Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Phong Miên [6]

Phía trên sân thượng của một tòa nhà cách đó không xa, Shigaraki Tomura cầm ống nhòm đã quan sát mọi chuyện từ đầu đến cuối.

Biểu cảm phía sau cánh tay gắn trên mặt hắn là có chút bất ngờ khi nhìn thấy Yui. Sau đó hắn lại cười chua chát, chính là điệu cười mà lần đầu tiên Kurogiri thấy ở Tomura.

"Yui. Cuối cùng cũng tìm thấy em rồi."

Phía bên dưới, Yui không lí do mà rùng mình một cái.

. . .

Những chuyện kinh khủng mà nhóm Midoriya trải qua chỉ diễn ra trong một đêm.

"Giờ ngẫm lại, thì đúng là ác liệt thật."

"Ừm."

Todoroki, Midoriya, Yui và Iida, ai cũng băng bó chân tay. Nếu nói đến chấn thương nặng nhất, chắc phải nói đến Midoriya rồi. Yui đung đưa chân trên giường, tay quấn một lớp vải trắng.

Lần này cũng là do nó sơ suất nên mới dính một đòn như thế này. Thậm chí là nó còn tự trách vì đã để Todoroki bị thương nữa cơ. Dù đã biết trước tương lai rồi mà nó vẫn không thể ngăn chặn được mấy con dao găm vào tay cậu ấy, nhưng mà thôi, ít ra thì tình thế vẫn được cứu vãn được đôi chút.

"Sau cú bộc phát cuối cùng ấy, tớ đã nghĩ việc tụi mình còn sống, đúng là phép màu." Midoriya dùng tay sờ nhẹ bắp chân đang băng bó của mình, "Nhìn đi, nếu lúc đó hắn muốn giết tớ, thì chắc cũng giết được rồi."

"Ừm, hắn đã để cho chúng ta sống."

Yui chăm chú ngắm Todoroki, nó chỉ định ngắm chút cho đỡ nhớ thôi, không ngờ lúc ấy Todoroki lại đưa mắt nhìn sang.

"Mặt tớ dính gì à?"

"Ơ, không phải..."

Yui có chút ngại ngùng liếc mắt đi chỗ khác. Nhục quá đi mất, đã nhìn lén người ta rồi còn bị phát hiện.

Cạch.

"Chà, tỉnh hết rồi hả các thương binh?"

Cánh cửa mở ra, lão già nhỏ tí bước vào với vị anh hùng mà Iida thực tập, cùng với một người nữa trông cao lớn hơn nhiều, ông ta mặc vest đen trông rất chỉnh tề.

"Ta muốn sạc chú mày một trận quá, nhưng chúng ta phải tiếp khách trước đã." Gran Torino nói với Midoriya rồi hướng mắt về phía sau, "Đây là cảnh sát trưởng sở cảnh sát Hosu, ngài Tsuragamae Kenji."

"Các cháu cứ ngồi đi, woof." Ngài cảnh sát trưởng nói khi thấy Iida và Todoroki đứng dậy, cả Yui cũng muốn đứng dậy cho đỡ bất lịch sự.

"Bốn người các cháu là những học sinh trường U.A dã đánh bại kẻ diệt anh hùng có đúng không, woof?"

"Woof?"

Dù đã nghe một lần rồi, nhưng Yui vẫn chăm chú lắng nghe những gì chú ấy nói thêm lần nữa. Ừm thì, cũng là nói đến việc kẻ diệt anh hữu hùng đang trong quá trình điều trị các vết thương như gãy xương và bỏng da. Nhưng những điều chú ấy nói sau đây mới là quan trọng.

