Chương 24: Đi bơi cùng cô Tú
Mùa hè năm ấy đến với Sài Gòn như một cơn oi bức bất tận, khi những tán lá phượng vĩ đỏ rực rơi lả tả trên sân trường THPT Nguyễn Thị Minh Khai, nhuộm đỏ cả con đường Nguyễn Đình Chiểu rợp bóng me già cỗi, và những cơn mưa rào bất chợt tháng Sáu len lỏi qua bầu trời xám xịt, để lại những vũng nước đọng lấp lánh trên mặt đường nhựa bóng loáng nhưng không xua tan được cái nóng ẩm ướt bám riết lấy da thịt. Kỳ thi cuối kỳ 2 lớp 10 đã khép lại như một cơn bão tố dữ dội, để lại trong lòng những cậu bé tuổi mới lớn những con điểm số quyết định cả năm học – tám điểm tám trung bình cho Nam, với Văn chín điểm năm rực rỡ như bông phượng đỏ thắm, Toán tám điểm nhờ Minh kiên nhẫn giải thích những công thức logarit rối rắm, và Lý tám điểm hai khiến cậu thở phào nhẹ nhõm sau những đêm dài ôn bài dưới ánh đèn bàn học leo lét ở căn nhà nhỏ quận Bình Thạnh. Kết quả ấy không chỉ là niềm tự hào của ông Hải – người bố kỹ sư xây dựng với đôi bàn tay chai sạn vỗ vai cậu mà giọng trầm ấm vang vọng: "Con trai bố giỏi lắm, lớp 10 kết thúc tốt đẹp, hè này bố mẹ cho con đi du lịch Đà Nẵng" – mà còn là niềm vui của bà Hà, người mẹ bán hàng rong ở chợ Bình Thạnh với nụ cười hiền hậu và nước mắt lăn dài trên má ngăm đen: "Con mẹ học giỏi, mẹ mừng rơi nước mắt. Hè này mẹ dạy con gói bánh xèo ăn cho vui." Nhưng đối với Nam, mùa hè năm ấy không chỉ là những ngày nghỉ dài dằng dặc trước kỳ thi vào lớp 11, với những buổi đá bóng cuồng nhiệt ở công viên Lê Văn Tám cùng lũ bạn lớp 10A1 – Huy khoe khoang về chuyến đi biển Vũng Tàu với gia đình, Tuấn than vãn vì phải theo bố mẹ về quê miền Tây gói bánh ú lá dừa, còn Đức thì lẳng lặng đọc sách tham khảo về lịch sử triều Nguyễn dưới gốc phượng già – mà còn là khoảng thời gian cậu phải đối mặt với những xung đột nội tâm ngày càng sâu sắc, như những cánh hoa phượng rơi lả tả trên sân trường, đẹp đẽ nhưng đầy day dứt.
Vào một buổi chiều thứ Tư, khi nắng tháng Sáu đã ngả bóng vàng vọt trên sân trường, Minh đã gọi điện cho cậu từ quán nước ngọt ven đường Điện Biên Phủ, giọng hào hứng vang vọng qua loa điện thoại Nokia cùi bắp: "Ê Nam, hè nóng bỏ mẹ, mai qua nhà tao đi bơi đi! Mẹ tao rủ, đi công viên nước Đầm Sen, mát lạnh luôn. Tao với mày, mẹ tao dẫn đi, đông vui bỏ xừ." Lời rủ rê ấy tuột ra khỏi miệng cậu bạn thân thiết một cách tự nhiên, nhưng với Nam, chúng như một cơn gió mát khơi dậy nỗi háo hức xen lẫn lo lắng – đi bơi cùng cô Tú đồng nghĩa với việc nhìn bà trong bikini, cơ thể chín muồi lộ ra dưới nắng hè chang chang, những đường cong eo thon hông rộng và bầu ngực đầy đặn căng tròn khiến cậu say mê từ buổi học vẽ làm mẫu. "Ừ, tao đi. Mai mấy giờ?" Nam đáp, giọng cố giữ bình thản, dù tim cậu đập nhanh hơn khi hình dung cảnh ấy – làn da trắng mịn lấp lánh nước hồ bơi, núm vú hồng hào nhỏ nhắn nổi bật dưới lớp bikini mỏng. Minh cười lớn: "Mười giờ sáng, mẹ tao chở tao đón mày ở đầu hẻm. Mang đồ bơi nhé, công viên nước Đầm Sen sóng nhân tạo hay lắm!"
