Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 33: Đi Bà Nà Hill cùng ba mẹ

Sáng sớm ngày thứ hai tại Đà Nẵng, khi mặt trời vừa ló dạng sau những dãy núi mờ sương bao quanh thành phố, gia đình Nam dậy từ năm giờ rưỡi để chuẩn bị cho chuyến tham quan Bà Nà Hills – khu du lịch nổi tiếng với cáp treo dài nhất thế giới và không khí se lạnh như Đà Lạt giữa miền Trung nắng gió. Không khí phòng khách sạn Furama Resort vẫn còn vương vấn mùi mặn tanh mơ hồ từ đêm khuya hôm qua, khi Nam đụ mẹ đến thấm mệt trong nhà vệ sinh với những nhịp dập mạnh mẽ khiến lồn bà co thắt liên hồi đạt cực khoái, tinh trùng phun ra ngập đầy thành âm đạo co thắt theo mỗi lần xuất tinh thứ ba thứ tư, dịch tiết phun ra nóng bỏng ướt đẫm chim cậu theo nhịp giật dữ dội, và họ quay về giường ngủ với hơi ấm từ cơ thể nhau lan tỏa dưới chăn mỏng, chim cậu ngâm sâu trong lồn bà dư âm đến sáng. Ông Hải là người dậy đầu tiên, thân hình lực lưỡng của ông duỗi thẳng trên giường đôi bên phải với tiếng ngáy khò khè tắt dần, giọng trầm ấm vang lên đầy hào hứng: "Dậy thôi em con, năm rưỡi rồi. Bố gọi xe đưa đón Bà Nà, ăn sáng buffet khách sạn rồi đi luôn." Bà Hà mở mắt, thân hình đầy đặn của bà thả lỏng dưới chăn mỏng với váy ngủ cotton mỏng màu hồng nhạt ướt đẫm dịch tiết và tinh trùng ở phần háng thấm qua vải từ đêm khuya, lồn bà – hồng hào mọng nước ngập đầy tinh trùng cậu phun ra những dòng trắng đục rỉ ra theo đùi ngăm đen mịn màng – vẫn co thắt nhẹ dư âm theo nhịp thở đều đặn. Bà liếc con trai một cái nhanh đầy day dứt xen yêu thương, đôi mắt một mí long lanh dưới ánh đèn ngủ mờ ảo: "Ừ anh, em dậy đây. Nam dậy đi con, mai Bà Nà vui lắm, cáp treo dài nhất thế giới." Nam tỉnh giấc, chim cậu xẹp xuống dần nhưng vẫn nhạy cảm theo hình ảnh từ nhà vệ sinh đêm khuya – lồn mẹ co giật đạt cực khoái lần cuối với dịch tiết phun ra nóng bỏng ngập chim cậu, bà thì thầm khàn khàn "Nam... con... mẹ mệt rồi... ngủ thôi..." – cậu ngồi dậy với nụ cười gượng: "Dạ bố mẹ, con dậy rồi. Bà Nà se lạnh, con mang áo khoác."

Họ nhanh chóng rửa mặt đánh răng trong nhà vệ sinh với nước ngọt mát lạnh từ vòi sen, bà Hà mặc chiếc áo bà ba cotton mỏng màu xanh nhạt thoáng mát cho chuyến đi núi, vóc dáng đầy đặn của bà ôm sát vòng eo hơi đầy đặn dẫn đến hông rộng và bờ mông tròn trịa cong vút, mái tóc buộc gọn sau gáy bằng chiếc lược sừng cũ kỹ. Ông Hải mặc áo sơ mi kẻ caro sạch sẽ và quần jeans thoải mái, thân hình lực lưỡng toát lên sự mạnh mẽ quen thuộc. Nam mặc áo phông xám rộng thùng thình và quần short đen, balo nhỏ trên vai chứa kem chống nắng và nước uống. Bữa sáng buffet tại nhà hàng khách sạn là một bữa tiệc thịnh soạn với bánh mì kẹp pate nóng hổi, phở bò Đà Nẵng thơm lừng sả ớt, và trái cây tươi rói từ cao nguyên – xoài cát Hòa Lộc vàng ươm, chuối sứ ngọt lịm. Ông Hải gắp bánh mì kẹp cho vợ: "Ăn no đi em, Bà Nà cao, lạnh lắm. Bố lo áo khoác cho cả nhà." Bà Hà cười hiền hậu, gắp phở bò cho con trai: "Nam ăn nhiều vào con, leo núi mệt. Mẹ mang nước uống, kẻo khát trên cáp treo." Nam nuốt miếng bánh mì kẹp pate mặn ngọt, vị lan tỏa trên đầu lưỡi, nhưng ánh mắt cậu lướt qua mẹ – váy bà ba xanh nhạt ôm sát bầu ngực trĩu nặng nhấp nhô theo nhịp thở, núm vú lớn lớn hồng hào in hằn mờ ảo qua lớp vải mỏng – khiến cậu nhớ về đêm khuya, khi miệng cậu bú mút núm vú ấy dưới chăn mỏng khiến bà rên rỉ khàn khàn "Nam... con... mẹ sướng...". Nỗi rạo rực dâng trào từ bụng dưới, nhưng cậu kìm nén với nụ cười: "Dạ ngon mẹ ạ. Bà Nà có cầu Vàng đẹp lắm, con chụp ảnh cho mẹ."

