Chào các bạn! Truyen4U chính thức đã quay trở lại rồi đây!^^. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền Truyen4U.Com này nhé! Mãi yêu... ♥

Dark Depths

Bối cảnh Kingdom Hearts, có xúc tu.

-----

"Vậy, em đã thực hiện một thỏa thuận với Hades."

Cloud căng thẳng. Giọng nói không thể nhầm lẫn của Sephiroth, và không lâu sau, chính người đàn ông đó đã bước ra khỏi bóng tối.

Đó là điều cuối cùng mà Cloud cần.

"Đó không phải việc của anh."

Cloud lao qua Sephiroth, xông vào. Cậu ghét nơi này; bóng tối ẩm ướt, lan tràn khắp nơi; các hang động ngột ngạt; những tiếng la hét truyền tới từ xa của những linh hồn bị tra tấn mà Cloud không thể nghe thấy nhiều như cảm thấy, ù ù trong tâm trí và đẩy cậu tới bờ vực.

Cậu không muốn ở lại Underworld lâu hơn một giây nào, và chắc chắn rằng không muốn phải đối phó với Sephiroth ở đây.

Sephiroth cười thầm sau lưng cậu. Âm thanh vang vọng và Cloud nghiến răng.

"Tại sao em cứ khăng khăng bám vào phía ánh sáng?"

"Tôi không nói với anh."

"Mỗi bước sẽ lại đưa em vào sâu hơn trong bóng tối. Nơi em thuộc về."

Cloud quay ngoắt lại, giơ thanh kiếm lên cảnh báo. "Im đi. Tôi không giống anh."

Sephiroth chỉ mỉm cười, gạt lưỡi kiếm sang một bên bằng mu bàn tay. Cloud rít lên trong sự khó chịu của mình khi Sephiroth đẩy mình đi một cách dễ dàng, nhưng cậu vẫn để thanh kiếm của mình hạ xuống.

"Tôi đã thỏa thuận với Hades để tôi có thể tìm thấy bạn bè của mình", Cloud tiết lộ, cáu kỉnh rõ ràng. Cậu không cần phải giải thích, ít nhất là với Sephiroth. "Tôi không nhượng bộ bước vào trong bóng tối, và tôi không giống anh."

"Bạn bè của em, hm?"

"Đúng. Không phải là anh sẽ biết gì về họ chứ."

Sephiroth lại cười khúc khích. "Em thực sự nghĩ rằng họ vẫn sống sót sao, Cloud? Thế giới của chúng ta đã bị hủy diệt, hoàn toàn bị tàn phá bởi Heartless. Thật tệ khi Hero của Planet không thể chiến đấu với chúng."

Cloud nao núng. Đó là một cú đánh trúng hồng tâm. Cloud ghê tởm cách Sephiroth có thể làm điều đó, cách anh biết rõ cậu đủ để sử dụng cảm giác tội lỗi của chính Cloud như một vũ khí chống lại cậu. Ít nhất Cloud đã thử. Gaia, cậu đã cố gắng, nhưng kẻ thù cứ biến mất. Chúng đã ở khắp mọi nơi, tất cả bóng tối trên thế giới hòa vào vào cuộc sống một cách tàn khốc, nuốt chửng mọi thứ. Rất nhiều, không ngừng nghỉ. Cloud thậm chí còn không biết cách chống lại chúng.

Trong khi Sephiroth chỉ đứng tại chỗ và quan sát khi Planet bị thiêu rụi. Cuối cùng anh đã có được điều ước của mình. Planet chỉ còn là một lớp vỏ đã chết, và anh được tự do đi đến những thế giới mới để phá hủy chúng. Sephiroth vốn đã quá sẵn sàng để chấp nhận và sử dụng sức mạnh của bóng tối.

Cloud lắc đầu. "Tôi đã sống sót. Anh đã sống sót ... thật không may. Có lẽ những người khác cũng có thể đến thế giới khác."

"Và em nghĩ rằng thực hiện một thỏa thuận với Hades sẽ giúp em tìm bọn họ."

Cloud rất muốn đấm anh. Sephiroth là một tên thích ra vẻ bề trên.

"Đúng," Cloud xác nhận, Sephiroth không đồng ý.

"Bởi vì việc tìm kiếm bạn bè sẽ giúp em tìm lại ánh sáng của mình, phải không?" Sephiroth nhếch mép.

Cloud trừng mắt. "Nó là gì đối với anh?"

Sephiroth bước lại gần, khiến khoảng cách giữa họ gần như không còn. "Chúng ta là hai người duy nhất còn lại, em và ta, tất cả những gì còn sót lại của Gaia là chúng ta. Có lạ không khi ta muốn giữ em? Như một món quà lưu niệm, nếu em muốn."