Sáng hôm sau, Nam thức dậy từ bảy giờ, khi ánh nắng tháng Sáu đã len qua rèm cửa sổ mỏng manh, vẽ nên những vệt sáng vàng óng trên sàn nhà lát gạch hoa cũ kỹ. Cậu nằm im một lúc trên chiếc giường đơn cứng ngắc, lắng nghe tiếng bà Hà tất bật chuẩn bị bữa sáng trong góc bếp chật hẹp – tiếng chảo xèo xèo khi chiên trứng ốp la, mùi bánh mì nướng thơm lừng từ lò than tổ ong cũ kỹ. Bà Hà vẫn đối xử với cậu như mọi ngày, với nụ cười ấm áp và những lời dặn dò yêu thương, nhưng Nam nhận ra một chút khác lạ – một sự im lặng thầm lặng, một ánh mắt né tránh khi cậu vô tình chạm tay bà, như thể bà đang đấu tranh nội tâm với những khoái lạc tội lỗi mà bản năng mẹ con đã khơi dậy. Nam bật dậy, tắm rửa sạch sẽ dưới vòi sen sân sau với nước mát lạnh xối xả, cố gắng xua tan những hình ảnh len lỏi: bàn tay mẹ siết chặt chim cậu, ngón tay vuốt ve đầu khấc khiến cậu rên rỉ "mẹ... con sắp ra...", và tinh dịch bắn tung tóe đầy tay bà, mùi mặn tanh lan tỏa trong phòng ngủ oi bức.
Cậu mặc bộ đồ bơi đơn giản – chiếc quần bơi short màu xanh dương rộng thùng thình để che giấu sự hồi hộp, chiếc áo phông trắng ngắn tay, và đôi dép lê cao su cũ kỹ – balo nhỏ chứa khăn tắm và chai nước trên vai. Bà Hà từ bếp bước ra, tay cầm ổ bánh mì kẹp pate còn nóng hổi, đôi mắt một mí hiền hậu ánh lên: "Dậy sớm thế con? Hôm nay đi bơi với bạn hả? Ăn sáng đi kẻo muộn, nắng hè nóng bỏ mẹ." Bà mặc chiếc áo bà ba cotton mỏng màu xanh nhạt, vóc dáng đầy đặn toát lên sự mộc mạc khỏe mạnh, mái tóc buộc gọn sau gáy lòa xòa vài sợi vì mồ hôi oi bức tháng Sáu, và Nam phải quay mặt đi khi ánh mắt vô tình lướt qua đường cong bầu ngực bà dưới lớp vải lỏng lẻo. "Dạ mẹ ơi, Minh rủ con đi công viên nước Đầm Sen với mẹ nó. Mười giờ cô Tú đón con ở đầu hẻm." Nam đáp, ngồi xuống bàn ăn ngoài sân, cắn một miếng bánh giòn tan, vị béo ngậy lan tỏa trên đầu lưỡi. Bà Hà gật đầu, lau tay vào tạp dề, ngồi xuống đối diện cậu: "Cô Tú tốt quá, trẻ đẹp mà hay rủ con đi chơi. Nhớ bôi kem chống nắng nhé, hè nóng da cháy đen." Lời nói ấy vang lên ấm áp, nhưng Nam nhận ra một chút run rẩy thầm lặng trong giọng bà – run rẩy từ những khoảnh khắc bà đã để con trai chạm vào cơ thể mình, đạt khoái lạc với tinh dịch cậu xuất đầy tay bà, và bà lau sạch trong im lặng sau đó mà không một lời trách móc. Cậu nuốt nước bọt, mặt đỏ bừng: "Dạ con nhớ ạ. Mẹ ăn sáng đi, con ăn xong chờ cô Tú."
