Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Ta là ta.

Năm rýỡi sáng tỉnh dậy, chọn một playlist nhạc rồi ðể chúng chạy ngẫu nhiên. Rồi, bài hát ðầu tiên ðón tôi của ngày hôm nay lại nhý một thông ðiệp thôi thúc tôi phải viết.

Những bất ổn ngoài kia, ðôi khi ðẩy chúng ta vào hố sâu của sự bất an không có ðiểm dừng. Dẫu ta có nhủ lòng hàng ngàn lần không sao ðâu.

Bạn thân mến, mọi thứ sẽ nhẹ nhàng và sáng tỏ hõn một cách kỳ diệu lắm, khi bạn thấu hiểu chính mình.

V.I.Lênin cho rằng: "Ý thức là hình ảnh chủ quan của thế giới khách quan". Tại sao lại nói vậy? Hãy chậm lại, và quan sát. Bạn có ðể ý không? Có ðôi khi (thậm chí là luôn luôn) chúng ta phản ứng với thế giới theo những cách rất khác nhau. Có ngýời thấy khó chịu và bối rối trýớc một bữa tiệc (dành cho mình) bất ngờ không báo trýớc. Có ngýời lại xúc ðộng ðến nhảy cẫng lên reo hò với ðôi mắt cong cong. Cùng một vấn ðề, chúng ta có những quan ðiểm khác nhau.

Trýớc ðây, tôi không hiểu ðiều ấy. Tôi từng lén lún tập hợp bạn bè ðể tổ chức một buổi sinh nhật bất ngờ dành cho bạn tôi. Tôi ðã hí hửng tin rằng, bạn sẽ vui ðến ðiên lên khi thấy chúng tôi ðột nhiên xuất hiện nhý vậy. Vì chúng tôi nhớ ðến ngày bạn chào ðời. Nhýng thực tế lại ðánh gãy ảo mộng ðó của tôi. Bạn ngập ngừng, né tránh, và "ðuổi khéo" chúng tôi về. Ngày ấy, tôi tổn thýõng sâu sắc và thầm nhủ rằng tôi sẽ chẳng thèm ðể ý bạn thêm lần nào nữa. Nhýng khi thời gian dần trôi ði, trầm lắng ðýa tôi về miền suy týởng. Một nãm. Hai nãm. Ba nãm... Vào lúc tôi soi chiếu lại quá khứ, tôi hiểu rằng thế giới trong mắt mỗi ngýời là khác nhau. Tôi chýa từng hỏi lại bạn vì sao nãm ấy bạn có phản ứng nhý thế. Nhýng tôi ðã có thể ðồng cảm với hành vi ðó, và chẳng xuất hiện rạn nứt nào giữa chúng tôi cả. Chúng tôi vẫn trao cho nhau những dịu dàng, tử tế mà một ngýời bạn có thể trao ði.

Sẽ thật khó khãn khi chúng ta dùng một "tiêu chuẩn" chung của thế giới ðể áp riêng vào cá nhân.

Công việc trýớc ðó của tôi là một trải nghiệm tuyệt vời và thay ðổi tôi nhiều lắm. Tôi nhận ra sứ mệnh của giáo dục và trách nhiệm hõn với con trẻ, một cách mạnh mẽ hõn bao giờ hết. Nhýng tôi cũng có khoảng thời gian bất an và nghi ngờ bản thân. Tôi chýa bao giờ ngừng ðánh giá bản thân là kẻ yếu ðuối. Vì tôi ðã nhìn thế giới theo các giá trị khách quan mà mù mịt trýớc các giá trị chủ quan - ðiều là, nguồn gốc gây ra sự khổ ðau cho chúng ta. Tại sao ngýời khác làm quần quật hõn mình, hết ngày này qua ngày khác, họ có thấy rối rắm hay kiệt sức ðâu? Mà sao tôi lại kiệt quệ sớm ðến thế! "Mình thật yếu ðuối và vô dụng" _ tôi ðã từng ðầu ðộc bản thân bằng suy nghĩ ðó, không chỉ một lần.

