[ONESHOT] JUNGLI - CÓ LẼ TỚ LÀ ĐỒ NGỐC
…
Kim Gyuvin x Han Yujin…
" ricky là cái đồ ba bồ " ; lowercase…
có lẽ han yujin là tiên cá xui xẻo nhất trên trần đời khi bị dị ứng hải sản.- shortfic -Warning: chưa biết ngày hoàn thành và tiến độ sẽ khá chậm.…
Đây là đứa con thứ 2 của tui về cặp đôi Gyuricky, Có thể là một câu chuyện ướt át, khó thở về Kim Gyuvin và Shen Quanrui. Nó cũng tùy thuộc vào cảm xúc đọc của các reader nữa nạ. Mỗi phần đều là một chuỗi câu chuyện khác nhau. Yêu và yêu, đau vẫn nhớ.…
Vài mẩu tin nhắn của gyujin…
viết vì ngứa tay, đủ ngứa tiếp sẽ viết tiếp…
kim gyuvin đã hứa yêu Shen quanrui cả đời vậy mà lại lừa dối cậu…
đừng 사랑해 vì baby i don't love you anymore.…
[textfic | shimkongz | binmatt ]Gyuvin trên đường đi tậu mớ bánh ngọt thì vô tình va phải người đẹp chân dài.Note: thật ra là chỉ có nửa text thôi, chêm xen vào có mấy dòng ngắn cũn (với mình là thế) nữa cho cảm xúc nó rõ ràng hơn thôi.…
sao đi xin việc cũng gặp nyc vậy???…
Lấy cảm hứng từ 'Mắt biếc' của Nguyễn Nhật Ánh…
Lần đầu viết có sai sót mong mọi người bỏ qua♥️…
án mạng liên hoàn…
Han Yujin sống lặng lẽ như một trang sách chưa mở.Cậu tránh những nơi ồn ào, không thích trò chuyện, và luôn ngồi một mình gần khung cửa sổ - nơi ánh nắng dịu nhất chiếu vào, và tiếng thế giới bên ngoài nghe như đang ở rất xa.Cậu không cần ai hiểu, cũng không muốn ai bước vào không gian của mình.Cho đến khi Kim Gyuvin xuất hiện - với giọng nói ấm như ánh nắng, nụ cười rực rỡ như giữa tháng Sáu, và trái tim đủ lớn để lắng nghe cả những điều không thành lời.Một cậu trai quá yên tĩnh.Một cậu trai quá rực rỡ.Họ gặp nhau trong một mùa nắng lưng chừng, nơi không ai đi tìm ai, nhưng lại chạm vào nhau như một sự tình cờ được sắp đặt từ rất lâu.Đây là một câu chuyện nhẹ như nắng đầu hè, dịu như bản nhạc không lời sau giờ học, và âm ỉ như một thứ cảm xúc không thể gọi tên."Nếu tớ nói nhỏ lại, cậu có nghe được không?""Tớ vẫn luôn nghe. Chỉ là... không biết có nên trả lời."…
rồi em sẽ nhận ra, em đã từng tàn nhẫn với một người thực sự yêu em.…
đừng ôm đừng ômmục rữa rồi…
"người bạn cùng mình trưởng thành liệu có ở bên tớ mãi..."…