Mười giờ sáng, tiếng động cơ xe hơi quen thuộc vang vọng từ đầu hẻm, và Nam chạy ra sân với trái tim đập thình thịch. Chiếc Innova màu bạc lấp lánh dưới nắng hè dừng lại bên lề đường, cửa xe mở ra, và Minh bước xuống với balo đồ bơi trên vai, nụ cười toe toét: "Ê Nam, sẵn sàng chưa? Công viên nước Đầm Sen sóng nhân tạo hay lắm, mẹ tao lái xe giỏi, đến nơi nhanh thôi." Sau cậu là cô Tú, bước xuống xe với vẻ trẻ trung năng động của một người mẹ đưa con đi chơi hè – bà mặc chiếc áo phông trắng rộng mỏng manh ôm sát thân trên, chiếc quần short jeans ngắn trên đầu gối lộ ra đôi chân dài thẳng tắp săn chắc từ những buổi đánh cầu lông sáng sớm, mái tóc uốn lọn buộc cao đuôi gà gọn gàng, vài sợi lòa xòa bên tai, và nụ cười ấm áp lộ ra hàm răng trắng đều khi bà nhìn cậu: "Chào cháu Nam! Cô chở Minh đến, hôm nay đi bơi vui nhé. Cháu mang đồ bơi chưa? Công viên nước Đầm Sen đông lắm, nhớ giữ chặt tay cô kẻo lạc." Giọng bà ngọt ngào với khẩu âm miền Nam, khiến Nam đỏ mặt, ánh mắt cậu vô thức lướt qua cơ thể bà – áo phông mỏng ôm sát bầu ngực đầy đặn căng tròn, núm vú hồng hào nhỏ nhắn in hằn mờ ảo qua lớp vải cotton khi bà cúi xuống kiểm tra túi đồ bơi, và quần short jeans ngắn lộ ra phần đùi trắng nõn mịn màng lấp lánh mồ hôi nắng hè. Nỗi rạo rực dâng trào từ bụng dưới, nóng bỏng và nguyên thủy, khiến chim cậu nửa cương cứng dưới lớp quần short thể thao, và cậu phải quay mặt đi: "Dạ chào cô. Cháu mang rồi ạ. Cảm ơn cô đón."
Cả ba lên xe Innova màu bạc, Minh ngồi ghế trước bên mẹ, Nam ngồi ghế sau với balo trên đùi, và cô Tú lái xe khéo léo giữa dòng xe đông đúc hướng về quận 11, nơi công viên nước Đầm Sen nằm nép mình bên hồ nước nhân tạo rộng lớn. Trên đường đi, không khí vui vẻ rộn ràng với những câu chuyện hè: Minh kể về kế hoạch đi biển Đà Nẵng với bố mẹ: "Tao bơi lội giỏi lắm, sóng Đầm Sen chắc tao thắng mày Nam ơi." Cô Tú cười khẽ, liếc cậu qua gương chiếu hậu: "Hai đứa chơi vui nhé, nhưng đừng nghịch quá, hồ sâu. Cô bơi hồi trẻ hay lắm, hồi đại học hay đi hồ bơi quận 3 với bạn bè." Giọng bà ấm áp, xen lẫn chút hồi ức, và Nam gật đầu, ánh mắt cậu lướt qua gương chiếu hậu – khuôn mặt bà rạng rỡ dưới nắng hè len qua kính xe, đôi mắt đen láy long lanh với hàng mi cong vút, và chiếc áo phông mỏng ôm sát bầu ngực đầy đặn nhấp nhô theo nhịp xe xóc nảy, khiến cậu phải cúi đầu xuống balo để kìm nén nỗi rạo rực quen thuộc từ những buổi học vẽ. "Dạ cô bơi giỏi chắc dạy con với Minh nhé," cậu đáp, giọng hơi run, và cô Tú cười lớn: "Được chứ, cô dạy hai đứa bơi ếch, dễ mà vui."