"Không quan tâm."

"Em rất thích khi là con rối của ta trước đây."

Cloud cảm thấy hơi nóng ùa vào má. "Tôi không phải là con rối của anh!"

Có một sự hài hước đen tối trong mắt Sephiroth. "Không? Có lẽ là không. Tuy nhiên, em không thể phủ nhận bóng tối trong trái tim mình."

"Câm miệng."

"Sẵn sàng để phá hủy, ăn mòn em."

"Câm miệng!"

Họ ở rất gần, quá gần cho lưỡi kiếm, nhưng khoảng cách hoàn hảo để Cloud tung nắm đấm vào khuôn mặt của Sephiroth. Sephiroth dễ dàng nắm lấy cổ tay cậu.

"Ánh sáng không phù hợp với em, Cloud. Giữ hy vọng chỉ làm cho cơn đau tồi tệ hơn."

Cloud nhăn mặt trước cái nắm chặt của Sephiroth, đủ chặt để làm bầm tím. Cloud lắc đầu. Cậu không nghe điều này. Cậu không thể nghe. Sephiroth đã sai, Cloud biết điều đó. Nhưng đồng thời ... tất cả những gì Cloud còn lại là sự mất mát, mặc cảm và tuyệt vọng, và đó là một gánh nặng quá lớn. Thật dễ dàng để nhìn thấy tất cả những thất bại của cậu trong ánh sáng.

"Để bỏ lại tất cả mọi thứ ở phía sau, Cloud. Hãy để bóng tối chôn vùi quá khứ."

Cloud thoát khỏi sự kìm hãm của Sephiroth, bắt lấy tay anh. Nhưng không có sự thuyết phục trong giọng khi cậu nói. "Tôi không thể."

Sephiroth ấn về phía trước một lần nữa và Cloud lùi lại, giẫm mạnh trên mặt đất. "Tại sao không?"

Lưng của Cloud đập vào tường hang, cơ thể Sephiroth giam giữ cậu lại. Tay nắm lấy thanh kiếm của cậu bị lỏng ra, và nó tuột khỏi ngón tay, ti kim loại va vào đá vang vọng khắp các đường hầm. Cloud nhăn mặt, rồi rời mắt khỏi Sephiroth, đôi mắt u ám. "Tôi chỉ không thể ."

"Đó là lý do cực kỳ phi lý, Cloud." Sephiroth nhếch mép, đưa tay vuốt ve hàm của Cloud. "Em biết cũng như ta rằng em sẽ không bao giờ buông bỏ quá khứ, cũng không phải bóng tối của mình."

Cậu chùn bước, nhưng Cloud không còn chỗ nào để di chuyển. Không phải chỉ vì bị dồn vào một góc. Hòn đá dưới chân Sephiroth quằn quại trong bóng tối và bên dưới Cloud cũng vậy. Bóng tối đang đến với cậu, những sợi gân mỏng quấn quanh đôi ủng như làn khói, neo cậu tại chỗ.

Sephiroth thấy cậu chú ý và mỉm cười nguy hiểm. "Em sẽ ngạc nhiên về những gì bóng tối có thể làm khi học cách sử dụng nó."

Cloud hất hàm, cố gắng phớt lờ việc Sephiroth gần như thế nào. Cố gắng phớt lờ cách cái chạm của anh làm cậu rùng mình. "Không quan tâm."

"Ồ, vậy à?" Sephiroth rên rừ rừ như một con mèo. Lần này, đôi môi anh lướt dọc quai hàm của Cloud và Cloud thở dốc. "Ta cá là có thể khiến em quan tâm."

" Sephiroth ," Cloud rít lên. Cậu giơ nắm đấm lên, cố gắng đẩy Sephiroth ra, nhưng bằng cách nào đó, cuối cùng chúng chỉ nằm yên trên ngực Sephiroth. Tay của Sephiroth đặt lên hông Cloud.

Sephiroth đã đúng về một điều. Họ là tất cả những gì còn lại. Chỉ hai người họ, tàn dư duy nhất của thế giới mà Cloud đã biết và chân trọng. Mọi thứ câu đã chiến đấu hết sức mình để bảo vệ ... mọi người ... tất cả những thứ đó đã biến mất. Sephiroth là tất cả những gì còn lại. Tại sao càng ghét anh, Cloud càng khó có thể buông tay?

Đôi môi của Sephiroth chạm vào Cloud và cậu không chống cự. "Ngoan lắm, con rối," Sephiroth mỉm cười.