Vào đầu kỉ siêu năng, vì coi trọng lãnh đạo và chuẩn mực nên cảnh sát không sử dụng kosei như "vũ khí". Sau đó nghề "anh hùng" bùng nổ và nhanh chóng lấp đầy khoảng trống ấy. Vũ lực cá nhân là một sức mạnh rất dễ để giết người. Đó vốn là một việc làm đáng bị công chúng lên án, nhưng nó lại được mọi người chấp nhận, vì những người đi trước đã tuân thủ đạo đức và luật lệ. Mặt khác, những kẻ không đủ điều kiện mà lại dám dùng kosei gây thiệt hại khi không được lực lượng bảo an cho phép thì dù đối thủ có là kẻ diệt anh hùng đi nữa, hành động của bọn nó vẫn bị coi là vi phạm nghiêm trọng về mặt pháp luật.

"Nói tóm lại, bốn người các cháu, cũng như ba anh hùng chuyên nghiệp Endeavor, Manual, Gran Torino, cả bảy người sẽ phải chịu hình phạt thích đáng."

Sao Yui lại có thể quên được điều này chứ, phải tham gia cuộc thi lấy bằng anh hùng tạm thời đã, khi ấy bọn nó mới chính thức được tham gia chiến đấu như một anh hùng thật sự.

Nhưng có vẻ Todoroki không hiểu, cũng có hơi hùng hổ lên tiếng. Thật ra là do tụi nó sai trước, chưa có sự đồng ý của người lớn đã tự tiện chạy đi chiến đấu với tên tội phạm vô cùng nguy hiểm như thế. Các anh hùng còn có người suýt mất mạng, tụi nó còn sống là phép màu đấy.

Nghe tiếp thì những lời chú ấy nói cũng rất hợp lí.

Tức là, vấn đề nằm ở chỗ có nên công khai xử lí tụi nó không. Nếu công khai, thì tụi nó sẽ nhận được cơn mưa khen ngợi, nhưng lại khó tránh khỏi hình phạt cho sự vi phạm pháp luật. Còn ngược lại, nếu giữ kín sự cố không hay này, thì những vết bỏng trên người kẻ diệt anh hùng sẽ là bằng chứng biến Endeavor trở thành anh hùng duy nhất.

"May là có ít nhân chứng, nên việc vi phạm sẽ coi như chấm dứt."

Điều này cũng đồng nghĩa với việc sự quyết đoán và thành tích của tụi nó sẽ không được ai biết tới.

"Thế nào hả? Đứng ở vị trí của một người mà nói, thì ta không nhỏ nhen đến mức trừng phạt những thiếu niên đầy tiềm năng chỉ vì "sai lầm vĩ đại" này đâu." Cảnh sát trưởng bật ngón cái lên.

"Cám ơn ngài rất nhiều."

"Chỉ vì sự bất công của người lớn mà các cháu không nhận được những lời khen mà các cháu đáng được nhận." Ngài cảnh sát trưởng nói rồi cúi gập người xuống khiến nó ngạc nhiên, "Những ít nhất, nhân danh người chung tay gìn giữ hòa bình, thành thật cám ơn các cháu."

Todoroki lầm bầm, "Sao không nói sớm hơn chứ..."

Yui cố nén những tiếng cười sắp bật ra khỏi cổ họng mình khi thấy dáng vẻ dễ thương này của cậu.

Và cứ như vậy, trận chiến diễn ra sau hẻm ngoài dự liệu ấy khép màn trong bí mật.

. . .

10.2.2024

Và cũng là ngày mùng 1 âm, Tết Nguyên Đán rồi. Thêm một năm nữa đã trôi qua, Hare xin cám ơn hơn 1k follows độc giả đã ủng hộ mình suốt thời gian qua. Năm qua có khá nhiều tác phẩm mới, cũng có những bộ truyện còn chẳng biết bao giờ sẽ hoàn thành, nhưng mọi người vẫn ủng hộ đón nhận, điều đó làm mình rất vui. Năm mới mình sẽ cố gắng hoàn thành những bộ truyện cũ và đưa đến các bạn những tác phẩm giải trí.

Một lần nữa, cám ơn mọi người rất nhiều!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com