Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22: Nhờ mẹ sục cu

Những ngày cuối tháng Năm ở Sài Gòn luôn mang một vẻ oi bức ngột ngạt đến nghẹt thở, khi những cơn mưa rào bất chợt tháng Năm len lỏi qua những tán lá phượng vĩ đỏ rực trên sân trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai, vẽ nên những vệt nước đọng lấp lánh trên mặt đường nhựa bóng loáng sau cơn mưa, nhưng cái nóng ẩm ướt vẫn bám riết lấy da thịt như một lớp áo không thể cởi bỏ. Kỳ thi cuối kỳ 2 lớp 10 đang lù lù kéo đến như một đám mây đen nặng trĩu, mang theo áp lực từ những trang sách vở dày cộm và những bài kiểm tra thử nghiệm ngày càng gay gắt, khiến không khí lớp 10A1 trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết. Những buổi học dài dằng dặc dưới mái hiên rỉ sét vì mưa, với cô Lan chủ nhiệm nghiêm khắc nhắc nhở "Lớp 10 là nền tảng, thi cuối kỳ quyết định cả năm học", và những giờ ra chơi ngắn ngủi nơi lũ con trai tụ tập dưới gốc phượng già để than vãn thay vì đá bóng như mọi khi. Huy kêu ca về những công thức toán học rối rắm "đểu hơn cả gái gú", Tuấn vật lộn với bài thơ "Tràng giang" của Huy Cận "buồn muốn chết", còn Đức thì lẳng lặng ghi chép lại những lỗi sai vào sổ tay nhỏ, đôi mắt ánh lên vẻ kiên trì thầm lặng nhưng mệt mỏi. Minh, như thường lệ, là chỗ dựa cho Nam – cậu bạn thân thiết ấy kiên nhẫn giải thích những bài tập vector trong giờ học nhóm muộn màng ở quán nước ngọt ven đường Điện Biên Phủ, với nụ cười toe toét: "Ê Nam, mày yếu Lý thì tao dạy, giống như chuyền bóng ấy, nhớ hướng và lực là ổn."

Đối với Nam, kỳ thi cuối kỳ 2 không chỉ là những giờ phút căng thẳng với cây bút lướt nhanh trên giấy thi, mà còn là một cuộc chiến nội tâm khốc liệt hơn bao giờ hết, nơi những bí mật thầm kín đang lớn dần trong lòng cậu như những nét màu loang lổ trên bức tranh chưa khô. Những ham muốn ấy, từ đêm dài ngủ cùng mẹ khi cậu viện cớ khó ngủ để sờ ngực bà, xoa nắn núm vú hồng hào lớn lớn và bú mút chúng khiến bà Hà run rẩy đạt đến khoái lạc mơ hồ với tiếng rên khẽ "Nam... con... mẹ... mẹ sướng quá...", thân hình bà uốn éo dưới những chạm khẽ từ con trai, đến khoảnh khắc lễ 30/4 giữa dòng người đông đúc trên đường Lê Duẩn, khi cậu ôm vai cô Tú bảo vệ bà khỏi đám đông chen lấn, chim cậu không ngừng cọ vào bờ mông tròn trịa cong vút của bà qua lớp váy maxi mỏng manh, dẫn đến xuất tinh lên váy bà mà bà không hề hay biết giữa tiếng reo hò diễu binh ầm ĩ – đã khiến cậu trở nên xa cách hơn với chính bản thân mình. Nam tránh những cái ôm ấm áp từ bà Hà mỗi sáng, tránh ánh mắt hiền hậu của bà khi bà gắp thức ăn vào chén cậu, và dành phần lớn thời gian để lang thang một mình trên chiếc xe đạp cũ kỹ qua những con hẻm nhỏ ở Bình Thạnh, nơi cậu có thể suy tư mà không bị ai quấy rầy. Nhưng bài vở thi cử không cho phép cậu nghỉ ngơi; những đêm dài dưới ánh đèn bàn học leo lét trong căn phòng nhỏ hẹp, với cuốn sách Toán giáo khoa đầy công thức đạo hàm rối rắm mở trước mặt, vở bài tập Lý với những sơ đồ vector nguệch ngoạc, và sổ tay vẽ trắng tinh mà cô Tú tặng cậu sau buổi học làm mẫu vẽ người, nơi những nét phác thảo đường cong cơ thể bà trong chiếc váy xanh ngọc chiffon mỏng manh vẫn còn vương mùi màu nước loang lổ – tất cả khiến cậu kiệt sức, đầu óc quay cuồng với những con số và hình ảnh cấm kỵ xen lẫn.