"Tôi không phải là con rối của anh," Cloud phản bác.

"Nhưng em vẫn ở đây, sẵn sàng để ta thao túng."

Cậu ghét Sephiroth vì đã nói điều đó, nhưng Cloud không chắc đó là điều mình có thể phủ nhận. Khi Sephiroth hôn cậu lần nữa, Cloud hôn trở lại với tất cả sự tuyệt vọng của một người bị chết đuối.

Nụ hôn thật hung hăng; Sephiroth luôn dùng những nụ hôn thống trị Cloud, làm ô uế cậu. Hai tay của Cloud dần đi lên, đầu tiên ôm cổ Sephiroth, rồi vuốt tóc. Cloud giật mạnh những sợi bạc và Sephiroth gầm gừ, cắn vào môi dưới của Cloud.

Sephiroth khám phá từng cm trong miệng của Cloud và Cloud đáp trả. Nó là nụ hôn sâu và triệt để, bất chấp sức nóng và bạo lực đằng sau cuộc tấn công.

Cloud rên rỉ trên môi Sephiroth. Đã được một thời gian kể từ khi họ... làm chuyện này, nhưng Sephiroth không quên một điều. Anh biết chính xác làm thế nào để hôn Cloud, làm thế nào để trượt tay dưới người của Cloud và vuốt xuống hai bên theo cách khiến cậu rùng mình với sự kích thích.

"Sephiroth..." Cloud thở dốc. Nó lẽ ra phải như một lời phản đối. Cuối cùng nó lại phát ra như một lời cầu xin thêm.

Sephiroth rời đi, khiến Cloud thở hổn hển và bàng hoàng. Anh cẩn thận gỡ các ngón tay của Cloud ra khỏi tóc, đặt tay của Cloud lên tường hang. Bóng tối sủi bọt phía sau cậu như làn nhựa đen dày, bắt lấy cổ tay.

"Cái gì...?" Cloud hỏi trong nỗi sợ hãi bối rối, cảm thấy áp lực đang co thắt quanh cánh tay mình. Thứ này mới.

Bóng tối bên dưới cậu chỉ sâu hơn và lan rộng khi họ hôn nhau. Chúng dần thành thực chất; không còn là bóng tối nữa, đã trở nên dày và rắn chắc. Chúng cũng giữ chân Cloud. Bóng tối đã len lỏi lên đôi chân, bắt đầu di chuyển lên đùi, cũng như quanh cổ và cánh tay. Chúng xích cậu lại, vững chắc và bất động, ràng buộc Cloud.

Mặc dù cậu biết chúng chỉ là bóng tối bị thao túng... những thứ này trông rất thật. Sống. Và rất giống các xúc tu, bởi vì đó là hình dạng chính xác của chúng.

"Như ta đã nói, bóng tối có thể làm những thứ đáng kinh ngạc khi em học cách kiểm soát nó."

Cloud giật mình khi một trong những xúc tu quanh đùi dịch chuyển cao hơn. Chắc chắn và vững chắc; Cloud có thể cảm nhận được sức mạnh của nó, bóng tối chuyển động bên dưới bề mặt như những cơ bắp. Mũi của nó nhấc dây đai quần của Cloud lên, tháo nó ra. "Anh đang làm điều này?" Cloud buộc tội.

"Chắc chắn."

Cloud rên rỉ khi một trong những xúc tu cọ xát dọc theo đường may quần, cọ vào thứ bắt đầu cứng lại từ nụ hôn của Sephiroth. Một cái nghịch ngợm với thắt lưng của cậu, thành công tháo và kéo nó đi, giờ đã chuyển sang khóa kéo quần.

"Anh- anh thật đáng thất vọng, anh biết điều đó không?" Cloud thở hổn hển.

"Có thật không?" Sephiroth nhướn mày, mỉm cười đầy mê hoặc. "Và làm điều gì với em? Em dường như đang tự mình tận hưởng nó."

Xúc tu cọ sát vào người, làm tăng áp lực và đùi của Cloud co giật.

Sephiroth đã đúng. Như một trò cười, Cloud cũng thật tệ khi tận hưởng những gì Sephiroth đã làm với mình, với tất cả những việc họ đã làm trong quá khứ. Hứng lên bởi việc này .

Và ... đúng, nó khiến cậu hưng phấn. Cloud luôn yêu thích khi Sephiroth ghim mình xuống, nhưng đây là một việc khác. Các xúc tu trói buộc cậu hoàn toàn, và Cloud bất lực. Cậu cố chống lại các xúc tu và chúng không di chuyển một cm.

