Chương 2: Muốn ăn
Chương 2 muốn ăn
Ngoài phòng bí thư Văn nghẹn họng nhìn trân trối mà nhìn trước mắt tiểu minh tinh —— Boss mới vào phòng, cái này tiểu minh tinh liền vội vàng ra thang máy đi vào nơi này.
Bí thư Văn hoàn toàn mê mang: Nếu cái kia lấy được phòng tạp muốn bò giường tiểu minh tinh ở chỗ này, kia trong phòng bị rương rương hạ dược là ai......
Khuôn mặt giảo hảo tiểu minh tinh nhìn đứng ở cửa bí thư, tròng mắt quay tròn xoay hạ, hắn vuốt ve trong túi phòng tạp, vẻ mặt vô tội nói: "Sơ tổng muốn ta tới nơi này tìm hắn."
Bí thư văn trên mũi là một bộ tơ vàng mắt kính, trông lịch sự văn nhã tính tình tốt bộ dáng, hắn hít sâu một hơi, bình tĩnh lại bất đắc dĩ mà nhìn về phía đối phương.
Rương rương cả người tránh ở bí thư phía sau nắm chặt vạt áo của hắn, mí mắt không nháy mà nhìn chằm chằm trần nhà ngây ngốc, gầy yếu cơ thể hơi hơi run —— Dường như thực sợ hãi người.
Tiểu minh tinh lấy ra phòng tạp đang muốn mở cửa, đột nhiên dừng lại.
Không biết làm sao, hắn đột nhiên cảm thấy thực lãnh, nâng đầu, liền thẳng tắp đối diện bí thư vẫn không nhúc nhích tròng mắt.
Tròng mắt kia như vô cơ chất nùng lục, giống gió êm sóng lặng màu xanh lục nước sâu, trung tâm dạng ám sắc ảnh, rất mỹ lệ nhan sắc, tiểu minh tinh lại cảm thấy da đầu tê dại, hắn phảng phất thấy được chân chính hồ sóng, hơn nữa sâu không thấy đáy......
Màu xanh lục thủy luôn là thật tĩnh lặng, thực ám, mặt nước ôn hòa vô hại...... Nhưng người bản năng sợ hãi loại nước như vậy......
Hành lang yên tĩnh đến mức tận cùng, đỉnh đầu đèn như cũ sáng chói mắt, tiểu minh tinh lại không tự giác mà ngừng thở lùi về phía sau hai bước, xoay người rời đi hành lang.
Bí thư Văn nhẹ nhàng thở ra, vẻ mặt hắn phức tạp mà nhìn về phía cửa, cuối cùng vẫn là xách lên túi bọc xác ôm lấy phía sau thiếu niên rời đi.
Vừa đi hắn vừa bất đắc dĩ nói: "Rương rương, ở chỗ này sinh hoạt ngươi không thể vẫn sợ hãi NPC."
Rương rương cúi đầu, mất mát nói: "Vâng."
Bí thư Văn thanh âm chậm lại: "Không sao, từ từ quen."
Rương rương gật gật đầu, lại tiểu tâm cẩn thận hỏi: "...... NPC kia, sẽ không có việc gì sao?"
Boss thật đáng sợ, bị Boss ăn luôn, thật đáng thương......
Hơn nữa, anh Văn đã dạy, NPC không phải đồ ăn, kể cả Boss dịch dạ dày cũng không thể tiêu hóa NPC.
Bí thư Văn nghe vậy đau đầu mà nhéo nhéo giữa mày, không có trả lời.
......
Lúc này trong phòng.
Cao lớn tuấn mỹ nam nhân ngồi ở mép giường, cúi người xuống, lạnh băng chóp mũi nhẹ ngửi thanh niên gương mặt cùng cổ, cuối cùng ngừng ở thanh niên khẽ nhếch mềm mại bên môi.
Nam nhân vẫn duy trì nhân loại bộ dáng, trên mặt mang theo kỳ dị mỉm cười, một cánh tay cũng đã cùng hắc ám hòa hợp nhất thể, ống tay áo bị căng đến biến hình, bên trong phảng phất có cái gì ở chậm rãi kích động......