Một buổi tối thứ Tư, khi ông Hải vẫn còn ở công trường muộn vì dự án cầu mới kéo dài giờ làm, căn nhà nhỏ ở Bình Thạnh chìm trong bóng tối oi bức tháng Năm, với tiếng quạt trần kêu vo vo nhẹ nhàng xua tan cái nóng ẩm ướt và tiếng mưa rơi lộp độp trên mái tôn sân sau. Nam ngồi ở bàn học ngổn ngang sách vở, mắt cay xè vì đọc quá lâu, tay cầm bút chì vẽ nguệch ngoạc một sơ đồ lực học trên giấy nháp, nhưng đầu óc cậu cứ lạc lối về những hình ảnh mơ hồ: núm vú hồng hào lớn lớn của mẹ cứng lại dưới lưỡi cậu trong đêm ngủ chung, tiếng rên khẽ "mẹ sướng quá" từ cổ họng bà khi bà đạt khoái lạc, và bờ mông tròn trịa của cô Tú cọ sát vào chim cậu giữa dòng người lễ 30/4, tinh dịch cậu xuất lên váy bà mà bà không hay biết giữa tiếng reo hò diễu binh. Nỗi mệt mỏi dâng trào, không chỉ từ bài vở mà còn từ những xung đột nội tâm, khiến cậu buông bút, dụi mắt và đứng dậy lang thang trong căn nhà chật hẹp. Bà Hà đang tất bật ở bếp, chuẩn bị bữa tối muộn với mùi cá kho tộ cay nồng lan tỏa từ nồi đất sành trên bếp gas, chiếc áo bà ba cotton xanh nhạt ôm sát vóc dáng đầy đặn của bà, mái tóc buộc gọn sau gáy lòa xòa vài sợi vì mồ hôi oi bức: "Con học khuya quá, nghỉ đi con, mệt rồi. Mẹ nấu cơm xong hai mẹ con ăn." Giọng bà ấm áp, đầy lo lắng, bàn tay chai sạn lau mồ hôi trên trán, và Nam gật đầu, quay về phòng với nỗi khao khát đột ngột dâng trào – khao khát được giải tỏa, dù chỉ là một khoảnh khắc riêng tư.

Căn phòng ngủ của mẹ nằm ở cuối hành lang, cửa khép hờ với rèm che mỏng manh lay động theo gió quạt từ sân sau, và Nam lén bước vào, tim đập thình thịch như trống đánh. Không gian quen thuộc với chiếc giường đôi gỗ lim bóng loáng kê sát tường, ga trải giường trắng muốt hơi nhàu nhĩ từ đêm ngủ chung, và mùi xà phòng lá chè thoang thoảng từ giỏ quần áo bẩn ở góc phòng. Nam mở giỏ, tay run run lục lọi, và tìm thấy chiếc quần lót cotton trắng mỏng manh của mẹ – một chiếc nội y đơn giản, vải cotton mềm mại với lớp ren viền mỏng ở mép, còn vương mùi da thịt quen thuộc của bà từ những ngày tất bật bán hàng ở chợ Bình Thạnh. Cậu cầm nó lên, ngón tay lướt qua lớp vải mỏng nơi phần háng – nơi khe âm hộ bà từng co thắt mạnh mẽ dưới nhịp cọ của cậu trong bếp, dịch tiết rỉ ra ướt đẫm – và nỗi rạo rực dâng trào không thể kìm nén nữa. Nam ngồi xuống mép giường, kéo quần ngủ cotton mỏng xuống đùi, chim cậu đã cương cứng từ bao giờ nhảy ra nóng bỏng, đầu khấc hồng hào giật nhẹ dưới ánh đèn ngủ vàng vọt len qua khe cửa. Cậu quấn chiếc quần lót quanh chim mình, lớp vải mỏng ôm sát lấy thân dương vật, cảm nhận mùi da thịt mẹ lan tỏa trên đầu khấc, và bắt đầu vuốt ve chậm rãi – tay phải siết chặt, trượt lên xuống theo nhịp thở dồn dập, tưởng tượng về lồn bà hồng hào mọng nước co thắt quanh chim cậu, núm vú lớn lớn hồng hào dưới miệng cậu khi bà rên rỉ "mẹ sướng quá".