Sephiroth nhìn cậu bằng ánh mắt thèm khát thuần khiết.

Hai xúc tu khác trượt xuống dưới tay của Cloud, làm cánh tay của Cloud dang rộng. Nó khiến thân hình cậu tiếp xúc với không khí lạnh lẽo của hang động và Cloud rùng mình. Cậu cảm thấy da trơn nhẵn với những đường gân trên bụng.

"Bây giờ nó phù hợp với em hơn," Sephiroth chấp thuận.

Cloud gầm gừ. "Thả tôi xuống," cậu yêu cầu, nhưng lại thiếu sự thuyết phục trong giọng nói.

Sephiroth thậm chí không buồn từ chối điều đó bằng một câu trả lời. Miệng anh áp vào cổ họng của Cloud, cắn xuống và Cloud oằn mình. Cậu vặn vẹo vô ích khi Sephiroth đánh dấu, để lại những vết bầm đen, lộn xộn sống động trên làn da nhợt nhạt, trong khi các xúc tu cuộn tròn và cọ xát quanh cơ thể.

Chúng dường như vô mục đích, lơ đãng, như thể không chắc chắn phải làm gì nếu Sephiroth không chú ý để chỉ đạo. Những thứ vốn đang làm việc trên quần của Cloud đã đi xa đến tận vạt áo của cậu, nhưng giờ đã ổn định nằm yên dưới hông, nhấp nhô những động tác vuốt ve nhỏ. Giống như một kiểu massage kỳ lạ, gần như vậy. Nó cảm giác khá tốt.

Cloud thấy ngượng khi cơ thể của mình ham muốn nhiều hơn.

Sephiroth liếm một vệt trên những vết bầm mà anh để lại, cười nhếch mép khi Cloud rên rỉ. Bàn tay của anh, chứ không phải là những xúc tu, cuối cùng cũng hoạt động đúng cách bên trong quần của Cloud.

"Sephiroth ..." Cloud thở hổn hển.

"Có?" Tay anh đặt lên mông của Cloud, lớp da thuộc mềm, bị mòn của găng tay anh chạm vào da của Cloud và Cloud cắn môi, nhíu mày với nỗ lực kìm nén lại tiếng rên rỉ khác.

Thật xấu hổ; những tiếng ồn mà Cloud tạo ra khi anh buông tay là ... rất thích thú.

Sephiroth trêu chọc, cho các xúc tu trở lại hành động, và Cloud thở dốc khi một trong số chúng xoa bóp mạnh vào thứ bên dưới. Hai cái trước đó đã làm việc với chiếc áo sơ mi bây giờ đã tìm thấy bộ ngực, cuộn quanh và cọ vào đầu ngực của cậu theo cách khiến Cloud muốn vặn vẹo. Những cái khác vẫn kéo quần và đồ lót của cậu xuống, khiến Cloud hoàn toàn khỏa thân. Cậu cảm thấy một luồng hơi nóng phả lên làm mặt đỏ rực, một phần bối rối và chủ yếu là bị kích thích.

Cloud rên rỉ. Thứ trần trụi của cậu giờ bị ấn vào giữa bụng và thắt lưng SOLDIER của Sephiroth, để lại những giọt tiền tinh dịch nhỏ trên lớp da đen, với một xúc tu quấn quanh nó và vuốt ve theo cách khiến mọi suy nghĩ mạch lạc tan biến. Cloud thậm chí còn không nhận ra một xúc tu len lỏi lên môi mình cho đến khi nó đã ở trong miệng.

Cloud thở hổn hển, đâu đó giữa sốc và phản kháng.

Không phải là cậu sẽ bận tâm việc thổi một trong những cái xúc tu nhiều như vậy. Đó không phải là điều mà Cloud từng mong muốn, nhưng với Sephiroth và những sở thích liên quan đến đời sống tình dục của anh, cậu đã học được cách lăn lộn với nhiều thứ lạ hơn. Chỉ có điều là xúc tu - hay bóng tối, vì đó là thứ nó được tạo ra - có vị rất khó chịu.

Cloud sẽ nhổ nó ra nếu có thể, nhưng Sephiroth không cho cậu lựa chọn đó.

Thay vào đó, một tay của Sephiroth rời khỏi mông của Cloud để kéo tóc cậu, ngửa đầu ra sau để cho xúc tu dễ dàng đi vào hơn. Nó trượt vào, sâu hơn một cú blowjob bình thường, và Cloud muốn nôn. Hàm bị kéo căng ra, ngực phập phồng khi cậu bắt đầu khó thở. Cloud có thể cảm thấy nước mắt trào ra nơi khóe mắt. Đó hoàn toàn là một phản ứng vật lý khi cố gắng nuốt thứ gì đó to lớn và dài như vậy, nhưng nó cho thấy Sephiroth sẽ thoát ra khi khiến cậu khóc theo cách nào đó. Đồ khốn.

