Chap 82
Cuối tuấn này vốn Sana cần đến thành phố khác công tác một chuyến, nhưng hai ngày cuối tuần phải dành ra, cho nên tám giờ sáng thứ tư Sana phải lên máy bay đi Trung Quốc. Trên máy bay ngủ một mạch, xuống máy bay làm việc không ngừng nghỉ, toàn bộ công việc hai ngày Sana nén lại trong vòng một ngày, làm hại quản lí chi nhánh Trung Quốc phải cùng mình bôn ba, cơm trưa cũng không kịp ăn, kiểm tra đối chiếu kho hàng, lúc sau lại tìm đối tác thảo luận về các hạng mục hợp tác mới, thảo luận xong đã là tám giờ rưỡi tối. Quản lí chi nhánh nói sắp xếp khách sạn xong, có thể trực tiếp đến nghỉ ngơi. Sana từ chối khéo đề nghị, lên máy bay trở về, bắt Mina lái xe đi đón mình, về đến nhà đã là mười hai giờ mười.
"Cậu phi thân làm việc như vậy cũng không tệ lắm, muốn thành tiên sao?" Mina thấy Sana vẻ mặt mệt mỏi cũng lười nói, thật sự có chút đau lòng, nhưng khuyên ngăn đoán chừng cũng vô dụng, không bằng trêu chọc một chút.
"Không sao, mình còn chưa già." Nói xong Sana chậm rãi giơ tay lên chỉ chỉ bình nước uống, sắc mặt xám xanh, các đốt ngón tay dường như đang hát vang, thanh âm bay ra tới cửa sổ, "Minari..... Giúp mình lấy ly nước......"
Mina bị đánh bại, đem nước cho Sana: "Muốn mình đút cho cậu hay là mình uống thay cậu? Thật sự là....... Cậu cũng không còn trẻ biết không? Ba mươi, đừng tra tấn bản thân như vậy."
"Cậu gần đây dịu dàng quá, mình không quen." Sana nhân cơ hội cười nhạo.
"Mình vẫn luôn dịu dàng, do cậu không phát hiện ra mà thôi." Mina vuốt vuốt tóc, tương đối đắc ý.
"Là do Im tiểu thư có cảm tình với cậu hơn sao?"
Nói đến việc này Mina cũng cảm thấy kì quái: "Hoàn toàn không có, ngược lại thái độ còn ác liệt hơn. Tại sao vậy? Rượu mình cũng cùng cô ấy uống, còn vì cô ấy say không còn biết gì, kết quả nhận được đãi ngộ ác liệt, mình làm gì sai?"
Sana hơi suy nghĩ bộ dáng uống rượu đêm đó của Mina, tính theo chuyện đã xảy ra giữa mình và Tzuyu liền hiểu được vì sao vị Im tiểu thư kia càng thêm ác liệt. Sana cũng đã tham chiến nhiều năm, làm sao không nhìn ra điểm nhỏ ấy? Nhất định là Mina mượn rượu giả điên đụng phải Im tiểu thư địa lôi, cho nên hiện tại đối phương trừng phạt Mina một chút.
Sana có chút hoài niệm lúc mới bắt đầu cùng Tzuyu cãi nhau ầm ĩ? Người này nha đều không chịu ngồi yên.
Sana truyền thụ: "Đi du lịch đi, hai người có thể bồi dưỡng rất nhiều tình cảm, mình là do sắp xếp thời gian cùng Tzuyu hai người đi một chuyến mới mất ăn mất ngủ như vậy. Cậu hẳn là học tập theo mình. Như vậy đi, mình như cũ giảm giá cho cậu tám phần trăm thế nào?"
Mina vô cùng khinh thường: "Cậu thật sự sắp trở thành vạn ác thương nhân rồi, Sana."
Mina nói không ở lại, phải đi về, phải quay về nhà của mình và Nayeon, lúc nói lời này còn nhếch mày một chút, bị Sana nói diện mạo đánh khinh Mina một chút cũng không biết ngại.
Trên đường về Mina còn đang suy nghĩ, Nayeon nói bốn người đi, tại sao Sana lại nói hai người đi?
Cả một ngày thứ năm Sana cũng không có ở công ty, Tzuyu đã bắt đầu tìm khách sạn. Sau khi đặt hai phòng coi như hoàn hảo, chỉ còn thiếu Sana là hoàn thành. Tzuyu tưởng tượng ra viễn cảnh xinh đẹp mãi đến lúc tan tầm, đang thu dọn đồ thì thấy Sana nhắm mắt nhắm mũi đi tới.
Sana trước giờ vẫn luôn ngẩng đầu ưỡn ngực, tuy không phải phách lối nhưng rất có khí chất, Tzuyu dùng khóe mắt liếc nhìn, tự mình tưởng tượng ra phông nền cùng với ánh sáng camera, Sana hóa thân thành người mẫu -- đương nhiên ý tưởng mê gái này tuyệt đối không thể để chị ta biết.