Công viên nước Đầm Sen hiện ra trước mắt như một ốc đảo xanh mát giữa lòng Sài Gòn oi bức, với cổng chính rộng lớn được trang trí bằng những biểu tượng sóng nước xanh ngọc và những cây cọ nhân tạo rợp bóng, tiếng nhạc EDM sôi động vang vọng từ loa phát thanh, và dòng người đổ về từ sáng sớm – những gia đình với trẻ con reo hò bên hồ bơi trẻ em nông cạn, những nhóm bạn trẻ chen chúc ở khu sóng nhân tạo cao chót vót, và những cặp đôi nép sát nhau dưới vòi sen phun nước mát lạnh. Cô Tú đỗ xe ở bãi gửi gần cổng, rồi dẫn hai cậu bé vào với vé tháng Sáu giảm giá: "Vào thôi, đông vui quá. Thay đồ trước nhé, hồ bơi chính ở giữa công viên." Họ tiến vào khu thay đồ – một không gian rộng rãi với những dãy tủ locker sắt sơn xanh, tiếng cười nói rộn ràng từ các phòng thay riêng biệt cho nam và nữ, và mùi clo hồ bơi thoang thoảng xen lẫn kem chống nắng ngọt ngào. Minh vỗ vai Nam: "Tao thay đồ trước, gặp ở hồ bơi nhé. Mẹ tao thay lâu lắm, phụ nữ ấy mà." Minh biến mất vào phòng nam, và cô Tú cười với cậu: "Cháu thay đi, cô thay bên kia. Giữ đồ cẩn thận kẻo lạc." Bà quay vào phòng nữ, thân hình thon thả di chuyển khéo léo giữa đám đông, chiếc quần short jeans ngắn lộ ra phần đùi trắng nõn mịn màng khiến Nam phải nuốt nước bọt.
Nam vào phòng thay nam, cởi áo phông và quần short, mặc chiếc quần bơi short màu xanh dương rộng thùng thình che giấu sự hồi hộp, thân hình gầy guộc cao ráo của cậu bé mười lăm tuổi lộ ra dưới ánh đèn neon trắng, với những đường cơ mờ nhạt từ những trận đá bóng cuối tuần. Cậu bước ra hồ bơi chính, nơi nước xanh ngọc lấp lánh dưới nắng hè, tiếng sóng nhân tạo ùa vào từ máy bơm lớn, và đám đông reo hò bên các trò chơi trượt nước cao chót vót. Minh đã ở đó, mặc quần bơi đỏ rực nhảy ùm xuống hồ nông: "Ê Nam, nước mát lạnh, vào đi!" Nam nhảy theo, nước hồ bơi mát lạnh xối vào da thịt oi bức, và cậu bơi vài vòng ếch vụng về, tiếng nước vỗ ì oạp xen lẫn tiếng cười đùa từ đám đông. Rồi cô Tú xuất hiện từ lối ra phòng thay nữ, và Nam khựng lại giữa hồ, nước ngập đến ngực, ánh mắt cậu dán chặt vào bà – cô Tú mặc bộ bikini hai mảnh màu xanh ngọc lấp lánh dưới nắng, lớp vải mỏng manh ôm sát cơ thể chín muồi như một bức tượng điêu khắc hoàn hảo. Phần trên là chiếc áo ngực bikini tam giác nhỏ xinh, vải lycra co giãn ôm sát bầu ngực đầy đặn căng tròn, núm vú hồng hào nhỏ nhắn nổi bật rõ rệt qua lớp vải mỏng khi bà bước đi, hai dải dây mỏng manh buộc sau gáy và sau lưng lộ ra làn da trắng mịn lấp lánh mồ hôi nắng hè, khe ngực sâu hun hút giữa hai bầu ngực nhấp nhô theo nhịp bước. Phần dưới là chiếc quần bikini đáy thấp, vải mỏng ôm sát hông rộng và bờ mông tròn trịa cong vút, lộ ra phần đùi trắng nõn mịn màng dài thẳng tắp, lớp vải mỏng ở phần trước phác họa rõ nét lớp lông mu đen nhánh tỉa gọn và khe âm hộ khép hờ ẩn hiện dưới lớp lycra co giãn, khiến Nam cảm thấy tim mình đập loạn xạ với nỗi thu hút mãnh liệt – cơ thể bà không phải vẻ đẹp non nớt của tuổi trẻ, mà là sự chín muồi hài hòa, đầy sức sống, với những đường cong mềm mại mời gọi dưới nắng hè chang chang.