Cậu cắn xuống, cứng ngắc, xúc tu co giật giật và rút đi.

Cloud ho sặc sụa, thở hổn hển. Thứ đó đã để lại một vệt nước nhờn, nhầy nhụa, như bóng tối lỏng, để lại những vết sẫm màu trên môi của Cloud và khóe miệng.

"Cái quái gì thế?! " Cloud nghẹn ngào khi cậu đã lấy lại được hơi thở.

"Không?" Sephiroth hỏi, nhướng mày.

"Chết tiệt, không. Thứ đó có vị thật kinh tởm."

"Ta hiểu rồi. Xin lỗi." Giọng điệu của Sephiroth lịch sự, khách quan, nhưng đôi mắt và khóe môi anh tràn đầy sự mỉa mai và thích thú với tình trạng hiện giờ của Cloud.

Cái xúc tu cọ vào môi Cloud một lần nữa và cậu ngoắc đầu ra khỏi nó. Cậu mở miệng định chửi rủa, chỉ khiến xúc tu đẩy vào trong. Cloud cố gắng để thoát ra nhưng không có nơi nào để tránh, và xúc tu chỉ trượt sâu hơn cho đến khi Cloud nghẹn họng lại. Ánh mắt cậu bắn vào người Sephiroth hoàn toàn có thể giết người.

Sephiroth đi tới và đưa lưỡi lên môi Cloud, trải dài xung quanh xúc tu trong miệng. Cloud gầm gừ thấp và đe dọa sau cổ họng.

"Cho phép ta làm tâm trí của em trống rỗng," Sephiroth đưa ra một nụ cười như thú săn mồi, và Cloud không thể biết liệu anh có đang chế giễu mình hay không.

Các xúc tu quấn quanh đùi của Cloud siết chặt, làm cho chân mở rộng hơn. Bàn tay vẫn còn trên mông của Cloud mở rộng ra, những ngón tay lướt qua lối vào của cậu trước khi được thay thế bằng một xúc tu.

Nó có cảm giác bóng mượt, có lẽ với cùng một loại bóng tối lỏng mà Cloud có thể nếm trong miệng. Các xúc tu cọ sát, vỗ vào vòng cơ, trêu chọc ấn vào để mở cậu ra. Bôi dịch trơn và chuẩn bị. Nó di chuyển cùng lúc với những xúc tu đang vuốt ve đằng trước, cả hai cùng hành hạ cậu. Mọi sự đụng chạm đều thêm vào sự kích thích, nhưng cả hai xúc tu sẽ không cho Cloud đúng những gì cơ thể cậu khao khát. Thật điên rồ.

Cloud thút thít, lắc hông cầu xin thêm .

"Ta có nên cho chúng làm em không, Cloud?" Sephiroth hỏi, câu hỏi nhỏ hơn tiếng thì thầm khàn khàn.

Cloud vẫn còn đủ tâm trí để lườm Sephiroth từ khóe mắt. Nhưng, dần dần, cậu gật đầu.

"Chàng trai ngoan." Đôi môi của Sephiroth cọ vào tai của Cloud, khiến cậu rùng mình. "Hãy để bóng tối vào trong. Hãy để nó làm hỏng em ..."

Cloud ước có thể nói, bởi vì rất nhiều cử chỉ quá đáng cần một số câu cắn trả. Sephiroth đã ở trong Underworld quá lâu. Cậu hy vọng cách mình trừng mắt đã truyền đạt đủ tốt.

Sephiroth cười thầm. Cái xúc tu đang đùa giỡn ở lối vào của Cloud bị đẩy vào trong với một lực đẩy trơn tru, cứng ngắc.

"Không! "

Sephiroth điều khiển các xúc tu, anh đã tạo ra chúng; anh biết chính xác mình đang làm gì với Cloud. Các xúc tu dày, mở Cloud ra, đủ lớn để gần như không thoải mái nhưng không bao giờ quá đau đớn, và vì vậy, thứ chết tiệt đó ở sâu bên trong.

Đôi mắt Cloud trợn ngược, thở hổn hển với sự căng thẳng khi cố tiếp nhận thứ đang xâm nhập.

"Em thích được lấp đầy như thế này, phải không?" Giọng của Sephiroth trầm và khàn.

Cloud chỉ có thể rên rỉ, nhưng dù sao thì tiếng ồn nhỏ đó thực sự là một lời khẳng định.

