Đối với Viễn Tịch, tình yêu là dư vị của thanh xuân, tươi đẹp và đầy năng động, cùng với những suy nghĩ trông mong vào tương lai của cô và người ấy. Còn đối với Thẩm Phiến, tình yêu của anh cũng chẳng phải là thứ gì quá sôi nổi, quá nhiệt lượng mà chỉ đơn thuần là ở bên cạnh Viễn Tịch, yên lặng trầm ổn, bao dung và yêu thương cô hết mực. " Khoảng cách của thời gian không đáng sợ, đáng sợ là em không muốn cùng anh rút ngắn khoảng cách ấy ".…
Một thế giới nơi mà có những vị thần sinh sống,họ là những người đã tạo ra trái đất,sao hỏa,vvv...họ mạnh đến mức không có gì có thể đánh bại được,nhiệm vụ của họ là bảo vệ sự bình yên của vũ trụcùng với 3 người mạnh nhất,họ sẽ đi khắp vũ trụ để giải cứu 36 hành tinh đang gặp nạn…
" vì sao hai người lại làm như vậy chứ? " Tịch Nhiễm ngồi rạp xuống sau cánh cửa, trước mắt cô là cảnh hoan ái của bạn trai và ả bạn thân cô, là hai người mà cô hết mực tin tưởng. Nước mắt tuôn trào, cô che miệng khóc, mặc cho bên trong căn phòng kia có những âm thanh mờ ám đang phát ra, khiến cho người khác nghe thấy phải tai đỏ tim đập. Phải rồi, Tịch Nhiễm cảm thấy mình thật ngu ngốc, vì đã luôn tự lừa dối bản thân mỗi lần thấy Vân Song không về phòng cả đêm, gọi Thừa Tước nhưng không nhấc máy, và những lần vô tình đọc được những tin nhắn của hắn và ả. Vậy mà cô vẫn luôn ngu ngốc bao che giúp ả đến phòng của bạn trai mình mỗi đêm, tưởng Vân Song ở cùng với bạn trai của cô ấy mà ai ngờ lại đang dây dưa cùng với chính bạn trai của cô? " Chắc là không phải vậy đâu, cậu ấy đã nói là không có gì rồi, chắc là hai người chỉ đang đùa thôi mà...phải không?" Nhưng thực tế đang trước mắt cô, ở trong căn phòng kia, trên chiếc giường kia, là bạn thân của cô và hắn, người đã nói chỉ yêu mình cô, đã cùng cô thề non hẹn biển, đã nói một ngày nào đó sẽ khoác lên người cô một bộ váy cưới trắng tinh khiết, sẽ đeo lên ngón tay cô một chiếc nhẫn màu vàng đồng... -------- " Chúng ta chia tay đi! " cô cố gắng nuốt ngược nước mắt vào trong. Cô muốn khóc lắm, nhưng lại không thể, vì cô đã tự nhủ với lòng mình, hắn không đáng để cho cô phải rơi thêm một giọt lệ nào nữa.--------- " Tôi thích em "Cô sững sờ, người vừa nói ra câu đó lại chính là giáo sư của cô, Dịch Cảnh Lăng?!…
CÂU TRUYỆN XÃY RA Ở TRÁI ĐẤT SỐ 0198 NƠI MÀ CÓ CÁC QUÁI VẬT CỦA TREVOR HENDERSON TỒN TẠI,ARAKI SHIDORI ĐÃ DÙNG STAND CỦA MÌNH ĐỂ DU HÀNH QUA CÁC THẾ GIỚI KHÁC NHƯNG KHÔNG MAY LÀ KHI ĐI QUA THẾ GIỚI CỦA TREVOR THÌ VÔ TÌNH GẶP MỘT SỰ CỐ NHỎ KHIẾN CHO CẬU RƠI VÀO ĐÓ VÀ CŨNG KHIẾN CHO CẬU VÀ STAND HỢP NHẤT LẠI,CHUYỆN GÌ XẼ XÃY RA VỚI ARAKI,ĐỌC TRUYỆN ĐI RỒI SẼ BIẾT…