Xe đưa đón từ Furama Resort khởi hành lúc sáu giờ ba mươi, một chiếc Toyota Innova màu trắng bạc lăn bánh êm ru trên đường cao tốc ven biển dẫn lên Bà Nà Hills, với gió núi se lạnh thổi qua cửa kính hé mở mang theo mùi thông reo thoang thoảng từ rừng quốc gia. Ông Hải ngồi ghế trước bên tài xế, trò chuyện rôm rả về dự án cầu mới ở Đà Nẵng: "Anh tài xế biết Bà Nà không? Cáp treo dài nhất thế giới, hai mươi phút lên đỉnh núi." Tài xế cười lớn: "Dạ biết chứ anh, Bà Nà như Đà Lạt thu nhỏ, cầu Vàng nổi tiếng, du khách đông lắm. Anh em mình lên sớm tránh nắng." Bà Hà ngồi giữa ghế sau, tay cầm túi vải cũ với đồ ăn vặt – bánh mì kẹp pate và trái cây tươi: "Bà Nà lạnh anh ạ, em mang áo khoác. Nam ngồi cạnh mẹ, gió núi mạnh kẻo cảm." Nam ngồi sát mẹ, balo trên đùi che giấu sự hồi hộp, tay cậu vô thức chạm nhẹ eo bà khi xe xóc nảy nhẹ trên đường núi quanh co: "Dạ mẹ, con khỏe mà. Bà Nà có hầm rượu Debay, con muốn xem." Bà Hà quay sang, nụ cười hiền hậu với đôi mắt một mí ánh lên: "Ừ con, hầm rượu Pháp cổ, mát lạnh. Mẹ chụp ảnh cầu Vàng cho con nhé."

Chuyến xe đưa đón lên Bà Nà Hills kéo dài bốn mươi phút, qua những con đường núi quanh co với rừng thông xanh mướt reo vi vu theo gió, và những bản làng dân tộc thiểu số nép mình dưới thung lũng mờ sương. Bà Nà Hills hiện ra như một châu Âu thu nhỏ giữa miền Trung – ga cáp treo hiện đại với dòng người xếp hàng dài, tiếng loa phát thanh vang vọng "Mời quý khách lên cáp treo tuyến Bà Nà – Morin", và không khí se lạnh 18 độ C khiến du khách mặc áo khoác dày cộm. Ông Hải mua vé nhanh chóng tại quầy, giọng hào hứng: "Vé gia đình, lên đỉnh núi thôi. Cáp treo dài năm cây số, cao nhất thế giới." Họ xếp hàng lên cabin cáp treo kính trong suốt, với gió núi thổi nhẹ qua khe cửa, và cabin lướt êm ru trên dây cáp treo dài bất tận qua rừng thông xanh mướt và thung lũng mờ sương. Bà Hà ngồi giữa, tay siết chặt tay chồng và con trai: "Cao quá anh con ơi, em sợ độ cao." Ông Hải cười lớn: "Không sao em, cáp treo an toàn. Nam chụp ảnh đi con, view đẹp mê ly." Nam ngồi sát mẹ, tay cậu vô thức chạm nhẹ đùi bà qua lớp váy bà ba mỏng khi cabin rung lắc nhẹ theo gió núi, cảm nhận rõ ràng làn da ngăm đen mịn màng ấm áp, và cậu thì thầm: "Mẹ đừng sợ, con ôm mẹ mà." Bà Hà cười gượng, thân hình bà nép sát vào cậu hơn theo nhịp cabin lướt êm ru, hơi ấm từ cơ thể bà lan tỏa khiến Nam run lên dư âm từ đêm khuya – lồn bà ngập tinh trùng cậu phun ra đầy thành âm đạo co thắt theo nhịp giật dữ dội trong nhà vệ sinh.