Nó cảm thấy gần như quá đầy, như thể có thể phá vỡ bất cứ lúc nào và- chết tiệt. Ôi, chết tiệt. Khi di chuyển, nó di chuyển bên trong theo những cách không thể có đối với bất cứ thứ gì khác. Các xúc tu mạnh mẽ và linh hoạt và dường như có thể cọ xát với mọi điểm nhạy cảm cùng một lúc. Phần mũi tìm thấy tuyến tiền liệt của cậu và khăng khăng vuốt ve nó.

Các xúc tu ở đằng trước tăng tốc, chặt hơn, nhiều áp lực hơn, trong khi thứ bên trong ổn định thành một nhịp điệu đều đặn, rung chuyển, cứng rắn và không ngừng.

Đó là quá nhiều để có thể chịu đựng, quá nhiều khoái cảm, quá nhiều cảm giác, và Cloud ren lên xung quanh xúc tu trong miệng. Cậu bị lấp đầy và làm ở cả trên và dưới, bởi những cảnh này, và Sephiroth thực sự rên rỉ trong vui sướng khi nhìn bóng tối làm ô uế con rối quý giá của mình.

Cloud tạo ra một cảnh tượng vô cùng gợi tình, kéo dài cơ thể ra để Sephiroth có thể nhìn thấy mọi thứ. Các xúc tu quấn quanh đằng trước của Cloud, vuốt ve, nắm những quả bóng. Nó tách ra đằng sau, đâm sâu vào bên trong mông của Cloud. Khuôn mặt của Cloud đỏ ửng và đôi mắt lâng lâng vì sung sướng, kích thích và ham muốn. Những vệt nước bọt mỏng chảy ra từ cái miệng bị mở ra quá rộng để chứa một xúc tu.

Một cảnh tượng đáng yêu, Sephiroth để xúc tu trong miệng của Cloud trượt ra.

Cloud rên rỉ, ho và cố gắng phun ra một giọt nước bọt màu đen. "Vẫn còn thô thiển," anh càu nhàu, cau mày, để xúc tu trong mông đẩy vào tuyến tiền liệt của cậu một lần nữa. " Nn! "

"Cảm giác thế nào, Cloud?"

Các xúc tu xung quanh thắt lại, gửi một làn sóng khoái cảm khác qua cơ thể. "Ừm, tôi ..."

"Em luôn luôn thích bị làm một cách tàn bạo."

Cloud cắn môi, cố gắng tìm những lời mà tâm trí muốn nói trước khi chúng bị lãng quên dưới khoái cảm thuần khiết. "Tôi thường... cố gắng không thừa nhận điều đó," Cậu thở hổn hển. Đợi đã. Đó không phải là lời từ chối mà cậu đã nhắm đến. Mẹ kiếp.

Sephiroth cười, mặc dù âm thanh trở nên căng thẳng với sự kích thích của chính mình. "Đến đây."

Không phải Cloud có thể di chuyển một chút nào, mà là những xúc tu trói chặt cánh tay của Cloud đi về phía trước, để cho phần thân trên thả xuống. Cậu kết thúc với khuôn mặt trong háng của Sephiroth, gò má ép vào chỗ phình ra ở quần.

Không có nhiều sự tinh tế trong những gì được hỏi. Mặc dù vậy, đây là điều mà Cloud rất quen làm. Thậm chí có thể rất thích, khi cậu cho phép bản thân quên đi sự căm ghét với Sephiroth. Cloud cắn lấy khóa kéo giữa hai hàm răng.

Các xúc tu chậm lại, gần như dừng lại khi hơi thở của Sephiroth đứt quãng. Anh nhìn chằm chằm xuống Cloud, đôi mắt tối tăm vì ham muốn.

Tất nhiên, không có nhiều động tác Cloud có thể làm với đôi tay bị trói. Khi Cloud đã hoàn thành việc của mình, Sephiroth rút thứ đã sớm cương cứng ra. Sự hưng phấn của chính bản thân làm cho anh rít lên với niềm vui không bị kiềm chế. Phần đầu đã trơn bóng và ướt đẫm, cứng và đau đớn chỉ với việc xem màn trình diễn ngon lành của Cloud.

Tay của Sephiroth lùa vào tóc của Cloud khi cậu lướt lưỡi dọc theo chiều dài. Môi khép lại trên phần đầu, một nụ hôn nóng bỏng, và Sephiroth rên rỉ.

"Đúng rồi, con rối. Cứ như vậy."

Cloud nuốt Sephiroth vào sâu hơn trong miệng, mút mạnh. So với xúc tu ngu ngốc thì thứ này dễ dàng, và dễ chịu hơn nhiều.

