[NguyênChâu] Căn hộ 405 và 406
Cuộc chiến có hậu của 2 căn hộ đối diện...…
Cuộc chiến có hậu của 2 căn hộ đối diện...…
"Biển là nguồn sống, là mọi thứ của cuộc đời tôi".…
"Bóng áo xanh trong như bầu trời và nụ cười dịu dàng nhất thế giới..."…
Nghiêm Hạo Tường là học sinh năm hai khóa Tú Tài trường Bưởi. Năm 1943, chiến tranh thế giới thứ hai lan rộng, máy bay quân đồng minh ném bom Hà Nội, một số các lớp khóa Tú Tài trường Bưởi di tản về khu vực Hà Đông (Cầu Đơ), tiếp tục tham gia công tác giáo dục, học tập.Lưu Diệu Văn là con trai út chủ thương lái chuyên kinh doanh vải vóc có tiếng ở phố Hàng Đào, sau này cùng với người hầu thân cận của gia đình di tản về Hà Đông và gặp gỡ lần đầu với Nghiêm Hạo Tường tại đây."Yêu nhau cởi áo cho nhau, Về nhà dối mẹ qua cầu gió bay..."Lòng Tường nặng trĩu...Người ta khóc than xót thương cho số phận ngắn ngủi của một quý công tử trẻ tuổi, hơi khói nhang sộc lên mũi nghe sao cay đắng mà nặng lòng vậy...chỉ có nụ cười dịu dàng của Diệu thân thương trên tấm ảnh in hai màu đen trắng thì vẫn mãi là cả một khoảng trời bình yên.Diệu ơi Diệu à, Diệu mãi mãi là dáng yêu của cả cuộc đời tôi!…
Nguồn: Kho tàng đam mỹ-Fanfic…
Tác giả: Sa Mạc Cuồng Vân 沙漠狂云Cổ trang, trọng sinh, tàn tật260 chương…
Textfic đã được đăng tải trên blog "Wonderwall•Textfic•Văn Nghiêm Văn『文严文』"Textfic: XINGFUHơi hướng: Thanh xuân vườn trường, hiện đại, hài hước...Cảnh báo OOCĐây chỉ là tưởng tượng của tác giả, không gán ghép lên người thật.Textfic sẽ có những từ hơi thô, tác giả sẽ cố gắng lượt bỏ.Mong mọi người đón đọc, nếu thấy nội dung hoặc bất cứ điểm nào không ổn hãy comment góp ý giúp tớ nhé. Yêu cả nhà❤️#Kem…
Bất chợt gặp người giống với thần tượng thì làm sao mà không thíchMùa đông năm đó em gặp anh…
Lời hẹn ước cùng nhau trưởng thành phút chốc trở nên rõ ràng như thếVậy mà anh còn không phân biệt được em là tình bạn hay tình yêu bị bỏ lỡ…
!Không áp dụng lên người người thật!Truyện dựa trên chất xám của tác giả, không re-up dưới mọi hình thức hay trên nền tảng khácCp: Văn Nghiêm Văn…
Nguồn: Kho tàng đam mỹ…
Sanzu ở đây là một tác giả của truyện boylove…
Tác giả: @磷酸丙糖变蔗糖Cre ảnh: @Arvil_Translator: Yunee. Beta reader: River.Lưu ý: - Bản dịch đã được sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up, chuyển ver dưới bất kỳ hình thức nào khi chưa có sự cho phép của Petrichor 464. Nếu có bất kì thắc mắc nào về bản dịch, bản gốc của truyện, các bạn hãy inbox trực tiếp với blog nhé!- Bài dưới được tác giả viết vào dịp Trung Thu nên có một số chi tiết liên quan đến đoạn thời gian này.…
"Cô ta...cô ta là ai vậy?""Không. Con yêu. Con không nên nhắc về người đó""Cô ấy có nguy hiểm không ạ?""Ả ta chính là Độc Dược, là thứ mang đến sự đau đớn, tuyệt vọng, và từ từ nghiền chết con người"…
Hello, Rin đây! Cái này là cái vở lưu hình mị vẽ 'di động' của mị. Tất cả tranh đều là của mị hết á! (Trừ cái hình bìa) Vì mị thích vẽ vcl ra nên cái này sẽ đầy mấy cái hình xấu kinh dị của mị. Anh em xem xong ném đá nhẹ tay kẻo nát nhà mị thì chết. Cảm ơn đã ủng hộ nghén :)Cứ gọi mị là Rùa nghe, cho thân thiện :)…
𝑻𝒉𝒆 𝑴𝒂𝒓𝒌𝒆𝒃 𝒐𝒇 𝒕𝒉𝒆 "𝑳𝒂 𝒍𝒖𝒏𝒆 𝒅𝒆 𝒎𝒊𝒆𝒍"𝚋𝚎𝚝𝚊: 𝚙𝚊𝚗𝚊𝚍𝚘𝚕𝚊𝚗…
Nghiêm Hạo Tường chết trân. Nhìn người ở trước mặt mình. Trong chiếc áo len bằng vải bông nâu ấm áp. Cổ choàng khăn. Dáng vẻ phi thực dịu dàng. Dưới trời gió tuyết mùa đông. Cây gậy bóng chày nằm trong lòng bàn tay im ắng."Anh có thể làm vậy?""Sao lại không?""Nhưng em nghĩ...""Đó là do em nghĩ""Em muốn bảo vệ anh""Trước giờ anh không có nói là cần bất kì ai bảo vệ""Vậy bây giờ chúng ta làm gì?""Làm người tốt"Người đó tưởng hiền lành nhu hoà. Nhưng cũng không hiền lành nhu hoà. Người đó tưởng thư sinh nho nhã. Nhưng cũng không thư sinh nho nhã.Nhưng người đó, lại là "thời quang xán lạn" trong lòng của cậu ta.…
Tôi gặp em...một chiều thu tháng Bảy.Nghiêm Hạo Tường chờ, cũng chờ suốt bảy năm, đem kiên cường và tuổi thiếu niên, gửi hết vào bóng hình còn vương mùi nắng ấy.Nắng trên tóc, trên vai, trên chiếc sơ mi trắng của tuổi học trò, ngày em đến trường, là ngày mà anh thấy thế giới này bỗng chốc thật đẹp.Ta có yêu nhau?.Không. Em còn chẳng biết đến anh cơ mà....Ta có quan tâm đến nhau?.Không. Chỉ có anh quan tâm em thôi, vì em, tất cả anh đều có thể làm được, không được, cũng phải học để làm cho bằng được.Diệu Văn à. Paris đẹp lắm!.Và đẹp hơn, khi tình khúc ấy...có em...…