(RhyCap) Forever
Đúng người, đúng thời điểm…
Đúng người, đúng thời điểm…
"Hãy đọc để nhớ lại,để tự hào,và để cầu nguyện cho những Tuổi Thơ sắp ra đời."…
Ahi hi tao đã quay lại,và quý'ss tộc'ss hơn xưaBìa là con mều channel hãm lone.Ko cần care.…
Enigma x alpha, ngọtt…
" lớn hơn một tuổi thì đã sao ? Nhìn chị vẫn còn trẻ chán chưa già được đâu "…
Về cặp Cạp Cá, ai ko đọc xin mời next ra ạ!!…
- ánh trăng đêm nay đẹp nhỉ?- tôi nguyện chết vì nó.…
Vân Phụng FANFIC…
(chưa có mô tả chính thức, theo dõi sẽ biết)…
lần đầu gặp, hình như là trên chuyến tàu cao tốc mang biển số 12.…
Tác giả: Shikigami Ai"Tôi để cảm xúc dâng trào, để đặt bút viết về người tôi thương"Truyện chỉ đăng trên Mangatoon và Wattpad…
Tác giả : Sữa Dừa Pha NướcCouple : Red x Wataru/Lance (Pokemon game) Disclaimer : Tất cả nhân vật thuộc về GameFreak và Nintedo.Ảnh bìa đã được sự cho phép của bạn iu Pluexiee BlueeRate : R16Summary : Những mẩu truyện ngắn và rất ngắn xoay quanh cuộc đời và cuộc tình của cặp đôi quán quân Kanto-Johnto là Red và Wataru.
Minh vua them 930~960Chuc vui ve VươngNhiễm Linh chạy xe vào một tiểu khu cao cấp hào hoa, chiếc xe mui trần đỗ ở trước môt tòa biệt thự. Tang Thiên có chút tò mò, bởi vì hắn cảm thấy hình như trước đây mình đã đến đây, bước xuống xe, nhìn tòa biệt thự trước mặt, đột nhiên nhớ ra, đây không phải là biệt thự của Tô Hàm sao, nhìn Nhiễm Linh yên lặng không nói gì đi vào biệt thự, Tang Thiên không theo sau đi vào, nhớ tới Tô Hàm, hắn không khỏi nghĩ tới trò hoang đường làm cùng Tô Hàm và Tiết Thiên Diệp trước đây.Tu tiên là vô tình hay hữu tình?Hãy dõi theo bước chân của Vương Lâm để biết…
Người ta thường nói "Ta chỉ sống một lần trong đời." Để khích lệ mọi người hãy làm những gì mà mình yêu thích. Tuy nhiên, có quá nhiều thứ ràng buộc chúng ta, khiến ta không thể theo đuổi "ước mơ" của riêng mình. Và tôi, mang theo khát vọng được đắm chìm trong thiên nhiên và sống một cuộc sống đầy những lo toan. Không phải tôi không thể tự do theo đuổi ước mơ của mình, mà phía trước tôi còn nhiều thứ khiến tôi phải để tâm và lo lắng. Mãi đến khi, cuộc sống chỉ còn lại hai từ "chờ đợi" thì tôi mới có thể thanh thản tận hưởng điều mà tôi luôn mong ước bất lâu. Bỏ lại sau lưng bao muộn phiền, tôi như thể được tái sinh trong vọn vẹn vài tháng ngày xuân. Thay vì dành dụm tiền điều trị, tôi xin phép người nhà cho mình được đi đến nơi mà mình yêu thích nhưng chưa từng có dũng khí đi đến. Lạc vào trong biển hoa, cả thế giới dường như chỉ còn mình tôi tồn tại. Đắm mình vào dòng nước xanh ngắt, tôi cứ ngỡ mình đã tan chảy vào đại dương. Một lần được nhìn thấy chân trời vô cực, cứ ngỡ như thiên đường đang ở trước mắt rồi. Sau cùng, tôi trở về nằm trên mùi rơm đầu mùa. Hít hà mùi làng quê quen thuộc. Thực ra, mỗi một người đều có thể đi đến nơi chúng ta muốn đến. Tuy nhiên, còn quá nhiều sự ràng buộc khiến chúng ta không dám buông. Khi đã không còn sự ràng buộc nữa, khi ấy chúng ta mới dũng cảm lựa chọn cách sống riêng của chính mình.…
Tác giả: Myn Ziutruyện cẩu huyết…
gã ăn mày và chiếc búp bê gỗ…
"Hôn phu..."..."Từ hôn luôn đi!"...…
bản tình ca ngọt ngào của em và cậu.…
Tọa độ ( 25;05 ) : Bao Nghi…
Một vài mẩu extra nhỏ của Bully.Đọc phần trước của Bully tại @myeii_cookie nhé.…