Sephiroth cho Cloud đủ thời gian để thoải mái khi cậu lắc đầu để đưa trọn tất cả vào. Sau đó, xúc tu trong người cậu lại di chuyển và đôi mắt của Cloud mở to. Cậu rên rỉ xung quanh Sephiroth, tạo ra một chuyển động ngon lành khiến Sephiroth phải rên rỉ.

Các xúc tu trở lại cường độ trước đây và Cloud thốt ra một tiếng thét bị bóp nghẹt. Không có cách nào mà cậu có thể chịu được với cảm giác bị tấn công theo ba cách cùng một lúc. Cậu bất lực để làm bất cứ điều gì ngoài cảm giác như cơ thể mình đang bị tàn phá; từng cơn khoái lạc, từng đợt khoái cảm tăng vọt. Hơi nóng bốc lên trong người gần như quá sức chịu đựng.

Sephiroth đẩy mạnh vào miệng Cloud. Rõ ràng là Cloud không thể giữ được lâu hơn nữa, nhưng ngay cả như vậy, Sephiroth cũng có thể bắt kịp. Miệng của Cloud rất nóng và ẩm ướt, cậu mút và nuốt xung quanh như thể vẫn còn là con rối của Sephiroth, quyết tâm làm hài lòng chủ nhân của mình. Cả hai đều rất gần.

Cloud khẽ nức nở khi những xúc tu xung quanh siết chặt, vuốt ve mạnh hơn.

"Hãy bắn với ta, Cloud," Sephiroth lẩm bẩm và Cloud bất lực để làm bất cứ điều gì ngoài việc tuân theo. Cái xúc tu trong mông cậu đập mạnh và sâu, cọ sát vào tất cả những điểm nhạy cảm nhất bên trong, và nó đủ để đẩy cậu qua khỏi bờ vực. Cloud rên rỉ, run rẩy khắp người khi lên đỉnh. Các xúc tu xung quanh bên dưới vẫn cọ sát qua cơn cực khoái, cứng rắn và siết chặt ngay cả khi Cloud bắn hạt giống của mình xuống đất.

Các xúc tu giữ chặt theo phản xạ, siết đến mức đau đớn khi người Sephiroth căng thẳng. Anh thốt ra một tiếng rên nhỏ khi tới giới hạn, bắn vào miệng Cloud. Cloud nuốt chửng xung quanh, uống từng giọt cho đến khi Sephiroth dừng lại.

"Được đào tạo bài bản," Sephiroth thở dốc.

Các xúc tu lỏng lẻo, rồi dần dần rút lui, chìm vào bóng tối. Cloud run rẩy đứng dậy, duỗi chân tay cứng ngắc và cố gắng nhớ làm thế nào để cử động sau khi tâm trí hoàn toàn bị thổi bay. Cloud vấp ngã, Sephiroth ở đó, ôm cậu vào ngực.

Sephiroth hôn Cloud mãnh liệt, rút ​​ra một tiếng rên nhỏ từ chàng trai trẻ. Anh có thể nếm vị của chính mình trong miệng của Cloud, cũng như mớ hỗn độn xa lạ của chất lỏng bóng tối từ các xúc tu. Cloud đã đúng. Nó khá kinh tởm. Sephiroth nhếch mép cười và rời khỏi người Cloud, sửa lại quần áo.

Cloud cố gắng đứng để mặc quần áo của mình theo thứ tự. Nhưng cậu cảm thấy hoàn toàn như không xương sau khi đạt cực khoái, cơ thể làm việc quá sức run rẩy, không cho phép cậu đứng lâu hơn. Cloud ngã đập người vào bức tường đá của hang động.

"Hah," Cloud nổi giận, dần lấy lại hơi thở. "Tôi đoán điều này giải thích... tại sao anh luôn xuất hiện từ hư không. Anh không bao giờ muốn nói chuyện với tôi, phải không? Anh chỉ là muốn làm tình."

Sephiroth cười khẩy. "Hầu như không có cơ sở nào, Cloud."

"Vậy thì sao-" Giọng nói của Cloud nghẹn lại thành một tiếng ồn nhỏ và đau khổ. Sức nóng trong cơ thể không hề phai nhạt, cậu nhận ra. Nếu bất cứ điều gì trở nên tồi tệ hơn; nó có cảm giác như bị đốt cháy, và một cơn đau nhói đột ngột xuất hiện trên lưng. "Anh đã làm gì?!" Cậu rít lên.

Sephiroth nhìn chằm chằm xuống cậu, bực bội chỉ với một chút tò mò. "Vấn đề có thể là gì?"