Cô Tú cười, nhảy ùm xuống hồ nông bên Minh, nước bắn tung tóe ướt đẫm bikini mỏng, lớp vải dính sát da thịt lộ rõ núm vú hồng hào cứng lại dưới nước mát lạnh, và khe ngực sâu hun hút lấp lánh nước hồ: "Nước mát quá, hai đứa bơi với cô đi! Minh dạy Nam bơi ếch nhé." Minh reo lên, bơi vòng quanh mẹ: "Ok mẹ, Nam vụng lắm, con dạy nó." Nam bơi theo, cố giữ khoảng cách nhưng dòng nước hồ bơi đẩy cậu sát cô Tú hơn, thân hình cậu vô tình chạm nhẹ vào đùi bà dưới nước, làn da trắng mịn ấm áp khiến cậu run lên với nỗi rạo rực dâng trào. Họ bơi cùng nhau ở hồ nông, cô Tú dạy cậu cách đạp chân ếch: "Chân duỗi thẳng rồi khép lại, như thế này cháu ơi." Bà bơi sát cậu, tay bà chạm nhẹ eo cậu dưới nước để hướng dẫn, ngón tay thon thả lướt qua da thịt cậu khiến chim cậu nửa cương cứng dưới quần bơi short, và cậu phải bơi nhanh hơn để che giấu: "Dạ cô dạy hay lắm." Minh cười lớn, bơi vòng quanh: "Mày học chậm quá Nam, để tao chỉ." Nhưng Nam chỉ tập trung vào cô Tú – bikini mỏng dính nước lộ rõ đường cong bầu ngực đầy đặn, núm vú nhỏ nhắn hồng hào nổi bật như hai điểm nhấn quyến rũ dưới nắng hè phản chiếu trên mặt hồ, và khi bà ngoi lên thở, nước hồ nhỏ giọt từ khe ngực sâu hun hút khiến cậu nuốt nước bọt.
Họ chuyển sang hồ sóng nhân tạo, nơi máy bơm lớn tạo sóng ùa vào từ phía xa, tiếng reo hò của đám đông vang vọng như sóng vỗ. Cô Tú bơi sát Nam, tay bà nắm tay cậu để giữ thăng bằng giữa sóng nước: "Giữ chặt cô cháu ơi, sóng mạnh lắm!" Thân hình bà ép sát cậu theo nhịp sóng, bầu ngực đầy đặn cọ nhẹ vào cánh tay cậu qua lớp bikini mỏng ướt sũng, núm vú hồng hào chạm khẽ da thịt cậu khiến cậu run lên với khoái cảm dâng trào, và chim cậu cương cứng hoàn toàn dưới quần bơi short, chọc nhẹ vào đùi bà dưới nước. Minh bơi phía trước, reo hò với sóng: "Yeah, sóng to quá!" Nhưng Nam chỉ cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể cô Tú – làn da trắng mịn lấp lánh nước hồ cọ sát cậu, hông rộng ép vào hông cậu theo nhịp sóng, và cậu thì thầm: "Cô... nước mát quá..." Cô Tú cười, siết chặt tay cậu: "Ừ, mát thật. Cháu bơi giỏi lên rồi đấy."
Đột nhiên, giữa cơn sóng lớn ùa vào từ máy bơm, một đứa trẻ khoảng tám tuổi gần đó – con của một gia đình chơi bơi vui vẻ – vô tình va chạm vào cô Tú trong lúc nhảy cẫng lên theo sóng, tay đứa bé quờ quạng làm đứt dây buộc sau gáy áo ngực bikini của bà. Chiếc áo ngực tam giác nhỏ xinh trượt ra, lộ ra bầu ngực đầy đặn căng tròn trần trụi dưới nắng hè chang chang, núm vú hồng hào nhỏ nhắn nổi bật trên nền da trắng mịn lấp lánh nước hồ, hai quả cầu nhung ấm áp nhấp nhô theo nhịp thở dồn dập của bà. Cô Tú giật mình, tay bà vội che ngực nhưng sóng nước đẩy bà ngã ngửa, và Nam – bơi sát bên – phản xạ nhanh chóng lao đến, ôm lấy bà từ phía sau dưới nước, tay trái vòng qua eo bà siết chặt, tay phải đặt lên bầu ngực trái của bà qua nước hồ, che chắn núm vú hồng hào khỏi ánh mắt đám đông xung quanh. "Cô... con... con che cho cô..." Nam thì thầm, giọng run rẩy, bàn tay cậu ôm sát bầu ngực đầy đặn mềm mại, cảm nhận rõ ràng núm vú nhỏ nhắn cứng lại dưới lòng bàn tay qua lớp nước mát lạnh, đầu ngón tay cậu vô thức vuốt ve vòng cương quang nhạy cảm khiến bà run lên. Cô Tú đỏ mặt, thân hình bà nép sát vào cậu dưới nước, tay bà đặt lên tay cậu trên ngực mình: "Nam... cảm ơn cháu... áo... áo ngực..." Giọng bà thì thầm, đầy xấu hổ nhưng biết ơn, hông bà ép sát vào hông cậu theo nhịp sóng, bờ mông tròn trịa cong vút cọ nhẹ vào chim cậu đã cương cứng từ nãy giờ qua lớp quần bơi short mỏng.