Giờ phút này siêu mẫu Sana mặt co mày cáu thần sắc không tốt, đôi mắt còn có dấu hiệu sưng vù....... Rất rõ ràng là không có nghỉ ngơi tốt. Tzuyu rất ít khi lộ liễu nhìn Sana, lúc vào văn phòng Sana liếc mắt nhìn Tzuyu một cái, Tzuyu cảm thấy dù cho như thế nào cũng phải đi gõ cửa.
"Minatozaki tổng giám."
"Mời vào."
Chơi trò nho nhã lễ độ này đại khái có thể so sánh với vợ chồng tương kính như tân rồi.
Cửa đóng lại là lúc lá gan Tzuyu lớn lên, đi qua nắm mặt Minatozaki tổng giám nhà mình nói: "Chị cậy mạnh cái gì, tại sao mệt như vậy? Du lịch cái gì chậm lại một chút cũng không sao, chị mệt như thế này người không ra người quỷ không ra quỷ..... Chị muốn tôi áy náy chết sao?"
"Em mới người không ra người quỷ không ra quỷ." Sana khó chịu gạt tay Tzuyu ra, "Tôi không thích kéo dài sự việc, rất phiền phức."
Tzuyu trừng lớn mắt: "Chị nói tôi phiền phức!"
"Tôi cũng không nói là em tự nói bản thân phiền phức."
"Chị rõ ràng vừa nói! Đáng ghét! Nhìn chị mệt tôi quan tâm chị một chút, chị đây là thái độ gì! Tôi không muốn chị bởi vì đi chơi với tôi mà mệt mỏi! Tôi.........."
Sana không tiếp tục phản bác, đứng lên kéo thắt lưng Tzuyu trực tiếp hôn, gấu mèo muội muội liền im miệng.
"Thần kinh....." Mở miệng lại, nhưng là mềm mại thẹn thùng.
"Em ngoan một chút cho tôi, biết không?" Sana điểm lên chóp mũi Tzuyu, "Tôi sẽ sắp xếp tốt, em đừng lo."
Nhìn bộ dáng tất cả mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của Sana, Tzuyu cũng không biết nên nói thêm gì. Thật ra Sana như cũ rất ngạo kiều, lúc ngạo kiều còn cộng thêm hành động thân mật, hành vi thân mật còn mang theo tính cách ngang ngược của phụ nữ, làm cho Tzuyu càng ngày càng bị Sana nắm trong lòng bàn tay, chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.
Nhưng ai muốn ngoan ngoãn nghe lời nha! Đừng tưởng rằng quốc bảo thích ăn trúc thì nó sẽ ngồi không!
Sana thật sự hoàn thành công việc trước cuối tuần, Tzuyu quả thật cảm động rớt nước mắt. Sáng sớm thứ bảy Sana đón xe đến nhà Tzuyu, gọi điện thúc giục Tzuyu xuống lầu. Tzuyu vừa nói vừa quơ đại quần áo nhét vào giỏ, vừa xuống lầu vừa tô son, tới cửa đá một cước văng giày, tùy tiện mang một đôi giày cao gót chạy ra cửa.
"Chậm chạp." Sana ngồi ở phía sau kéo dài mặt trừng Tzuyu.
Tzuyu hôn mặt Sana một chút, cười hì hì nói: "Xin lỗi, tối hôm qua nhớ chị nên ngủ trễ......"
Sana ho khan một tiếng di chuyển sang một bên để Tzuyu lên xe, Tzuyu tâm tình tốt, hóa ra chiêu này hữu dụng với Sana ngu ngốc sao! Chị ta có phải đang đỏ mặt không.
Tài xế taxi mới phải trợn trắng mắt: Người trẻ tuổi, bên này còn một người đang sống biết không?
Xe chạy ra hướng bến tàu, trên đường Sana nói: "Đây là lần du lịch đầu tiên của hai chúng ta."
Tzuyu nghĩ phải vui vẻ trả lời "Đúng", nhưng hình như không đúng. Hai chúng ta? Chẳng lẽ mình không nói với chị ta là bốn người đi sao? Nayeon cùng Myoui Mina đã ở bến tàu chờ rồi!
"Tôi đang rất mong chờ." Sana cười phá lệ ôn nhu, tâm nhu, tâm tình Tzuyu đặc biệt không yên.
"Còn có loại đảo du lịch nhỏ này, quả thật nghỉ phép không uổng phí."
"Này, Du, cậu đặt phòng khách sạn trên đảo sao? Bao nhiêu tiền một đêm?"
Tzuyu vô lực nói: "Năm tám tám."
Nayeon gật đầu, đứng trên boong tàu cho tóc tung bay theo gió, hai tay chấp sau lưng bộ dáng tự tại: "Myoui Mina, tôi thấy về sau nên thường xuyên tới chỗ này chơi, cũng không tồi."
Mina nhanh chóng gật đầu.