Cabin cáp treo lên đến đỉnh Bà Nà Hills lúc tám giờ sáng, với không khí se lạnh 18 độ C bao trùm khu du lịch – những con đường lát đá hoa cương bóng loáng dẫn đến Fantasy Park với trò chơi cảm giác mạnh, hầm rượu Debay cổ kính từ thời Pháp, và cầu Vàng nổi tiếng với đôi bàn tay khổng lồ nâng đỡ cây cầu uốn lượn giữa mây trời. Ông Hải dẫn đầu, kéo vali nhỏ với áo khoác: "Lạnh quá em con ơi, mặc áo vào. Đi cầu Vàng trước, chụp ảnh đẹp." Bà Hà mặc áo khoác len mỏng màu xám, vóc dáng đầy đặn của bà ôm sát dưới lớp áo ấm, mái tóc buộc gọn lòa xòa vài sợi theo gió núi vi vu: "Ừ anh, cầu Vàng đẹp lắm. Nam đi với mẹ, gió mạnh kẻo ngã." Nam mặc áo khoác hoodie xám rộng thùng thình, balo trên vai chứa máy ảnh kỹ thuật số nhỏ, thân hình gầy guộc cao ráo của cậu bước đi với đôi chân hơi run se lạnh: "Dạ bố mẹ, cầu Vàng có bàn tay khổng lồ, con chụp ảnh cho cả nhà."

Họ đi bộ ra cầu Vàng – cây cầu uốn lượn dài 150 mét giữa mây trời Bà Nà với đôi bàn tay khổng lồ bằng đá nâng đỡ, gió núi vi vu thổi qua khiến du khách reo hò chụp ảnh, và sương mù lững lờ trôi qua thung lũng xanh mướt bên dưới. Ông Hải pose ảnh với vợ con trước đôi bàn tay khổng lồ: "Chụp đi Nam, bố mẹ ôm nhau đây." Bà Hà cười hiền hậu, vòng tay ôm chồng, thân hình bà nép sát ông Hải với nụ cười ấm áp: "Nam chụp đẹp nhé con, mẹ gửi ảnh cho Minh xem." Nam cầm máy ảnh, chụp liên hồi với tiếng "tách tách" vang lên, nhưng ánh mắt cậu lướt qua mẹ – váy bà ba xanh nhạt phất phơ theo gió núi, bầu ngực trĩu nặng lắc nhẹ dưới lớp áo khoác len mỏng khi bà pose ảnh, và cậu nhớ về đêm khuya, khi tay cậu xoa nắn bầu ngực ấy khiến núm vú lớn lớn hồng hào cứng ngắc dưới ngón tay. Nỗi rạo rực dâng trào, nhưng cậu kìm nén với nụ cười: "Đẹp lắm bố mẹ ơi. Con chụp thêm."

Sau cầu Vàng, họ tham quan Fantasy Park với trò chơi cảm giác mạnh – tàu lượn siêu tốc lao vút qua rừng thông reo vi vu, nhà ma ám với tiếng la hét rộn ràng, và vòng quay ngựa gỗ quay chậm rãi dưới nắng núi se lạnh. Ông Hải chơi tàu lượn với con trai: "Lên đi Nam, cảm giác mạnh bỏ mẹ!" Nam reo hò theo nhịp tàu lượn lao vút, gió núi tạt vào mặt mát lạnh, nhưng bà Hà đứng ngoài với nụ cười: "Mẹ sợ, hai bố con chơi đi. Mẹ chụp ảnh." Tiếp theo là hầm rượu Debay – hầm rượu cổ từ thời Pháp với những thùng gỗ sồi lớn chứa rượu vang đỏ Đà Lạt thơm lừng, không khí mát lạnh 16 độ C khiến du khách mặc áo khoác dày cộm. Ông Hải nếm thử rượu vang: "Ngon quá em, rượu Pháp cổ. Mua chai về Sài Gòn uống." Bà Hà cười: "Ừ anh, mua một chai. Nam thích không con?" Nam gật đầu, nhưng đầu óc cậu lạc lối về cô Tú – người phụ nữ đã chat sex với cậu tối qua dưới bàn ăn hải sản, bà thì thầm qua tin nhắn "cô... cô ra rồi... nhớ cháu..." khi tay bà vuốt lồn ướt át sửa bài vẽ. Cậu nghĩ đến việc mua quà cho cô Tú, một món quà thầm lặng từ Bà Nà Hills.