Minh – bơi phía trước – quay đầu lại khi nghe tiếng reo hò của đám đông gần đó, nhìn thấy sự cố và lao xuống nước lặn tìm chiếc áo ngực bikini trôi theo sóng: "Mẹ! Áo mẹ trôi rồi, con tìm đây!" Minh lặn sâu dưới hồ, tay quờ quạng giữa đám bọt nước trắng xóa từ máy bơm, tiếng sóng ùa vào ầm ĩ che lấp mọi âm thanh, và đám đông xung quanh – những gia đình vui chơi bơi lội – chỉ thoáng nhìn rồi quay đi, tiếng cười đùa rộn ràng như không có gì xảy ra. Nam và cô Tú đứng sát nhau dưới nước ngập đến ngực, tay cậu vẫn ôm sát bầu ngực bà từ phía sau, che chắn núm vú hồng hào nhỏ nhắn khỏi ánh nắng hè chang chang phản chiếu trên mặt hồ, lòng bàn tay cậu cảm nhận rõ ràng sự mềm mại đàn hồi của bầu ngực đầy đặn, núm vú cứng ngắc dưới đầu ngón cái khi cậu vô thức xoa nhẹ theo bản năng. "Cô... con... con giữ cho cô... Minh tìm ngay..." Nam thì thầm vào tai bà, hơi thở nóng hổi phả vào gáy bà, và tay phải cậu bắt đầu xoa nắn nhẹ nhàng, ngón tay vuốt ve vòng cương quang nhạy cảm khiến núm vú co lại dưới lòng bàn tay, một dòng điện khoái cảm lan tỏa từ ngực bà xuống bụng dưới. Cô Tú run rẩy, thân hình bà ép sát vào cậu hơn theo nhịp sóng nhân tạo ùa vào, hông bà uốn éo nhẹ theo nhịp xoa nắn: "Nam... cháu... nhẹ thôi... đông người quá... cô... cô xấu hổ..." Giọng bà thì thầm khàn khàn, đầy dục vọng khơi dậy từ những chạm khẽ bất ngờ ấy, bàn tay bà siết chặt tay cậu trên eo mình, nhưng bà không đẩy ra, chỉ nép sát hơn vào cậu dưới nước, lồn bà – ẩn dưới lớp quần bikini đáy thấp mỏng manh – bắt đầu ẩm ướt theo bản năng, dịch tiết rỉ ra thấm qua vải lycra co giãn theo nhịp xoa nắn từ tay cậu.
Sóng nhân tạo tiếp tục ùa vào từ máy bơm lớn, đẩy dòng người xung quanh reo hò nhảy cẫng, và Nam tranh thủ khoảnh khắc ấy, tay phải xoa nắn bầu ngực mạnh hơn, ngón cái và ngón trỏ vuốt ve núm vú hồng hào nhỏ nhắn, bóp nhẹ kéo dài khiến nó đỏ ửng dưới lòng bàn tay cậu, một tiếng rên khẽ thoát ra từ cổ họng bà bị át đi bởi tiếng sóng ầm ĩ: "Nam... cháu... cô... cô sướng..." Bà thì thầm, thân hình bà uốn éo dữ dội hơn dưới nước, hông bà ép sát vào hông cậu, bờ mông tròn trịa cong vút cọ nhẹ vào chim cậu đã cương cứng hoàn toàn qua lớp quần bơi short mỏng, đầu khấc hồng hào chọc vào khe mông qua lớp vải bikini đáy thấp ẩm ướt. Nam tiếp tục massage núm vú, tay phải luồn sang bầu ngực kia từ phía sau, xoa nắn cả hai bầu ngực cùng lúc qua nước hồ mát lạnh, ngón tay bóp núm vú kéo nhẹ khiến chúng cứng ngắc như hai nụ hoa nở dưới cơn mưa rào, và cậu thì thầm vào tai bà: "Cô... con... con giữ cho cô... đừng lo..." Miệng cậu hôn nhẹ lên gáy bà, lưỡi liếm da thịt trắng mịn lấp lánh nước hồ, và tay trái siết eo bà chặt hơn, ngón tay lướt xuống mép quần bikini đáy thấp, vuốt ve phần da thịt ấm áp ngay trên lớp lông mu đen nhánh tỉa gọn.