Nhìn thấy đảo nhỏ ngày càng gần, nhưng tâm tình Tzuyu vẫn không có chút chuyển biến tốt đẹp nào. Quay đầu nhìn Sana không biểu tình mang miếng che mắt, Tzuyu còn chưa biết làm thế nào để an ủi Minatozaki đại nhân đang bị tổn thương kia.
Vừa rồi ở bến tàu nhìn thấy Nayeon xinh đẹp lộng lẫy và Mina quyến rũ, tim Tzuyu đập đến độ muốn nhảy ra ngoài. Không dám nhìn Sana bên cạnh là biểu tình gì, nhưng càng nhìn không thấy lại càng làm cho người ta lo lắng sợ hãi.
"Tôi chưa bao giờ biết hai người họ cũng tới." Sana rốt cuộc chịu mở miệng, vẫn mang theo ý cười, làm hai người đối diện nhìn qua một chút cũng không cảm thấy không khí kì quái.
Tuy rằng Sana vẫn cho Tzuyu mặt mũi, nhưng rất rõ ràng đang tức giận. Tâm tình vui mừng vừa rồi ở trên đường cũng không thấy bóng dáng, lúc sau lên thuyền vẫn là bộ dạng này.
"A......." Tzuyu thở dài đón gió biển, tóc bị thổi bay, lộ ra cái trán trụi lủi.
Nayeon thật sự không nhìn nổi cái bộ dáng mất mặt này, lấy tay kéo tóc Tzuyu lại: "Mình nói, Minatozaki đại nhân nhà cậu có phải có tâm sự không?"
"Tâm tình tương đối tệ......"
"Cậu là đồ ngốc vô dụng, thật sự là chị em của mình sao?" Nayeon liếc mắt thấy Sana đứng dậy, liền kéo Tzuyu vào lòng.
"Này cậu làm gì vậy." Tzuyu giãy giụa.
"Ngoan ngoãn nghe lời mình đi ngu ngốc. Cậu có biết du lịch tốt đẹp nhất là gì không? Đối mặt trời cao biển rộng chẳng lẽ sẽ không có cảm giác đặc biệt nào sao? Cảm giác nhân sinh kéo dài chẳng lẽ không lấp đầy con tim của cậu sao?"
"Sinh mệnh kéo dài....... Nghe cậu nói quỷ, tốt nhất là Sana có năng lực này."
Nayeon chụp đầu Tzuyu, thiếu chút nữa làm Tzuyu rơi xuống nước.
"Làm gì vậy!" Tzuyu ôm đầu, "Đau!"
Nayeon liếc: "Đánh cái đứa không tiền đồ như cậu. Gì mà tốt nhất Sana có năng lực này? Vì sao cậu không nghĩ người có năng lực này là cậu? Cậu vẫn luôn đặt mình ở vị trí bị chèn ép nên vẫn không có cơ hội xoay người. Cậu muốn như vậy sao cậu muốn sao?"
Tzuyu nuốt nước miếng, tưởng tượng ra bộ dáng Sana ôn nhu, thiếu chút nữa Tzuyu phun ra hai chữ "Rất muốn", nhưng nếu nói ra đoán chừng thật sự bị đá xuống nước.
"Dĩ nhiên không, phải làm sao bây giờ?" Tzuyu hỏi một câu vô nghĩa.
"Là nên bạo."
Trong lòng Tzuyu sét đánh trời mưa đồi núi chất đầy thi thể, đầu óc nổ ầm ầm, cậy mạnh cười nói: "Cậu, cậu làm sao biết mình không bạo........"
Nayeon phóng mắt tới đại dương mênh mông, vỗ vỗ bả vai Tzuyu bước đi, Tzuyu trong lòng mắng một tiếng: Dù như thế nào tôi cũng đã từng trải qua huy hoàng biết không! Làm gì phải dùng bộ dáng thương cảm bất đắc dĩ nhìn tôi như vậy?
Tzuyu xoay người thấy Sana nhìn mình, ánh nắng mặt trời phủ lên người Sana, quần áo màu trắng tỏa sáng, tóc dài màu đen được gió biển thổi phất phơ, che đi nửa khuôn mặt, nhưng đôi môi đỏ mọng được ánh sánh phụ trợ càng thêm động lòng người. Sana im lặng nhìn Tzuyu một hồi, sau đó rời đi.
Nhìn bóng dáng kia, đã lâu chưa động tâm như vậy, cả người Tzuyu run lên.
Đây là cảm giác lúc trước với tình đầu đó đồ hỗn đản!
Đảo nhỏ này mấy năm trước vẫn là hoang đảo vắng vẻ, bỗng nhiên một thương nhân đến đây, chọn nơi này xây biệt thự nghỉ mát. Phải nói là thương nhân đi đến đâu cũng nghĩ ra cách kiếm tiền sao? Thương nhân xây trên đảo một cái biệt thự nguy nga, lúc sau cảm thấy phong cảnh thơ mộng như vậy chỉ là vườn hoa nhà mình thật đáng tiếc, vì thế "Đi cửa sau" đầu tư phát triển du lịch ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com