Một cái xúc tua lớn màu thâm lam chậm rãi bò lên trên Trì Liễu yếu ớt cổ, lạnh băng dính nị giác hút ở trên trắng nõn tinh tế làn da mấp máy, chậm rãi quấn quanh theo thanh niên cổ......
Không thể diễn tả sợ hãi như bản năng sinh ra, leo lên sống lưng , Trì Liễu "Uhm" một tiếng, phiếm hồng đốt ngón tay đột nhiên nắm chặt khăn trải giường......
Chóp mũi tràn đầy mùi thơm lạ lùng lạnh như băng làm người choáng váng, cậu cọ mặt vào khăn trải giường vô lực giãy giụa muốn thoát khỏi những cái quỷ dị xúc tua đó, không thay đổi được gì, cậu muốn nhìn rõ ràng trước mắt rốt cuộc là ai, thị lực lại không biết bị cái gì cướp đoạt, chỉ nhìn đến một mảnh chói mắt thấm ướt đỏ thẫm...... Đôi mắt cậu đang đổ máu à......
Xúc tua tiếp tục di chuyển về phía trước, leo lên thanh niên che kín đỏ ửng gương mặt, trong giác hút rậm rạp tuyết trắng răng nhọn bị giấu đến bên trong, trở nên mềm mại giác hút vách trong phảng phất có sinh mệnh hấp thụ ở thanh niên trên mặt, tham lam mà hút những cái đó...... Màu trắng ngà rượu......
Thanh niên thân thể khó nhịn mà vặn vẹo, nam nhân tuấn mỹ trên mặt lúc này hiện lên si mê ửng đỏ —— rượu bôi trên người tiểu tín đồ này làm hắn có loại xa xưa hoài niệm......
Độn tròn mềm mại xúc tua tiêm lúc này rốt cuộc thăm tiến thanh niên ấm áp khoang miệng, một tấc không rơi xuống cướp đoạt mềm mại khoang miệng rượu......
"Ngô...... Ngô......"
Sợ hãi cùng dục vọng đồng thời cắn nuốt Trì Liễu, cậu cảm thấy cáp cốt lên men, miệng bởi vì bị căng ra, không thể khống chế mà chảy ra nước bọt, cậu cảm thấy, chính mình nhất định điên rồi mới muốn càng nhiều......
......
Những cái xúc tua đó khi cướp đoạt xong cuối cùng một giọt rượu liền lưu luyến mà rời đi, trước khi rời đi, trên xúc tua mỗi một con giác hút đều nhịn không được đụng mà vào thanh niên mềm mại, điềm mỹ lưỡi.
Nam nhân mặt mang kỳ dị mỉm cười tò mò mà nhìn xuống gắt gao cau mày Trì Liễu, thoả mãn mà dư vị vừa mới nhấm nháp đến làm hắn hoài niệm rượu.
Hắn không chán ghét cái này lấy thân thể vì vật chứa vì hắn dâng lên rượu ngon NPC tiểu tín đồ, cho nên có thể thỏa mãn hắn không màng tất cả muốn tới gần chính mình thành kính tâm nguyện —— chỉ giới hạn đêm nay.
Vì thế nam nhân ở Trì Liễu bên cạnh nằm ngửa, mu bàn tay giao điệp đặt ở trước ngực, nhắm hai mắt lại —— tư thế ngủ tiêu chuẩn đến giống một cái thi thể, không có hô hấp lồng ngực cũng không có phập phồng.
Không biết có phải hay không hắn ảo giác, rõ ràng tiểu tín đồ trên người đã không có bất luận cái gì một giọt rượu, hắn lại vẫn như cũ cảm thấy...... thơm quá......
......
Trì Liễu nhắm hai mắt khó chịu mà nắm chặt khăn trải giường, từ trước đến nay tính tình tốt cậu lần đầu tiên có chút tức giận.