Cô Tú run rẩy dữ dội hơn, dục vọng khơi dậy mạnh mẽ từ những xoa nắn bất ngờ ấy giữa đám đông công viên nước, lồn bà co thắt mơ hồ dưới lớp bikini mỏng, dịch tiết rỉ ra ướt đẫm vải lycra khiến khe âm hộ hồng hào mở ra theo nhịp thở dồn dập, và bà thì thầm khàn khàn: "Nam... cháu... cô... cô không chịu nổi... đông người quá..." Nhưng bà nép sát hơn vào cậu, hông bà uốn éo ép sát chim cậu giữa khe mông, lớp vải bikini đáy thấp trượt nhẹ theo nhịp sóng, đầu khấc cậu chọc sâu hơn vào da thịt ấm áp của bà qua lớp vải mỏng. Nam massage núm vú nhanh hơn, tay phải bóp nhẹ bầu ngực đầy đặn khiến núm vú co lại dưới ngón tay, một dòng điện khoái cảm lan tỏa từ ngực bà xuống bụng dưới, lồn bà giật mạnh theo nhịp xoa nắn, và bà rên khẽ bị át đi bởi tiếng reo hò của đám đông: "Nam... cô... cô sắp... sắp..." Thân hình bà run rẩy, hông ép sát cậu dữ dội hơn, và Nam cảm nhận rõ ràng lồn bà co thắt qua lớp vải bikini, dịch tiết phun ra ướt đẫm quần bơi short cậu theo nhịp sóng nhân tạo ùa vào, bà đạt cực khoái mơ hồ giữa đám đông công viên nước, tiếng rên dài bị át đi bởi tiếng cười đùa rộn ràng.
Minh nổi lên từ dưới nước sau vài phút lặn tìm, tay cầm chiếc áo ngực bikini tam giác xanh ngọc ướt sũng: "Mẹ! Tìm thấy rồi, sóng đẩy trôi xa quá!" Minh reo lên, bơi đến đưa cho bà, và lúc ấy, Nam đạt đến đỉnh điểm – giữa khoảnh khắc bà quay người nhận áo từ con trai, thân hình bà ép sát cậu lần cuối theo dòng nước, chim cậu giật mạnh giữa khe mông bà, tinh dịch phun ra nóng bỏng, bắn lên bờ mông tròn trịa cong vút của bà qua lớp bikini đáy thấp mỏng manh, những vệt trắng đục loang lổ trên da thịt trắng mịn lấp lánh nước hồ, mùi mặn tanh lan tỏa mơ hồ dưới nước. Cô Tú khựng lại một giây khi nhận áo từ Minh, thân hình bà run rẩy sau cực khoái, và bà cảm nhận rõ ràng dòng tinh dịch nóng bỏng rỉ ra từ cậu thấm vào da mông mình qua lớp vải mỏng – bà quay đầu nhìn cậu với đôi mắt đen láy long lanh đầy bất ngờ và dục vọng khơi dậy, nhưng bà không nói gì, chỉ thì thầm: "Cảm ơn cháu... giữ cô..." rồi quay đi mặc áo ngực dưới nước, núm vú hồng hào vẫn còn đỏ ửng dưới đầu ngón tay cậu, và bà ý thức rõ ràng về những vệt tinh dịch loang lổ trên mông mình, một bí mật mới giữa hai người giữa đám đông công viên nước rộn ràng.
Họ tiếp tục bơi, với Minh reo hò vô tư bên sóng nhân tạo, nhưng Nam và cô Tú giữ khoảng cách gần hơn, ánh mắt bà lướt qua cậu với nụ cười thầm lặng, và cậu biết rằng, khoảnh khắc này sẽ ám ảnh cậu lâu dài – giữa nắng hè chang chang và tiếng cười đùa rộn ràng, một dục vọng mới đã được khơi dậy giữa cậu và người phụ nữ ấy.
Sài Gòn ngoài kia vẫn oi bức, với nắng tháng Sáu và gió heo may thoang thoảng, và Nam bơi sát cô Tú hơn, lòng đầy những suy tư không lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com