Cloud hiểu ra. Không có cách nào mà đây không phải là lỗi của Sephiroth. Lưng cậu có cảm giác như bị Masamune đâm từ bên trong.

Da và cơ tách ra, máu chảy ra với những sợi chỉ bóng tối. Cloud hét lên.

Nỗi đau đớn nóng bỏng trắng xóa mờ dần thành cơn đau âm ỉ, và Cloud thấy mình nằm trên sàn dưới chân Sephiroth.

"Thật tò mò," Sephiroth nhận xét. Anh quỳ xuống để chạm vào thứ gì đó sau lưng Cloud, thứ gì đó gửi những mũi kim đau đớn châm qua cơ thể lần nữa. Nó cảm thấy thô ráp, giống như một vết thương được chữa lành một nửa và nóng lên do nhiễm trùng. "Vậy, đây là những gì xảy ra khi hình dạng vật lý bị làm hỏng bởi bóng tối."

"Anh... anh đã làm gì? " Cloud lặp lại run rẩy. Cơn đau đã quay trở lại nhanh chóng, ít nhất, nhưng cảm giác còn lại ở vị trí của nó cũng đáng lo ngại không kém. Lời Sephiroth có ý nghĩa gì, bị hỏng?

Cloud cố gắng quay lại và xem chuyện gì đã xảy ra, mặc dù cậu không mong đợi có thể hiểu cơn đau xuất hiện ở lưng mình như thế nào. Cụ thể, ở xương bả vai trái. Cậu sai rồi.

Có một cái gì đó ở đó. Một chi - một cánh - đen như bóng tối mà Sephiroth điều khiển, với hình dạng xoắn, quái dị như cậu đã thấy trong nhiều Heartless. Và thậm chí tệ hơn thế, Cloud có thể cảm nhận được nó. Cậu có thể di chuyển nó. Đó là của Cloud. Đó là của cậu và Sephiroth đã đưa nó cho Cloud, không còn nghi ngờ gì nữa về điều đó. Cậu chửi Sephiroth, cáu kỉnh.

"Anh- đồ khốn chết tiệt ! Anh biết  này sẽ xảy ra!"

"Không hề. Nó gọi là... một thử nghiệm."

"Tôi có một cánh. "

"Ta cũng vậy."

"Điều đó có được coi là an ủi không? Chỉ làm cho nó tồi tệ hơn thôi.", Cloud gầm gừ.

Sephiroth nhếch mép. Anh chạm vào cánh của Cloud - nó khác với cánh của anh, có gân và màng chứ không phải lông vũ - nhưng Cloud giật lùi lại. Một sự xấu hổ; có thể chơi rất vui với cái cánh mới và Sephiroth mong muốn giới thiệu với điều đó Cloud. Nhưng con rối của anh rõ ràng cần thời gian để xử lý sự tồn tại của bộ phận mới, vì vậy Sephiroth chấp nhận.

Anh hình thành một cánh cổng bóng tối phía sau mình và quay lưng bỏ đi. Để Cloud lại trong hầm thời gian một mình.

"Sephiroth-" Cloud gọi.

Sephiroth liếc lại. Trong một giây, nhanh đến mức gần như có thể tưởng tượng được, Cloud trông... sợ hãi. Sau đó, các biểu cảm trở nên cau có, và cậu sửa đổi bất cứ điều gì mình định nói.

"Anh là một tên khốn."

Sephiroth cười khúc khích và hôn lông mày cau lại của Cloud. "Cho đến lần sau, con rối ."

Anh lùi vào bóng tối và biến mất, để Cloud một mình một lần nữa trong làn sương mù xám xịt của hang động Underworld.

Cloud nhắm mắt lại cho đến khi sự hoảng loạn và khủng bố lắng xuống. Cậu cúi xuống và cầm lấy thanh kiếm của mình từ nơi cậu đánh rơi nó, cố hết sức để lờ đi cảm giác của cánh đen nhấp nhô sau lưng.

Cloud sẽ phải tìm ra cách đối phó với nó sau. Có thể xem liệu cậu có thể cắt nó hay làm gì đó khác không, nếu nó trở nên tồi tệ hơn. Nhưng ngay lúc này cậu chỉ muốn ra khỏi Underworld. Cậu đã có đủ bóng tối trong một ngày. Đặc biệt là những xúc tu bóng tối .

"Chết tiệt Sephiroth," Cloud lẩm bẩm khi cậu bắt đầu bước ra ánh sáng.

-----

Thi xong quên béng cái này luôn, xin lỗi nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen4U.Com

Tags: #ff7