng ta trở lại quá khứ, tìm lại mảnh kí ức bị bỏ quên...Tiêu Mộng Khiết một lần nữa quay về khoảng thời gian năm cô 17 tuổiCô thầm nghĩ sẽ thay đổi tất cả, để lại cho bản thân một thanh xuân rực rỡ nhấtNăm cấp 3 của cô, có tiếng cười, có hạnh phúc, và có cậu ! ---Ghé lại trạm Hồi ức này về đọc từng chương truyện để cảm nhận tâm huyết của tuổi trẻ nèooooWeo commmm <33…
"Bạn ơi, lát đi xuống kia với tui để lấy đồng phục và giấy tờ luôn nhen." Giọng Cẩm Nhung vẫn trong trẻo và đầy hứng khởi như mọi khi. Tôi khẽ gật đầu, mắt chẳng rời nổi màn hình laptop đang sáng trưng. Nhung, Hạ, Giang và Duyệt - bốn cái tên tựa như những nốt nhạc tươi tắn điểm tô thêm sắc màu cho những ngày đầu tiên bỡ ngỡ nơi giảng đường của tôi. Họ là những người bạn mà bất cứ tân sinh viên nào cũng ao ước có được: tốt bụng, chân thành và luôn sẵn lòng chìa tay ra giúp đỡ. Phòng 206 của chúng tôi, cứ ngỡ như một mái nhà thứ hai ấm áp, nơi mà sự sẻ chia và thấu hiểu luôn ngự trị. Ấy vậy mà, giữa cái không gian tưởng chừng như hoàn hảo ấy, lại xuất hiện một "khuyết điểm" khó lòng hòa hợp. Một "nốt trầm" lạc điệu, tạo nên một sự tương phản rõ rệt giữa những người bạn tốt bụng và Yến Như - một người bạn khác biệt, hay theo gen Z chúng tôi gọi là "rắn độc" mà theo motip truyện thì là "trà xanh" đấy. Sự khác biệt ấy không chỉ đơn thuần là về tính cách, lối sống mà còn hứa hẹn những tình huống dở khóc dở cười, thậm chí là những rắc rối không ngờ tới.…