Nét mặt cậu méo xẹo trong khoái lạc tội lỗi, mắt nhắm nghiền với những hình ảnh hỗn loạn: cơ thể mẹ uốn éo dưới những bú mút của cậu trong đêm ngủ chung, lồn bà ẩm ướt thấm qua quần lót khi cậu cọ giữa háng bà trong bếp, và tinh dịch cậu xuất lên quần bà ba mỏng manh với những vệt trắng đục loang lổ. Tay cậu vuốt nhanh hơn, lớp vải quần lót trượt trên da thịt nhạy cảm, đầu khấc chọc vào phần ren viền mỏng nơi khe âm hộ bà từng rỉ dịch, và cậu rên khẽ trong bóng tối: "Mẹ... con... con muốn mẹ..." Khoái cảm dâng trào, tinh dịch sắp phun ra nóng bỏng, nhưng đột ngột, cửa phòng mở ra với tiếng kẹt nhẹ, và bà Hà đứng đó, đôi mắt một mí mở to trong sự bất ngờ kinh hoàng, khuôn mặt bà tái mét dưới ánh đèn ngủ vàng vọt: "Nam... con... con đang làm gì vậy?" Giọng bà thì thầm, đầy sốc và lo lắng, bàn tay chai sạn che miệng, thân hình bà cứng đờ ở cửa phòng với chiếc tạp dề còn vương mùi cá kho tộ.

Nam khựng lại, tay vẫn siết chặt chim mình quấn quanh quần lót mẹ, tinh dịch giật nhẹ nhưng chưa xuất, mặt cậu đỏ bừng như gấc chín với nỗi xấu hổ dâng trào: "Mẹ... con... con xin lỗi... con mệt quá... bài vở thi cuối kỳ... con... con không chịu nổi..." Giọng cậu lắp bắp, nước mắt lăn dài trên má, cậu buông tay, chiếc quần lót rơi xuống sàn với lớp vải mỏng vương mùi da thịt bà, và chim cậu giật giật trong không khí oi bức, đầu khấc hồng hào lấp lánh dịch tiền xuất. Bà Hà bước vào phòng, đóng cửa khẽ khàng sau lưng, đôi mắt bà lướt qua cậu với sự đau đớn xen lẫn yêu thương – đau đớn vì phát hiện con trai thủ dâm với quần lót của mình, yêu thương vì cậu đang lớn lên với những thay đổi khó hiểu của tuổi dậy thì. Bà ngồi xuống mép giường bên cậu, bàn tay chai sạn vuốt nhẹ lưng cậu: "Con... lớn rồi mà... sao con... mẹ là mẹ con... đừng làm vậy con ơi..." Giọng bà run run, nước mắt lăn dài trên má bà, thân hình bà run rẩy dưới lớp áo bà ba mỏng, bầu ngực đầy đặn phập phồng theo nhịp thở dồn dập.

Nam khóc nức nở, ôm chầm lấy mẹ, mặt úp vào ngực bà qua lớp áo: "Mẹ... con xin lỗi... con mệt quá... ôn thi cuối kỳ... bài vở chồng chất... con nhớ mẹ... con... con muốn mẹ giúp con... chỉ một lần thôi... như đêm hôm trước... mẹ... mẹ thủ dâm cho con nhé... con hứa không làm nữa..." Lời van xin ấy tuột ra khỏi miệng cậu một cách tuyệt vọng, đầy khát khao nguyên thủy, cậu siết chặt eo mẹ, mặt ép sát bầu ngực trĩu nặng của bà, cảm nhận núm vú lớn lớn hồng hào cứng lại dưới lớp vải áo bà ba mỏng theo phản ứng cơ thể. Bà Hà khựng lại, thân hình bà cứng đờ dưới cái ôm của con trai, đôi mắt bà khép nghiền với nỗi đấu tranh nội tâm khốc liệt – đấu tranh giữa vai trò người mẹ bảo vệ và tình yêu thương vô bờ cho đứa con trai đang vật lộn với dục vọng tuổi trẻ, sau những khoảnh khắc bà đã để cậu chạm vào cơ thể mình trong bếp hay đêm ngủ chung, đạt khoái lạc tội lỗi với tiếng rên "mẹ sướng quá". Bà thở dài nặng nề, bàn tay chai sạn vuốt lưng cậu: "Con... mẹ... mẹ không biết... lớn rồi mà... nhưng... con mệt học hành... mẹ... mẹ giúp con lần này thôi... lần cuối... đừng van mẹ nữa..." Giọng bà khàn khàn, đầy đắn đo và day dứt, nhưng bà không đẩy cậu ra, chỉ siết chặt cậu hơn, nước mắt lăn dài trên má bà.

