Chap 26
Tung tăng đi về nhà, khi tới trước cửa đồ cô cần đã giao tới Majin vui vẻ nhưng rồi chợt khự lại... cô chưa hỏi ý kiến của Keyung mà nhỉ...? Nhưng mà con bé chắc cũng đồng ý thôi chắc vậy...
Tự nhiên cô thấy mình vô ý thức quá..
"Chị Majin? Đây là ai vậy?"
Ôi trời con bé vừa nhắc đã về rồi, cô xoay người mỉm cười thân thiện
"chào em, thật ra chị tính nuôi một con mèo ấy mà..."
"À vậy à"
Phản ứng như vậy là không quan tâm phải không? Vậy chắc em đồng ý rồi ha?
*Con nhỏ nào nữa đây?* An tóc đỏ khó chịu nghĩ, ả ta thật sự rất ghét lũ này ! Một lũ sâu bọ yếu đuối!
"Tao biết mày đang nghĩ gì đó..." Lẩm bẩm
"Mà cho em hỏi cái..."
"Hửm? Hỏi gì?"
"Sao con mèo nó đỏ lè vậy, nhìn nó cứ sợ sợ đó..." Keyung đưa ánh mắt phán xét nhìn về phía An tóc đỏ tay chỉ chỉ trỏ trỏ... Keyung à, nó thoát ra nó xé xác em giờ...
"...Đừng để tâm.."
*Mẹ kiếp!! Tao nhớ mày rồi đấy con sâu bọ khốn kiếp!!! Tao nguyền rủa mày mỗi lần thở là mặt biến dạng !!! Sâu bọ bò khắp người!* An tóc đỏ tức giận muốn giãy đành đạch, ả muốn thoát khỏi cái lồng này!! Ả muốn cào nát mặt hai nhỏ này!!
"Ác chù"
"Ây? Sao tự nhiên lại hắt xì nhỉ?"Keyung tự hỏi, nghiêng đầu... Có ai nhắc đến em à?
"Chắc.." Nhỏ này đang nguyền rủa em đó Keyung... chị xin lỗi em
"Mà thôi..."
"Em có cần xài phòng tắm không Keyung?"
"Không, em vừa tắm rồi"
"Vậy à... "Cô mỉm cười đi lại chỗ đống hàng mà cô đã đặt nhìn mấy cái nhãn dán trên đó rồi xé một hộp hàng bỏ vào thùng rác, chai sữa tắm cho mèo được cầm trên tay Majn khiến cho An cảm thấy có chút không ổn...
"Vậy thì đừng vào phòng tắm lúc này nhé... bừa bộn lắm đó!"
"??? Là sao c-"
Vút!
Cầm cái lồng sắt trên tay cô lướt nhanh như một cơn gió phi thẳng vào nhà tắm mặc cho sự hoang mang giữa một mèo và một người..
RẦM!
Méo!!!
Méoooooooooooooooooooo
Tiếng gào thét của con mèo bắt đầu phát ra một cách điên cuồng kèm theo đó là những tiếng cào cửa...
Keyung im lặng chẳng nói gì chỉ nhìn cửa phòng tắm một lúc, lặng lẽ ngồi xuống ghế sofa tính bật tivi lên nhưng bất chợt, tiếng gõ cửa vang lên.
"Hm?"
**
Trong phòng tắm lúc này.
Xoẹt!!
Majin chạm vào khóe môi của mình lau đi vết máu màu đỏ do con mồm lèo trước mắt gây ra rồi liếm nhẹ vết thương nhìn chằm chằm vào con mèo đang phản kháng, trong lòng không có lấy cảm xúc
"Mày quậy quá đó An"
"Tắm thôi mà? Mày tanh lắm đó"
"Cút! Tránh xa tao ra!" An tóc đỏ theo bản năng xù hết lông lên, đuôi hơi cụp lại tai vễn ra sau, móng vuốt nhe ra đã sẵn sàng chiến một trận với người chị gái cùng cha cùng mẹ cùng dòng máu nhưng khác thế giới.
Ả ta rất ghét bị đụng chạm, điều đó là điều hiển nhiên. Và khi là mèo cái cảm giác tức giận vì bị người khác chạm vào cũng tăng rất cao vì mèo cũng là một loại động vật rất nhạy cảm mà. Chưa kể rằng đây là người ả ghét nhất nữa nên... ừm
Rầm!
"Ngồi yên đi An! Mày hiểu tiếng người mà!!!"
"Cút cho bố!!"
"mày tanh lắm đó! Lông con dính máu kìa!!" Majin hơi khó khăn khuyên nhủ tay chân luống cuốn muốn bắt lại nhưng bị nhỏ cào một phát vào tay, mẹ kiếp! Mày không phải em tao thì tao chôn sống mày rồi đấy!!
"Đừng có làm rối lên nữa!!"