Cậu đang sống rất tốt bị đèn treo đè chết đã đủ xui xẻo, gần chết trước không có hắn muốn nhìn đèn kéo quân, còn phải mơ một cái không thể hiểu được mộng xuân.
Mộng xuân thì đã đành, trong mộng cậu tên đó rốt cuộc đang làm cái gì, cậu đều khó chịu như vậy hắn còn tiêu cực lãn công, làm đến một nửa thế nhưng liền không có......
Trước khi chết cuối cùng một cái mộng xuân đều không tốt, còn có hay không thiên lý......
Cậu cắn chặt răng, mềm mại mà trở thân, chóp mũi đụng vào nam nhân cánh tay, mềm mại thân thể rướn về phía trước, mặt cậu liền dán ở đối phương lạnh lạnh cổ, cậu run tay ở nam nhân trên người sờ soạng, tháo nam nhân tây trang cúc......
Sơ Kỳ bỗng nhiên mở mắt, con ngươi bên cạnh có ánh sáng đỏ lướt qua giây lát, chỗ cổ ấm áp hô hấp làm hắn...... Có chút ngứa......
Hắn nghiêng đầu nhìn về phía ở trên người hắn động tác NPC tiểu tín đồ, khó được tò mò hỏi: "Ngươi đang làm cái gì?"
NPC tiểu tín đồ muốn ước nguyện vọng mới sao?
Trì Liễu thanh âm khàn khàn đến dọa người, dính mềm đến giống tan ra nước đường, lại không có gì tức giận: "...... Ngủ ngươi."
Dứt lời một cái tay khác dùng sức giữ chặt nam nhân đã bị cởi bỏ cổ áo, hôn lên nam nhân môi.
Sơ Kỳ mở to hai mắt, con ngươi dần dần bị bản năng nảy lên màu đỏ tươi lấp đầy, trên mặt lại như cũ là nào đó quỷ dị thiên chân cùng tò mò.
Lạnh băng mùi thơm lạ lùng phía sau tiếp trước chui vào khoang miệng, Trì Liễu rốt cuộc phát ra thanh âm thoải mái than thở, tay cậu theo đối phương mở ra vạt áo chui đi vào, mềm mại lòng bàn tay dán lên nam nhân đồng dạng lạnh như băng cơ ngực......
Sơ Kỳ đầu lưỡi thời cơ này giới tính địa chấn hạ, rốt cuộc cùng thanh niên lưỡi hoàn toàn giao triền, khoang miệng của cậu cùng rượu hoàn toàn bất đồng càng thêm mê người vị ngọt, màu đỏ tươi lan tràn đến tròng trắng mắt, cuối cùng lấp đầy toàn bộ hốc mắt......
Dịch dạ dày của hắn vô pháp tiêu hóa NPC, lúc này, không thể khống chế khủng bố "Muốn ăn" lại bắt đầu chậm rãi chiếm cứ thân thể hắn......
Cái này tiểu tín đồ, quá thơm......
Trì Liễu cả người đắm chìm ở cái kia thoải mái hôn, tay dán ở nam nhân hoàn mỹ cơ bụng, chậm rãi di chuyển xuống dưới......
Ở cậu nhìn không đến phương hướng, toàn bộ không gian hắc ám đều bạo khởi kích động......
"Ngô......" Trì Liễu trong cổ họng đột nhiên phát ra một tiếng sắc nhọn ô nuốt, đơn bạc quần áo không biết bị cái gì kích động, thực mau vỡ thành từng mảnh mảnh nhỏ......
Ở bị hoàn toàn cắn nuốt trước, Trì Liễu cơ hồ sắp vỡ vụn trong ý thức nghe thấy đối phương như có thực chất si mê thanh âm: "Thơm quá......"
Ngực cậu yếu ớt mà rung động, yết hầu lại không cách nào khâu ra hoàn chỉnh câu chữ......
Màu đỏ tươi cùng như có sinh mệnh hắc ám rốt cuộc hoàn toàn "Ăn" Trì Liễu......
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com