Chỉ mãi ðến khi tôi tách mình ra khỏi dòng chảy thời gian, ðứng ðó quan sát quá khứ, tôi mới phát hiện, vấn ðề xảy ra khi tôi bất ngờ cần dành cả thứ 7 cho công việc trong suốt 10 tuần. Và khi sự kiện ðó kết thúc, tôi lại lao ngay vào một sự kiện khác tất bật hõn. Thế có nghĩa là, tôi cần thời gian nghỉ ngõi ít nhất là hai ngày cuối tuần (hoặc một khoảng thời gian linh hoạt), ðể có thể phục hồi lại nãng lýợng. Ðó là ðiều cõ thể tôi cần. Có vẻ bất lịch sự với cõ thể khi tôi ðối xử với nó theo tiêu chuẩn của một cõ thể khác không phải là nó. Tôi ðã bỏ qua dấu hiệu của cõ thể và liên tục lặp lại tình huống qua hầu hết những công việc tôi làm và kết quả lần nào cũng ðắng!

Sẽ thật khó khăn khi chúng ta dùng một "tiêu chuẩn" chung của thế giới để áp riêng vào cá nhân.

Bạn thân mến, ðó là lý do vì sao chúng ta cần hiểu chúng ta. Sao chúng ta không tạm khoan, gác những tiêu chuẩn chung lại, ðể ði tìm chính mình? Tôi không nói rằng những tiêu chuẩn khách quan là vô dụng, nhýng có một ðiều chắc chắn, nó không phù hợp với tất cả mọi ngýời. Ðó là lý do vì sao chúng ta cần hiểu những giá trị bên trong chúng ta. Và quan trọng hõn hết: lắng nghe cõ thể. Cõ thể là ngýời bạn tri kỷ và hiểu chúng ta hõn ai khác. Nó sẽ lên tiếng vào thời ðiểm quan trọng. Tất nhiên, ðừng quên rằng cõ thể bao gồm cõ thể vật lý và cõ thể tâm lý. Tại sao bạn cho phép mình ðýợc nghỉ ngõi, sốt ruột chạy ðến bệnh viện ngay mỗi khi bạn ðau bụng, ðau ðầu, hay bất kỳ dấu hiệu nào khác khiến bạn ðau ðớn và lo âu về thể xác mà lại bỏ qua những kiệt quệ, rối rắm, hoang mang và bất an về tinh thần?

Bạn sẽ phải kinh ngạc khi lắng nghe cõ thể của mình ðấy! Tin tôi ði.

Tôi thích quan sát những câu chuyện. Và kể những câu chuyện. Vì không có cách nào hiệu quả và triệt ðể hõn việc một ngýời quan sát và suy ngẫm ðể tìm ra ðáp án cho mình. Steven Sloman cùng Philip Fernbach từng viết trong cuốn sách "The Knowledge Illusion: Why We Never Think Alone": "Tri thức tồn tại ở những thứ chúng ta làm ra, trong cõ thể chúng ta, tại nõi làm việc và ở các cá nhân khác [...] Ðôi khi, chúng ta có thể sửa một thiết bị hoặc chiếc xe ðạp chỉ bằng cách quan sát chúng hoạt ðộng. Thỉnh thoảng, những lỗi sai trở nên rõ ràng hõn khi bạn chịu khó quan sát."

Bạn thân mến, hạnh phúc là nội tại. Có ðôi khi, chúng ta cần thời gian ðể tiêu hóa những gì chúng ta ðã trải qua. Nếu chúng ta cứ mải miết, vội vã tiến về týõng lai mà chẳng nhìn về quá khứ hay ðứng ngay ở hiện tại, phải chãng chúng ta sẽ bỏ qua mất những ðiều quan trọng phải học và cứ lặp ði lặp lại ðau khổ cho ðến khi chúng ta kiệt quệ mới nhận ra?

Thương bạn, những ngýời trẻ ðang vùng vẫy trong lo âu. Tôi luôn mong cầu mọi ðiều tốt lành ðến với bạn. Nhýng có ðôi khi, có những vấn ðề, không ai thay ðýợc vai trò của chúng ta ngoài chính chúng ta. Vậy nên tất cả những gì tôi có thể làm, là kể những câu chuyện. Có lẽ ðây là sứ mệnh của tôi.

Mong bạn an yên!

2.11.23

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #selflove