Tờ mờ sáng, Bình Yên nằm cuộn tròn trên chiếc ghế sô pha cũ, trên tay là chiếc điện thoại đã đôi lần chớp tắt. Cô lặng nghe tiếng trời trút nước ngoài cửa sổ, miệng nhẩm đi nhẩm lại câu cổ ngữ Ấn Độ mà lúc chiều cô vừa đọc được. "Trăm triệu hạt mưa rơi, không hạt nào rơi nhầm chỗ." Trước giờ Bình Yên ghét phải thừa nhận mấy thứ gọi duyên số, định mệnh nhưng hình như ông trời muốn chứng minh cho cô thấy cô sai rồi. Dù cô có tính toán cách mấy thì chuyện cần làm sẽ phải làm, người đến sẽ đến, đi sẽ đi, không thể cưỡng cầu. Rầm rầm. Tiếng gõ cửa ồn ào cắt ngang dòng suy nghĩ của Bình Yên. "Đặng Ninh Bình Yên, cậu mau mở cửa ra." - Khải Duy cả người ướt sũng đứng trước cửa phòng trọ của Bình Yên gào thật lớn cho đến khi đạt được mục đích. "Cậu có điên không? Nửa đêm chạy đến đây la lối om sòm! Có phải cậu thấy tôi chưa đủ xui xẻo, muốn ngày mai chủ trọ đá tôi ra đường mới vừa lòng cậu phải không?" - Bình Yên cộc cằn mở cửa, tặng miễn phí cho Khải Duy một cái lườm sắc lẹm. Tia chớp vụt ngang trời, luồng sáng xanh lam soi rọi căn phòng trong chốc lát, Khải Duy không nói nhiều vội vàng ôm chặt Bình Yên vào lòng. Một tràng tiếng sấm vang dội đập vào màng nhĩ khiến cô gái nhỏ giật thót người, nép sâu vào vòng tay vững chãi của Khải Duy. "Cao giọng cằn nhằn nữa xem nào?" - Khải Duy nhìn Bình Yên, nhếch mép cười nhạt. "Tôi không sợ sấm, giật mình chút thôi!" - Bình Yên cứng miệng phủ nhận."Ừ, cậu không sợ. Là tôi, tôi sợ cậu, được chưa."Đêm tối tịch mịch, đường cong trên khóe môi…
[KNY Đồng Nhân] Con Quỷ Với Đôi Mắt ĐỏTác phẩm:[KNY Đồng Nhân] Con Quỷ Với Đôi Mắt ĐỏTác giả: Lão Thanh CaNguyên tác:Kimetsu Yaiba Zenitsu - Gogoute KoyoharuThể loại:Đồng Nhân, Xuyên Thư, 1vs1, SạchSố chương:Chưa xác địnhTình trạng:Đang tiến hànhVăn án:Nó không phải con người, nó là một con quỷ, một con quỷ khác loài, một con quỷ không có hứng thú với huyết nhục tanh tưởi của nhân loại. Nó thà nghĩ, tiết gà trộn với lạc rang có khi còn thơm hơn máu người.Từ khi sinh ra nó không có gia đình, lúc sau nó cũng không có gia đình. Vì sao ư? Vì nó đã đánh mất gia đình ngay khi vừa có được.Kể vả quá khứ hay tương lai, gia đình đều là một thứ xa xỉ...Có nực cười không? Nực cười lắm, đứa bé mồ côi đánh mất gia đình?Nó tự chuốc say bản thân, đưa mình vào cuộc chơi nguy hiểm và vĩnh hằng. Cho đến ngày kia...Nó gặp được một thiếu niên, nó không phải không tim không phổi, chỉ là nó giấu tâm mình quá sâu, giờ đây gặp được cậu nó sẽ chẳng nề hà mà biểu lộ ra thứ tình cảm mềm yếu của con người... ----Nhân vật: Vai chính: Taiyou, Rengoku Kyoujurou | Vai phụ: nhân vật trong KNY | Cái khác: lệch nguyên tác---P/S:_ Có thể truyện sẽ có yếu tố luyến ái đồng tính. _ Vì là truyện đồng nhân nên có chi tiết sẽ được cải biến so với nguyên tác. _ Nếu muốn mang truyện đi đâu hãy hỏi ý kiến của bổn tác giả, vì đây là sản phẩm được kết tinh từ lao động trí tuệ của bổn tác giả nên nếu mi cướp nó đi thì mi đã vi phạm pháp luật rồi đấy!…