Họ đi dạo khu làng Pháp với những tòa nhà kiến trúc châu Âu cổ kính, quán cà phê ven đường với ly cà phê sữa đá mát lạnh, và khu chợ quà lưu niệm với những quầy hàng san sát – nón lá Bà Nà in hình cầu Vàng, trà atiso cao nguyên mát gan, mật ong rừng nguyên chất, và những chiếc vòng tay đá phong thủy lấp lánh dưới nắng núi. Nam dừng lại trước quầy quà lưu niệm, ánh mắt cậu lướt qua những món đồ xinh xắn: "Bố mẹ, con mua quà cho cô giáo dạy vẽ nhé. Cô Tú dạy con học thêm, tốt lắm." Ông Hải gật đầu: "Ừ con, mua đi. Bố trả tiền." Bà Hà cười hiền hậu: "Cô Tú hiền hậu, mua quà đẹp cho cô ấy. Mẹ chọn giúp con." Nam chọn một chiếc vòng tay đá thạch anh hồng lAPPED lánh dưới nắng núi – đá thạch anh hồng tượng trưng cho tình yêu và may mắn, viên đá hồng hào nhỏ nhắn treo lủng lẳng trên dây da nâu mềm mại, giá 300 nghìn đồng. "Cái này đẹp mẹ ạ, cô Tú thích màu hồng." Nam nói, lòng đầy suy tư – chiếc vòng tay này sẽ ôm sát cổ tay thon thả của cô Tú, da thịt trắng mịn lấp lánh dưới nắng Sài Gòn khi bà dạy vẽ, và cậu tưởng tượng bà đeo nó khi chat sex với cậu, tay bà vuốt lồn ướt át qua tin nhắn "Nam... cháu... cô nhớ chim cháu...". Bà Hà gật đầu: "Đẹp con ơi, cô Tú đeo hợp. Mẹ mua thêm trà atiso cho cô ấy mát gan."

Ông Hải trả tiền tại quầy, giọng trầm ấm: "Quà cho cô giáo tốt, Nam học giỏi nhờ cô Tú. Mua thêm nón lá Bà Nà cho Minh nhé." Nam gói chiếc vòng tay đá thạch anh hồng vào hộp quà nhỏ xinh với giấy gói hồng nhạt, lòng dâng trào một nỗi khao khát thầm lặng – món quà này không chỉ là lời cảm ơn, mà còn là lời thì thầm cấm kỵ từ những khoảnh khắc dưới hồ bơi Đầm Sen, khi tay cậu ôm sát bầu ngực bà khiến núm vú hồng hào nhỏ nhắn cứng ngắc dưới lòng bàn tay, và tinh dịch phun ra bắn lên mông bà với những vệt trắng đục loang lổ trên da thịt trắng mịn lấp lánh nước hồ. Họ tiếp tục tham quan khu vườn Le Jardin D'Amour với hoa nở rộ bốn mùa – hoa hồng Pháp đỏ rực, hoa cẩm chướng tím ngắt, và hoa hướng dương vàng tươi dưới nắng núi se lạnh. Bà Hà pose ảnh với chồng con giữa vườn hoa: "Đẹp quá anh con ơi, như châu Âu. Nam chụp cho mẹ nhé." Nam chụp liên hồi, nhưng ánh mắt cậu lén lút liếc mẹ – váy bà ba xanh nhạt phất phơ theo gió núi, thân hình đầy đặn uốn éo nhẹ khi bà cúi hái hoa, và cậu nhớ về đêm khuya, khi hông cậu dập sâu vào lồn bà trên giường đôi với tinh trùng ngập đầy thành âm đạo co thắt.

Buổi trưa, họ ăn buffet tại nhà hàng Morin trên đỉnh núi với món Âu Việt hòa quyện – bò bít tết nướng tái vàng ruộm, phở bò Bà Nà thơm lừng sả ớt, và salad rau củ cao nguyên giòn tan. Ông Hải nâng ly nước trái cây: "Ăn no đi em con, chiều xuống núi về khách sạn nghỉ. Bà Nà vui quá." Bà Hà cười: "Ừ anh, mai về Sài Gòn. Nam thích không con?" Nam gật đầu, nuốt miếng bò bít tết mặn ngọt: "Thích lắm mẹ ạ. Con mua quà cho cô Tú rồi, về đưa cô." Chiều ấy, họ xuống núi bằng cáp treo với view thung lũng mờ sương đẹp mê ly, và xe đưa đón về Furama Resort lúc năm giờ chiều với mệt mỏi nhưng vui vẻ. Nam ôm hộp quà vòng tay đá thạch anh hồng trong balo, lòng đầy suy tư – món quà này sẽ là cầu nối cho những khoảnh khắc tiếp theo với cô Tú khi về Sài Gòn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com