Nam ngẩng đầu lên, mắt đỏ hoe nhìn mẹ với nỗi biết ơn xen lẫn khát khao: "Cảm ơn mẹ... con hứa... chỉ lần này..." Cậu nằm ngửa ra giường, kéo quần ngủ xuống đùi, chim cậu nhảy ra nóng bỏng cương cứng, đầu khấc hồng hào giật nhẹ dưới ánh đèn ngủ vàng vọt, thân dương vật gân guốc dài ra theo tuổi dậy thì, lấp lánh dịch tiền xuất. Bà Hà quay mặt đi một giây, đôi má ngăm đen ửng hồng vì xấu hổ, nhưng rồi bà đưa bàn tay chai sạn ra, chạm nhẹ vào đùi cậu để trấn an, rồi nắm lấy chim cậu – bàn tay bà ấm áp, chai sạn từ những năm tháng bán hàng chợ búa ôm sát lấy thân dương vật nóng bỏng, ngón cái vuốt nhẹ đầu khấc khiến cậu run lên với khoái cảm dâng trào. "Mẹ... nhẹ thôi... con... con sướng..." Nam thì thầm, mắt nhắm nghiền, hông cậu nhấc nhẹ theo nhịp tay bà vuốt ve chậm rãi – từ gốc đến đầu, lớp da quy đầu trượt lên xuống dưới bàn tay mẹ, dịch tiền xuất rỉ ra thấm ướt lòng bàn tay bà, mùi mặn tanh lan tỏa trong không khí oi bức phòng ngủ. Bà Hà vuốt nhanh hơn, ngón tay cái xoa nhẹ vòng cương quang nhạy cảm, cảm nhận chim cậu giật giật dưới bàn tay mình, và bà thì thầm: "Con... nhanh lên... mẹ... mẹ giúp con xong ngủ đi... học hành mệt rồi..." Giọng bà khàn khàn, đầy day dứt, nhưng tay bà không dừng lại, siết chặt hơn theo nhịp thở dồn dập của cậu, ngón tay giữa vuốt ve thân dương vật gân guốc, khiến đầu khấc sưng to hơn dưới đầu ngón.

Khoái cảm dâng trào không thể kìm nén nữa, Nam rên khẽ: "Mẹ... con... con sắp... sắp ra..." Hông cậu nhấc cao, chim cậu giật mạnh trong bàn tay mẹ, và tinh dịch phun ra nóng bỏng – những dòng trắng đục bắn tung tóe đầy tay bà, từ lòng bàn tay chai sạn đến cổ tay, một dòng bắn lên ngực bà qua lớp áo bà ba mỏng, thấm ướt vải ở phần bầu ngực đầy đặn, mùi mặn tanh lan tỏa mạnh mẽ trong phòng. Bà Hà khựng lại, bàn tay bà dính đầy tinh dịch nóng bỏng của con trai, những vệt trắng đục loang lổ trên da bà, và bà thì thầm: "Xong rồi con... ngủ đi... mẹ... mẹ lau tay..." Giọng bà run run, đầy khoái cảm mơ hồ từ việc chạm vào con trai, bà lau tay vào mép áo bà ba, những vệt tinh dịch thấm vào vải, và nằm xuống bên cậu, vuốt nhẹ tóc cậu: "Ngủ ngon con nhé. Mai học tiếp." Họ chìm vào giấc ngủ, với hơi ấm từ cơ thể nhau lan tỏa trong đêm khuya oi bức, một bí mật mới – sâu sắc hơn, tội lỗi hơn – đã được khắc sâu giữa mẹ con cậu.

Sài Gòn ngoài cửa sổ vẫn oi bức, với nắng tháng Tư và gió heo may thoang thoảng, và Nam ôm mẹ chặt hơn trong giấc ngủ, lòng đầy khoái lạc xen lẫn tội lỗi, biết rằng hành trình lớp 10 này chỉ mới bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com