Phòng tắm phát ra những tiếng động khiến người bên ngoài cứ tưởng rằng bên trong đó đang có một trận chiến khốc liệt vậy.
"..."
"Bạn em năng động quá nhỉ...?"
"... vâng"
"..."
Trong phòng khách, có hai cậu trai tầm 18, 19 tuổi đang ngồi cùng với Keyung. Cậu trai đầu tiên đeo một cái kính tròn khuôn mặt trong rất thư sinh và thân thiện, ngồi vắt chéo chân trong bộ vest trắng trông cực kỳ lịch lãm. Người thứ hai thì mặt cuối xuống chẳng thể thấy rõ vì anh ấy đang đội một chiếc mũ trắng, nhưng nhìn bề ngoài thì nhìn chung rất được bởi có lẽ vì anh ta cũng đang mặt vest nên cũng đẹp.
"Mà anh tới đây có chuyện gì không?"
"Hm? Có lẽ là nhớ em chăng?"
"Thôi thôi đừng điêu!" Keyung phồng má tỏ vẻ chán ghét,"anh chỉ muốn nhờ năng lực của em để lật đổ 'ông ấy' thôi đúng không"
"Em không làm đâu! Ông ấy là cha em đó!"
"Vậy à? Sao lại quyết định nhanh thế? Em còn chưa nghe điều kiện khi-"
RẦM !!
"AISS CHÍT TỊT CON NHỎ CHÍT TỊT!!"
"MÉO!!"
"Hợp tác cùng anh..."
"..."
"..."
"Nói chuyện ở đây không hợp lắm đâu Yoojin..."
"Ừ..." Yoojin mỉm cười có chút bất lực, hắn kính đáo nghĩ:*Bình thường thấy cô ta trầm tính lắm... mà hình như không phải vậy*
Yoojin ake Eugene chính là kẻ theo dõi Majin và Keyung suốt một khoảng thời gian khá dài... từ lúc nào nhỉ? Hình như là hắn theo dõi từ mấy ngày đầu Majin và Keyung tới đây rồi. Căn nhà này là của hắn mua đấy, hắn lắp camera giấu kính khắp nhà rồi cho thuê với giá rẻ... Bình thường thì hắn sẽ không làm những việc biến thái tới vậy đâu... hắn cũng chẳng có ý định theo dõi Majin chỉ là do cô ở chung nhà với Keyung thôi.
Keyung chính là người hắn muốn theo dõi, không đơn giản vì hắn thích cô ta nhưng mà con gái của kẻ đó thì đơn giản đều không phải loại tầm thường đâu... đã ai nói cho bạn biết rằng Keyung chính là một thiên tài chưa nhỉ? Thiên tài võ thuật.. mạnh chẳng kém gì 'tên đó'
Còn Majin? Cô ấy bởi vì ở chung nhà với Keyung cho nên mới dính, mà hình như cô ấy bắt đầu cảnh giác từ khi chạy deadline xong rồi, chắc hắn phải nhanh chóng nghĩ ra cách mới thôi... Mà công nhận thật đấy Majin rất nhạy bén và thông minh nếu hắn mời cô thì làm sao nhỉ? Majin cũng là một tiềm năng lớn, có cô thì chắc đầu hắn sẽ nhẹ được vài phần vì sẽ có người hướng dẫn tụi nó thay hắn, đau lưng cùng hắn chăng..?
Đó cũng là một ý kiến khá thú vị vì hắn cũng khá có chút đồng cảm với Majin sau chuỗi ngày vô tình theo dõi cô ấy
"Vậy thì anh sẽ hẹn em bữa khác..."
Cạch!
Tiếng mở cửa đã thu hút sự chú ý của tất cả những người đang có mặt, theo tâm lý bình thường họ nhìn về phía tiếng động rồi... Chẳng biết nói gì
Majin đầu bù tóc rối bước ra ngoài với vẻ mặt mệt mõi trên tay cầm cái lồng đang chứa một con mèo màu đỏ ướt sũng, nếu nhìn kĩ tay cô đã có vài vết mèo cào đến mức chảy máu rồi.
"..."
"Nhỏ khốn nạn! Tao tắm cho rồi mà mày còn-" Majin đứng khự lại, nhìn về ba con người đang nhìn cô với ánh mắt như nhìn vật lạ, cả người tự nhiên nhảy lên một cảm giác xấu hổ nhưng khoảng cỡ 5 giây thì lại ổn định. Lên tiếng nói để phá vỡ bầu không khí:"mọi người cứ tiếp tục ạ!" sau đó sủi mất vào phòng.
"..."
"...?"
"Thôi kệ chị ấy đi..."
"Ừm"
*Mèo mèo mèo...* Một suy nghĩ của ai đó đang mãnh liệt bùng cháy lên...
-----------
Chinh nhỗi các bác vì đã ra chap quá lâu
nhưng bận học quá ko có thời gian luôn á
Yoojin/Eugene
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com